[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 832 : Điên cuồng tấn công (1)

Ngày đăng: 05:02 22/08/19

Nghĩ tới đây, Tô Kính lặng lẽ vận chuyển chân khí Long Xà, hấp thu lực lượng phù văn của tiên nhân kia, không cho nó dung hợp ở cát chảy bên trong linh hồn của mình. Đây cũng là biện pháp Binh Gia, tương đương với một lần nữa luyện thể. Lực lượng phù văn của tiên nhân luyện thể, sẽ làm cho thân thể Tô Kính cường hãn hơn, Thần Binh Luyện Cốt cái gì, đã không đáng để nhắc tới nữa. Hoàn cảnh như vậy, cho dù Tô Kính có chuẩn bị, cũng không dám sử dụng đại pháo ngũ hành bắn qua. Không gian đóng kín như vậy, bản thân đại pháo ngũ hành lại không đủ ổn định. Nguyên khí thiên địa hỗn loạn như thế, cũng có khả năng nổ mạnh. Ưng Dương Thành chính là xong đời như vậy, Tô Kính cũng không muốn bồi mình đi vào. Cho nên những nữ quan ác ma này hiện tại cũng dừng phóng ra quả cầu lửa. Mỗi một người lấy từ bên trong trang bị không gian trong tay ra mũi tên Địa Long khổng lồ. Bản thân những mũi tên Địa Long này là trang bị sử dụng ở trên chiến xa. Binh sĩ nhân loại, chỉ có đạo thuật gia tăng hai tầng loại hình lực lượng, có khả năng ôm lấy. Mỗi một nữ quan ác ma một tay giơ mũi tên Địa Long tương đối dễ dàng. - Phòng! Tô Kính ra lệnh một tiếng. Ba nghìn mũi tên Địa Long thuần sắt cứng chế tạo ra, đảo mắt lại nhấn chìm hơn năm trăm Luyện Khí Sĩ. Tô Kính cũng chưa từng nghĩ qua sẽ một lần hành động tiêu diệt kẻ địch. Hai bên còn có khoảng cách hơn hai trăm trượng. Sau khi tạo ra lĩnh vực, gần như hai bên sát lại cùng một chỗ, mặt đối mặt với nhau. Công kích như vậy, đối phương có thể phán đoán được rõ ràng quỹ tích. Người đạt được loại trình độ lực lượng này, tất nhiên sẽ có thủ đoạn ứng phó. Phụt phụt... Khác hẳn với dự đoán của Tô Kính. Có ít nhất hơn ba mươi Luyện Khí Sĩ bị mũi tên Địa Long bắn chết. Hơn bốn trăm Luyện Khí Sĩ còn thừa lại cũng có hai mươi mấy người bị tổn thương. Luyện Khí Sĩ bị bắn chết hơn ba mươi người, trên người chí ít xuyên qua trên trăm mũi tên lông vũ bằng tinh thép, gần như bị đập vỡ vụn. Luyện Khí Sĩ trong Nguyệt Cung nhất thời có chút hoang mang. Bọn họ cũng không dám động. Bởi vì chủ nhân của Nguyệt Cung là người rất thích thể hiện phô trương. Bọn họ sử dụng lực lượng cường đại, hình thành trận pháp phòng ngự, trên thực tế là để yểm hộ cho chủ nhân của Nguyệt Cung đi ra. Chủ nhân Nguyệt Cung này không đi ra, bọn họ tản ra, mỗi người đều sẽ phải chết. Nhưng cung tên của đối phương kỳ quái, không ngờ có thể không chịu sự ảnh hưởng của lĩnh vực. Phần lớn trang bị phòng ngự đều không chống đỡ được. Tất cả đều dựa vào đạo thuật mọi người phóng ra, dẫn dắt nó ra, mới tránh bị thương tổn. Vấn đề là ba nghìn mũi tên lông vũ như vậy đồng thời bắn ra. Những người này đứng tương đối đông đúc. Dẫn dắt ra, cũng khó tránh khỏi ngộ thương tới người khác. Những Luyện Khí Sĩ đã chết, phần lớn là bị do bị bạn đồng hành dẫn dắt mũi tên Địa Long, ngộ thương. Đám người Tô Kính không giống với các Luyện Khí Sĩ của Nguyệt Cung. Bọn họ ngoại trừ tu luyện, tất cả mọi người tiếp nhận rất nhiều giáo dục quân sự. Lúc này liền nhìn ra phản ứng của đối phương kỳ quái, không rời đi, cũng không tổ chức phản kích hữu hiệu. Tất cả kẻ địch đều khởi động đủ loại tấm lá chắn, sợ bị đợt mũi tên lông vũ thứ hai công kích. Lúc này Đường Hà lệnh cho thần long nhào tới. Một cái miệng hỏa diễm mở ra. Tô Kính nhìn chăm chú, đã thấy trên người hơn bốn trăm Luyện Khí Sĩ, có ánh sáng rực rỡ lóe lên, bện thành một tấm lưới lớn, quấn lấy ngọn lửa kia tiêu tan vô hình. Lần này công kích, ngay cả một kẻ địch cũng chưa từng thương tổn được! Hắn đang muốn ra lệnh, tiếp tục bắn, chợt Tô Mộ quát lên: - Vô Niệm, các ngươi bảo vệ ta! Đám người Vô Niệm đáp lời. Tô Mộ tiến về phía trước. Hai khôi lỗi giấy đi theo bên người nàng. Lĩnh vực giữa ba đạo cái bóng đó, hóa thành hình thái tia lửa màu đỏ sậm, phát ra những tiếng đùng đoàng. Sau đó đám người Tô Kính liền nhìn thấy ở trên đỉnh đầu Tô Mộ, hình thành một đạo kiếp vân! Trong kiếp vân kia, lôi châu lớn bằng nắm tay với số lượng lên tới hàng nghìn. Tô Mộ trực tiếp giơ roi lôi đình lên, lại thăm dò vào bên trong kiếp vân. Tất cả mọi người cảm giác trên người tê dại. Đây là thủ pháp gì? Trường tiên của Tô Mộ trực tiếp hấp dẫn mấy nghìn lôi châu bên trong kiếp vân đi vào, tùy ý đập về phía trước. Hai khôi lỗi giấy ở hai bên thân thể nàng bỗng nhiên thành tro bụi, lại có thể bị xem là vật phẩn thay thế để hứng kiếp, tiêu hao hết. Lúc này, Tô Mộ cũng không thể động đậy được. Roi lôi đình đập xuống, tiêu hao hết tất cả lực lượng của nàng. Nàng chỉ là nhẹ giọng nói một câu. - Bắn! Ba nghìn nữ quan ác ma theo lời nàng, lại một lần nữa phóng ra mũi tên Địa Long. Những sấm sét trên trường tiên bắn ra uy lực, khiến đại trận đại trận hình thành lưới chấn động của Luyện Khí Sĩ bên phía kẻ địch phải nát bấy. Đồng thời trận pháp Luyện Khí Sĩ này cũng bị phá hỏng. Rất nhiều Luyện Khí Sĩ bị lực lượng sấm sét đẩy lùi. Hơn ba mươi người, ở dưới một roi này của Tô Mộ, hóa thành tro tàn. Sau đó mũi tên Địa Long đã đến. Phụt phụt. Những âm thanh không ngừng vang lên bên tai. Vì đối đầu với một đòn quỷ dị kia của Tô Mộ, tất cả Luyện Khí Sĩ đều liều mạng chống đỡ. Chân khí trên người có chút trắc trở. Kết quả, sau khi mũi tên Địa Long đó đến, trực tiếp quét qua hơn một trăm ba mươi Luyện Khí Sĩ. Thần long lại một lần nữa phun ra lửa. Lần này, các Luyện Khí Sĩ lập tức giải tán, đồng thời cũng đề nghị phản kích. Bọn họ không tiếp tục để ý tới tâm tình của chủ nhân Nguyệt Cung nữa. Nếu không phản kích, tất cả mọi người sẽ bị kẻ địch giết chết. Hơn hai trăm Luyện Khí Sĩ còn lại, phần lớn đều phản kích. Đạo thuật đều công kích về phía Tô Mộ. Bọn họ cũng đã nhìn ra, Tô Mộ chỉ có lực lượng một đòn này. Khóe miệng Tô Mộ cong lên, hiện ra nụ cười lạnh. Nếu như mình không che giấu thực lực, tại sao phải sợ chút phản kích như vậy của bọn họ? Chỉ có điều lúc này không nhất thiết phải làm vậy. Có đám người Vô Niệm bảo vệ, mình vui vẻ được lười biếng. Lúc này, Vô Niệm dẫn đầu đệ tử của hắn, na di về phía trước, ngăn cản trước mặt Tô Mộ. Kim Đan lục trọng khởi động lĩnh vực, hình thành một mảnh biển hoa sen. Mỗi một đạo thuật công kích tới, lại có một đóa hoa sen héo tàn. Gần hai trăm đạo thuật qua, lại héo tàn hơn một trăm đóa hoa sen.