[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 892 : Đường tắt (trung) (1)
Ngày đăng: 05:03 22/08/19
- Ta cần một khối ngói ngọc, chứa đựng kiếm ý năm hệ. Tuy rằng kiếm ý năm hệ không hung bạo mạnh mẽ bằng kiếm ý kèm theo hệ lôi bạo phát, nhưng thắng ở phần kéo dài, cũng không có thứ gì có thể kìm chế kiếm ý năm hệ. Ta sử dụng nguyên liệu do thụ yêu cung cấp, chế tạo ra túi kiếm dùng một lần.
- Không đúng, Tô Kính!
Mộ Ngân Mâu hiếm thấy có một lần cắt ngang lời Tô Kính nói, nói:
- Những điều này mọi người đều biết. Hãy nghe ta nói. Chúng ta không phải có bao đựng tên sao? Phục chế mũi tên đạo pháp của Đại Tiễn Sư lại, tạo ra bao đựng tên sử dụng một lần. Có nguyên liệu do thụ yêu cung cấp, có thể tăng uy lực của bao đựng tên lên.
- Không phải ống đựng mũi tên, là mũi tên sắt của chiến xa phòng ngự gần!
Mắt Đường Hà cũng sáng.
Mấu chốt là trong tay Tô Kính có số lượng lớn nguyên liệu do thụ yêu cung cấp. Bản thân Tiên Cảnh sản xuất một loại này, số lượng khổng lồ. Toàn bộ Đông Tần cũng không có cách nào so sánh được.
Cục diện lần đầu tiên không khống chế được. Gần như mỗi người đều thể hiện ra ý nghĩ của mình. Mỗi ý nghĩ đều có thể lập tức hình thành lực chiến đấu. Ở trong những ý nghĩ này, phát tán ra tính toán, vẫn có nhiều thứ có thể khai thác.
Mà điều duy nhất khiến Tô Kính một ấn tượng sâu sắc chính là, tất cả những điều này, đều có liên quan đến thế giới Tiên Cảnh do hắn khống chế.
Thụ yêu, vật liệu gỗ, kỹ năng tiễn thuật đặc biệt.
Ba loại này, Đông Tần không so sánh bằng. Hơn nữa số lượng Tiễn Sư trong thế giới Tiên Cảnh cũng quá nhiều. Nếu như cố ý bồi dưỡng, trong vòng vài năm, trong tay Tô Kính sẽ lại xuất hiện thêm mười mấy Đại Tiễn Sư.
Đây là khái niệm gì? Toàn bộ Tô gia cũng không có nhiều Đại Tiễn Sư như vậy. Đừng nói là Tô gia, ở trong tay hoàng tộc cũng chỉ có mười mấy Đại Tiễn Sư.
- Dừng!
Tô Kính kêu một tiếng, tất cả mọi người lúng túng im lặng.
- Vật liệu gỗ ở Tiên Cảnh lấy không hết, công dụng rộng khắp. Nhưng chúng ta muốn thành lập đội quân, lại phải chú ý, phải duy trì tính tập trung liên tục. Ta kiến nghị, ngoại trừ chiến xa người khổng lồ ra, sau này tất cả chiến xa đều đổi thành chiến xa thú khôi lỗi. Dù sao chúng ta có đầy đủ vật liệu gỗ cao cấp, cũng đủ nhiều người để chế luyện mấy thứ này.
Trên mặt mọi người đều lạnh lẽo. Bởi vì chiến xa thú khôi lỗi, là đồ của Binh gia. Mặc dù mọi người vẫn luôn sử dụng, nhưng nói trắng ra, vẫn là lần đầu tiên.
Cuối cùng, là Đường Hà lên tiếng.
- Được, ta đồng ý.
- Ta cũng đồng ý.
Tô Mộ trả lời chậm hơn, vì không muốn là người đầu tiên phụ họa. Mộ Ngân Mâu liếc mắt thoáng nhìn hình ảnh của công chúa Vô Ưu, cũng gật đầu một cái nói:
- Không thành vấn đề.
Tô Kính nói:
- Vô Ưu và ta bên này đều có đầy đủ tài nguyên của Binh gia, có thể lợi dụng, thì lợi dụng một chút. Chỉ có điều dù sao cũng phải tiến hành cải tạo một ít Đạo Môn, để tránh bị người nói xấu.
- Cái này là tốt nhất.
Đường Hà nói:
- Đường gia cũng đang dùng mấy thứ này, nhưng đều đã qua cải tạo. Ta không hy vọng sử dụng vũ khí Binh gia thuần túy. Nếu không, sau này chung quy sẽ có người gây sự với chúng ta.
- Yên tâm. Chờ chúng ta thành công, sẽ không có người nào có năng lực tới gây sự với chúng ta nữa.
Tô Kính nói rất không xuôi. Nói rõ ràng một chút, chính là sau này thực lực của chúng ta sẽ tăng mạnh, không ai còn ngăn cản đường đi của chúng ta.
Cản đường, liền nghiền ép tới.
Ngày hôm nay Tô Kính nói lời này, cũng không chỉ là để thay đổi trang bị cường đại, mà là để cho mọi người hoàn toàn một lòng, cùng nhau cố gắng.
Cùng nhau làm chuyện xấu, là rất dễ dàng tăng tiến tình cảm.
- Chiến xa thú khôi lỗi có rất nhiều loại hình. Chúng ta lựa chọn thế nào?
Mộ Ngân Mâu hỏi.
- Dã chiến, vận tải, phá thành, phòng ngự, hợp trận, công trình. Sáu loại chiến xa đều có thể. Ba loại chiến xa dã chiến có chiến xa công kích trọng hình, chiến xa công kích tầm xa, chiến xa đạo thuật phòng ngự phản kích. Chiến xa vận tải đều sử dụng rương thứ nguyên, tốc độ cũng đủ cao, năng lực vận tải cũng phải đủ lớn, đồng thời bộ binh có thể lên ngồi. Chiến xa phá thành, chủ yếu là yểm hộ bộ binh tới gần tường thành, đồng thời phải có năng lực công kích cửa thành. Chiến xa phòng ngự, thời gian đóng quân có thể tổ hợp lại, sử dụng trở thành từng đoạn tường thành. Chiến xa hợp trận, chính là tổ hợp lại, có thể nhanh chóng hình thành trận pháp đạo thuật. Chiến xa công trình là phương diện di chuyển chuyên dụng của doanh công trình. Phải tự mình thiết kế lại một chút.
Tô Kính một hơi nói nhiều như vậy, Đường Hà hỏi:
- Không cần tới chiến xa bay sao?
- Không cần. Giá trị chế tạo cao, không thực tế. Không bằng chiến hạm di chuyển trên không trung. Chiến xa người khổng lồ làm hệ thống chỉ huy vẫn phải giữ lại. Năng lực sinh tồn cao hơn một chút, giá trị chế tạo cũng có chút đắt.
Mộ Ngân Mâu nói:
- Khống chế chi phí. . .
- Ta tới. Tên tâm, tất cả mọi người có thể tiếp nhận. Về phương diện vật liệu gỗ, ta giải quyết, cũng không cần nhiều lời làm gì. Sau này những thứ hai thế giới của các ngươi sản xuất ra, nhớ chiếu cố ta là được.
Mộ Ngân Mâu cười to. Loại chuyện này, người khác nói ra có vẻ không phóng khoáng. Nhưng Tô Kính vừa nói ra, lại không như vậy. Người này chung đụng càng lâu, lại càng cảm thấy thú vị.
- Sau đó chính là vấn đề trang bị cỡ lớn. Chúng ta có vật liệu gỗ tốt như vậy, vũ khí cung nỏ, khẳng định toàn bộ đều phải thay đổi. Bởi vì chiến xa và liên hoàn nỏ sử dụng nguyên liệu đều là giống nhau, có thể chế tạo ra toàn thể, chi phí cũng không tăng cao. Ưng Thú cần bảo tồn số lượng lớn. Sau này ta sẽ chế tạo ra chiến xa kéo, sử dụng Ưng Thú để kéo xe, có thể mang theo rất nhiều trang bị cỡ lớn.
- Vũ khí của từng binh sĩ, có cần phải thay đổi không?
- Vô Ưu, ta biết, tinh nhuệ trong tay Hoàng Gia có tấm lá chắn ngũ hành, đúng không? Hiện tại chúng ta có đủ vật liệu gỗ, cũng có thể chế tạo ra.
Tất cả mọi người nhìn khương không lo, mặt mang chờ mong.
Tấm lá chắn ngũ hành, tương đương với một tấm lá chắn nhỏ, phía trên có năm bùa chú Đạo Môn. Nó có lực phòng ngự kinh người. Hơn nữa còn có năm lần cơ hội phát ra đạo thuật. Cho dù là đạo thuật cấp thấp, cũng chẳng khác nào khiến cho binh sĩ có thêm năm cái mạng.
Vật này là vật đặc biệt của Hoàng Gia. Không biết công chúa Vô Ưu có thể thuyết phục hoàng đế lấy ra hay không.