Hồng Sắc Sĩ Đồ
Chương 1026 : Phe Chống Đối..
Ngày đăng: 00:54 02/08/20
Diệp Trạch Đào không có thời gian hỏi tới chuyện ở thành phố, nhất định phải xử lý chuyện Bí thư Hạo Vũ đến Giáp Hà, sau khi Diệp Trạch Đào thấy cha mình không sao vội chạy về Giáp Hà, Giáp Hà còn rất nhiều chuyện phải làm.
Cũng không lo lắng vấn đề trao đổi với nhóm người thân tín, trong cuộc họp Diệp Trạch Đào đã bố trí nhiệm vụ tiếp theo.
Sau khi mở cuộc họp xong Diệp Trạch Đào vào văn phòng hút một điếu thuốc, Cố Minh Trung liền bước vào.
Sau khi Cố Minh Trung bước vào và đóng cửa lại, lúc này mới nhỏ giọng nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, anh mới rời khỏi mấy ngày thì đã có chút tin đồn bậy bạ rồi.
Diệp Trạch Đào liền nhìn Cố Minh Trung, mình là đảo dừa lại là trong thành phố đấy, đa số công tác ở Giáp Hà đều giao cho cấp dưới đi làm, có một số người không biết được tình hình thì cho rằng mình đi du sơn ngoạn thủy rồi.
Quả nhiên Cố Minh Trung nói:
- Nghe nói Phó Chủ tịch tỉnh Dư Đạo Tranh trong một cuộc họp đã vỗ bàn nói khu kinh tế mới Giáp Hà của chúng ta đã chiếm dụng đa số đất đai, kết quả chỉ toàn thấy những mảnh đất hoang vu, đây là một hành vi không làm gì hết!
Diệp Trạch Đào cau mày, tuy rằng hắn không có nhiều kết giao với các lãnh đạo ở tỉnh Cam Ninh, nhưng cũng biết có vài Phó Chủ tịch không có tiến vào Ủy viên thường vụ, các Phó Chủ tịch tỉnh này quản lý một khu chắc chắn không có liên quan đến Giáp Hà, sao lại có thể phê bình Giáp Hà.
Chuyện này cũng khiến cho Diệp Trạch Đào phải hao tổn tinh thần rồi.
Vô lý!
Thấy Diệp Trạch Đào không hiểu Cố Minh Trung liền cười nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, chuyện này tôi cũng phải suy nghĩ một hồi mới hiểu đấy.
- Anh nói nghe xem.
Thật sự Diệp Trạch Đào không hiểu rõ tình hình, cho thấy các lãnh đạo ở Tỉnh đều biết một ít về hoàn cảnh của mình, nhưng bây giờ lại xuất hiện một Phó Chủ tịch Tỉnh đi phê bình Giáp Hà, đúng là chuyện này không còn gì để nói.
Cố Minh Trung nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, tôi nghe được một số tin đồn, không biết là có nên tin hay không, nói rằng có không ít lãnh đạo ở thành phố không chào đón anh.
Khi nói xong lời này Cố Minh Trung cẩn thận quan sát sự thay đổi nét mặt của Diệp Trạch Đào, nên chỉ nói đến đây rồi dừng.
Diệp Trạch Đào xuyên qua màn khói thì thấy vẻ mặt thay đổi của Cố Minh Trung, cười cười nói:
- Phải công tác mà còn sợ người khác nói bậy, phải mạnh dạn nói.
Lúc này Cố Minh Trung mới tiếp tục nói:
- Loại tin đồn này còn được truyền đến Tỉnh rất nhiều, nghe nói lần này Trung ương sẽ tiến hành điều chỉnh bộ máy ở Tỉnh, lần này là điều chỉnh vào bên trong nên việc tranh giành khá là kịch liệt.
Hiểu rồi!
Nghe Cố Minh Trung nói tới đây thì Diệp Trạch Đào đã hiểu được nguyên nhân Phó Chủ tịch Tỉnh đột nhiên xuất hiện.
- Gần đây chắc Dư Đạo Tranh đã có đến thành phố một chuyến?
Nếu Cố Minh Trung nói ra chuyện này, Diệp Trạch Đào tin rằng Cố Minh Trung chắc chắn sẽ bỏ ra công sức để đi tìm hiểu tình hình.
Đối với này đó Phó Chủ tịch ở tỉnh Cam Ninh, Diệp Trạch Đào đúng là không nắm được hoàn cảnh của họ.
Cố Minh Trung nói:
- Gần đây các Chủ tịch đến tỉnh Cam Ninh không ít, Phó Chủ tịch tỉnh Dư cũng không có đến thành phố, nhưng nghe nói có liên lạc rất nhiều với một người phụ nữ ở thành phố.
Đúng là Diệp Trạch Đào không có nghĩ tới chuyện này, trong suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, Dư Đạo Tranh làm chuyện này cũng chỉ muốn nhân cơ hội này để các lãnh đạo thành phố có cái nhìn tốt về mình, không ngờ cũng chỉ là một đồng chí Chủ tịch nữ. - Người như thế nào?
- Chủ tịch thành phố Diệp, tình hình cụ thể còn chưa được làm rõ. Đồng chí Chủ tịch nữ này tên là Lâm Thư Nhã.
Diệp Trạch Đào sửng sốt hỏi:
- Lâm Thư Nhã?
Cố Minh Trung liền gật đầu nói:
- Đúng vậy, nghe nói người phụ nữ này có lai lịch rất lớn.
Diệp Trạch Đào đã hiểu tình huống, nghĩ thầm nếu là người phụ nữ này thì hết thảy mọi chuyện có thể hiểu được.
Người Tạ gia bị mình chỉnh một chút, cuối cùng lão đại ở Tạ gia muốn vào Bộ Chính trị cũng không được. Việc này coi như đã đắc tội với người Tạ gia, thảm rồi. Sau khi lần này tới thành phố, nghe nói thành phố có chút điều chỉnh coi như Tạ gia được thu lợi, Tạ Dật sắp đảm nhiệm Bí thư Tỉnh uỷ, đứa em lớn nhất của Tạ Dật gọi là Tạ Oánh Lệ, cô ta gả cho người chồng tên là Lâm Trữ Giang, Lâm Trữ Giang này là Thứ trưởng Bộ ngoại giao, nghe nói lần này sẽ đảm nhiệm Bộ trưởng Bộ ngoại giao, Lâm Thư Nhã chính là người phụ nữ muốn làm một trong các uỷ viên của Bộ Chính trị.
Xem ra theo Lâm Trữ Giang bay lên, người Tạ gia ngày càng có tư tưởng báo thù!
Dư Đạo Tranh cũng không được đặt trong mắt Diệp Trạch Đào, hiện nay Diệp Trạch Đào coi trọng vẫn là vấn đề của gia đình Lâm Trữ Giang.
Nếu Lâm Trữ Giang thật sự vào được Bộ Chính trị, bước tiếp theo người Lâm gia và Tạ gia có thể liên kết lại và trở thành đối thủ hùng mạnh nhất của mình.
Rõ ràng tạ Dật là người rất lợi hại, Lâm Trữ Giang này có thể leo lên cũng là một nhân vật lợi hại, chỉ trong chốc lát có một nhóm lực lượng chống lại, Diệp Trạch Đào cũng phải coi trọng. - Tôi biết rồi!
Diệp Trạch Đào thấy Cố Minh Trung đứng đó nên nói một câu.
Cố Minh Trung cẩn thận rót một ly nước ấm cho Diệp Trạch Đào rồi mới đi ra ngoài, chuyện cậu ta có thể làm chính là nói cho Diệp Trạch Đào nghe hoàn cảnh của những người chống đối, cụ thể phải làm như thế nào, đây cũng không phải là vấn đề mà tầng lớp người như cậu ta cần biết đến.
Sau khi hiểu được những chuyện phát sinh ở Tỉnh, dựa vào sự thông minh của Cố Minh Trung lập tức sẽ nghĩ đây là một cuộc đấu tranh, trước tiên nên nói cho Diệp Trạch Đào, cậu ta cũng muốn xem Diệp Trạch Đào sẽ giải quyết tình huống này như thế nào.
Người Tạ gia hận mình là chuyện đương nhiên, Dư Đạo Tranh kia chắc chắn là thấy được lực lượng trong hai gia đình Lâm Tạ rất mạnh nên muốn đầu cơ một chút!
Diệp Trạch Đào đã có nhận thức rõ ràng chuyện vì sao Dư Đạo Tranh lại đập bàn và phê bình Giáp Hà.
Thằng nhóc này cũng không phải không biết hoàn cảnh của mình, nếu đã biết còn làm thế chỉ có thể lý giải duy nhất là hắn ta muốn dựa vào Tạ gia hoặc Lâm gia!
Lắc lắc đầu, Diệp Trạch Đào có cách nhìn nhận mới đối với những cán bộ này, những người này thật sự vẫn luôn tính toán tìm cách để lên vị trí cao hơn, người khác không hiểu nội tình chỉ thấy mình là con rể Lưu gia, nhiều lắm chính là có một cha nuôi và một sư phó đã lui xuống, với lực lượng như thế rõ ràng không thể địch lại thế lực to lớn của Tạ gia và Lâm gia, chính vì thế Dư Đạo Tranh muốn nhân cơ hội lần này để lấy lòng Lâm Thư Nhã, từ đó ngang nhiên xông lên!
Đây được tính là bàn đánh tốt!
Dư Đạo Tranh là Phó Chủ tịch Tỉnh được phân công quản lý nông nghiệp, anh ta đập bàn nói về vấn đề đất đai cũng không sao, tuy nhiên ở thời điểm quan trọng này lại phê bình khu kinh tế mới Giáp Hà, cho rằng khu kinh tế mới chiếm đất quá lớn là lãng phí, đây có ý bịa đặt rồi!
Diệp Trạch Đào tin rằng Dư Đạo Tranh này khu kinh tế mới ở Giáp Hà cũng không phải là một vấn đề lớn, mà muốn mượn chuyện này để nói rõ anh ta cùng mình không đi chung một con đường.
Có ý nghĩa!
Diệp Trạch Đào nhẹ nhàng gõ cái bàn, Dư Đạo Tranh có gan đứng ra nói về khu kinh tế mới ở Giáp Hà, những người khác có đang âm thầm chú ý chuyện này không?
Trước đến giờ mình vẫn luôn bị vây mạnh mẽ, tất cả mọi người không dám xung phong đến khu kinh tế mới Giáp Hà chính là không nắm rõ tình huống, nếu hành vi này của Dư Đạo Tranh không được phản kích, bước tiếp theo nếu làm không tốt sẽ có rất nhiều người nhảy ra gây sự với khu kinh tế mới Giáp Hà.
Diệp Trạch Đào cần chính là một cục diện an định đoàn kết, chứ không phải một cục diện mà mọi người có thể giơ tay là chạm tới được, mọi người đều đang theo dõi chuyện này, việc mình cần làm trước tiên chính là phải chặt đứt cánh tay duỗi ra này.
Khi đang suy nghĩ sự tình Ôn Phương bước đến.
Nhìn nhìn mặt của Diệp Trạch Đào Ôn Phương nói:
- Anh gầy đi tí rồi.
Đây rõ ràng là lời quan tâm.
Diệp Trạch Đào cười cười nói:
- Cũng không có gì, cực khổ cho em rồi!
Ôn Phương liền ngồi xuống nói:
- Hiện tại thế cục ở Tỉnh không rõ, tất cả mọi người đang hoạt động nên cũng không có nhiều người hỏi về chuyện của Giáp Hà.
Diệp Trạch Đào biết rằng bước tiếp theo Trung ương sẽ điều chỉnh bộ máy ở tỉnh Cam Ninh, hiện giờ còn chưa có thông báo đến Cam Ninh, hoặc có thể nói chỉ vẻn vẹn là tin tức của một số ít nhân vật nên mới tạo nên tình hình hỗn loạn ở cấp dưới, Ôn Phương không phải là người ngoài, Diệp Trạch Đào nói: - Trung ương đã định rồi, do Đậu Bính Phú đảm nhiệm chức Bí thư, Nhạc Cảnh Phong vẫn là Phó Chủ tịch thường trực Tỉnh, Trần Đại Tường được vào Uỷ viên thường vụ đảm nhiệm Phó Chủ tịch Tỉnh, ngoại trừ vài người này ra, đa số đều được điều từ nơi khác đến.
Khi nói tới đây thì trong lòng Diệp Trạch Đào động, lúc nghe được tin tức cũng chỉ biết có Trần Đại Tường được tiến vào Uỷ viên thường vụ, Dư Đạo Tranh cũng tiến vào Uỷ viên thường vụ không?
Diệp Trạch Đào đúng là không biết hoàn cảnh của Dư Đạo Tranh.
Nếu Lâm Trữ Giang hỗ trợ, Dư Đạo Tranh này cũng sẽ trở thành một trong các Uỷ viên thường vụ!
- Em chờ chút, để anh gọi điện thoại hỏi xem sao.
Ngay trước mặt Ôn Phương Diệp Trạch Đào gọi điện thoại cho Trịnh Thành Trung.
- Bí thư Trịnh lần trước quên hỏi một chuyện, các cán bộ được đề bạt ở Tỉnh chúng ta ngoại trừ Trần Đại Tường thì còn có người nào nữa không?
Trịnh Thành Trung không hiểu vì sao đột nhiên Diệp Trạch Đào lại hỏi chuyện này nên nói:
- Còn có một người gọi là Dư Đạo Tranh cũng sẽ được tiến vào Uỷ viên thường vụ, đảm nhiệm Bí thư Thành uỷ Lan Phong.
Diệp Trạch Đào nghe được quả nhiên có Dư Đạo Tranh, còn đảm nhiệm Bí thư Thành uỷ Lan Phong, vẻ mặt liền ngưng tụ.
- Tôi biết rồi!
Cúp điện thoại Diệp Trạch Đào suy nghĩ chuyện của Dư Đạo Tranh.
Thằng nhóc này thật sự chạy đến chỗ của Lâm Trữ Giang!
Nếu anh ta thật sự đảm nhiệm Bí thư thành phố Lan Phong hay là Uỷ viên thường vụ, sẽ mang lại nhiều vấn đề khó khăn đối với việc mình triển khai công tác đây.
Đương nhiên trong tâm Diệp Trạch Đào không hi vọng Dư Đạo Tranh đến.
Làm sao đây?
Khi Ôn Phương thấy Diệp Trạch Đào gọi điện thoại xong liền cau mày, hỏi:
- Chủ tịch thành phố Diệp sao thế?
- Rất có khả năng Dư Đạo Tranh sẽ đến thành phố Lan Phong của chúng ta để đảm nhiệm chức Bí thư!
Diệp Trạch Đào nhìn về phía Ôn Phương nói một câu.
Ôn Phương sớm đã biết chuyện Dư Đạo Tranh ở Tỉnh đập bàn phê bình khu kinh tế mới Giáp Hà, bây giờ khi nghe được anh ta muốn đến đây đảm nhiệm Bí thư, Ôn Phương cũng kinh ngạc nói: - Người như anh ta dường như không hài lòng đối với Giáp Hà!
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, từ chuyện này có thể thấy được Dư Đạo Tranh là một nhân vật rất có mưu mô, anh ta thông qua đập bàn biểu lộ lập trường phản đối với mình và đã lấy được thiện cảm của những người chống đối Trịnh Thành Trung, điều này cho thấy về mặt nhân sự ít nhiều gì anh ta cũng chiếm được một ít ủng hộ, kẻ đến thì không thiện rồi!
Cũng không lo lắng vấn đề trao đổi với nhóm người thân tín, trong cuộc họp Diệp Trạch Đào đã bố trí nhiệm vụ tiếp theo.
Sau khi mở cuộc họp xong Diệp Trạch Đào vào văn phòng hút một điếu thuốc, Cố Minh Trung liền bước vào.
Sau khi Cố Minh Trung bước vào và đóng cửa lại, lúc này mới nhỏ giọng nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, anh mới rời khỏi mấy ngày thì đã có chút tin đồn bậy bạ rồi.
Diệp Trạch Đào liền nhìn Cố Minh Trung, mình là đảo dừa lại là trong thành phố đấy, đa số công tác ở Giáp Hà đều giao cho cấp dưới đi làm, có một số người không biết được tình hình thì cho rằng mình đi du sơn ngoạn thủy rồi.
Quả nhiên Cố Minh Trung nói:
- Nghe nói Phó Chủ tịch tỉnh Dư Đạo Tranh trong một cuộc họp đã vỗ bàn nói khu kinh tế mới Giáp Hà của chúng ta đã chiếm dụng đa số đất đai, kết quả chỉ toàn thấy những mảnh đất hoang vu, đây là một hành vi không làm gì hết!
Diệp Trạch Đào cau mày, tuy rằng hắn không có nhiều kết giao với các lãnh đạo ở tỉnh Cam Ninh, nhưng cũng biết có vài Phó Chủ tịch không có tiến vào Ủy viên thường vụ, các Phó Chủ tịch tỉnh này quản lý một khu chắc chắn không có liên quan đến Giáp Hà, sao lại có thể phê bình Giáp Hà.
Chuyện này cũng khiến cho Diệp Trạch Đào phải hao tổn tinh thần rồi.
Vô lý!
Thấy Diệp Trạch Đào không hiểu Cố Minh Trung liền cười nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, chuyện này tôi cũng phải suy nghĩ một hồi mới hiểu đấy.
- Anh nói nghe xem.
Thật sự Diệp Trạch Đào không hiểu rõ tình hình, cho thấy các lãnh đạo ở Tỉnh đều biết một ít về hoàn cảnh của mình, nhưng bây giờ lại xuất hiện một Phó Chủ tịch Tỉnh đi phê bình Giáp Hà, đúng là chuyện này không còn gì để nói.
Cố Minh Trung nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, tôi nghe được một số tin đồn, không biết là có nên tin hay không, nói rằng có không ít lãnh đạo ở thành phố không chào đón anh.
Khi nói xong lời này Cố Minh Trung cẩn thận quan sát sự thay đổi nét mặt của Diệp Trạch Đào, nên chỉ nói đến đây rồi dừng.
Diệp Trạch Đào xuyên qua màn khói thì thấy vẻ mặt thay đổi của Cố Minh Trung, cười cười nói:
- Phải công tác mà còn sợ người khác nói bậy, phải mạnh dạn nói.
Lúc này Cố Minh Trung mới tiếp tục nói:
- Loại tin đồn này còn được truyền đến Tỉnh rất nhiều, nghe nói lần này Trung ương sẽ tiến hành điều chỉnh bộ máy ở Tỉnh, lần này là điều chỉnh vào bên trong nên việc tranh giành khá là kịch liệt.
Hiểu rồi!
Nghe Cố Minh Trung nói tới đây thì Diệp Trạch Đào đã hiểu được nguyên nhân Phó Chủ tịch Tỉnh đột nhiên xuất hiện.
- Gần đây chắc Dư Đạo Tranh đã có đến thành phố một chuyến?
Nếu Cố Minh Trung nói ra chuyện này, Diệp Trạch Đào tin rằng Cố Minh Trung chắc chắn sẽ bỏ ra công sức để đi tìm hiểu tình hình.
Đối với này đó Phó Chủ tịch ở tỉnh Cam Ninh, Diệp Trạch Đào đúng là không nắm được hoàn cảnh của họ.
Cố Minh Trung nói:
- Gần đây các Chủ tịch đến tỉnh Cam Ninh không ít, Phó Chủ tịch tỉnh Dư cũng không có đến thành phố, nhưng nghe nói có liên lạc rất nhiều với một người phụ nữ ở thành phố.
Đúng là Diệp Trạch Đào không có nghĩ tới chuyện này, trong suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, Dư Đạo Tranh làm chuyện này cũng chỉ muốn nhân cơ hội này để các lãnh đạo thành phố có cái nhìn tốt về mình, không ngờ cũng chỉ là một đồng chí Chủ tịch nữ. - Người như thế nào?
- Chủ tịch thành phố Diệp, tình hình cụ thể còn chưa được làm rõ. Đồng chí Chủ tịch nữ này tên là Lâm Thư Nhã.
Diệp Trạch Đào sửng sốt hỏi:
- Lâm Thư Nhã?
Cố Minh Trung liền gật đầu nói:
- Đúng vậy, nghe nói người phụ nữ này có lai lịch rất lớn.
Diệp Trạch Đào đã hiểu tình huống, nghĩ thầm nếu là người phụ nữ này thì hết thảy mọi chuyện có thể hiểu được.
Người Tạ gia bị mình chỉnh một chút, cuối cùng lão đại ở Tạ gia muốn vào Bộ Chính trị cũng không được. Việc này coi như đã đắc tội với người Tạ gia, thảm rồi. Sau khi lần này tới thành phố, nghe nói thành phố có chút điều chỉnh coi như Tạ gia được thu lợi, Tạ Dật sắp đảm nhiệm Bí thư Tỉnh uỷ, đứa em lớn nhất của Tạ Dật gọi là Tạ Oánh Lệ, cô ta gả cho người chồng tên là Lâm Trữ Giang, Lâm Trữ Giang này là Thứ trưởng Bộ ngoại giao, nghe nói lần này sẽ đảm nhiệm Bộ trưởng Bộ ngoại giao, Lâm Thư Nhã chính là người phụ nữ muốn làm một trong các uỷ viên của Bộ Chính trị.
Xem ra theo Lâm Trữ Giang bay lên, người Tạ gia ngày càng có tư tưởng báo thù!
Dư Đạo Tranh cũng không được đặt trong mắt Diệp Trạch Đào, hiện nay Diệp Trạch Đào coi trọng vẫn là vấn đề của gia đình Lâm Trữ Giang.
Nếu Lâm Trữ Giang thật sự vào được Bộ Chính trị, bước tiếp theo người Lâm gia và Tạ gia có thể liên kết lại và trở thành đối thủ hùng mạnh nhất của mình.
Rõ ràng tạ Dật là người rất lợi hại, Lâm Trữ Giang này có thể leo lên cũng là một nhân vật lợi hại, chỉ trong chốc lát có một nhóm lực lượng chống lại, Diệp Trạch Đào cũng phải coi trọng. - Tôi biết rồi!
Diệp Trạch Đào thấy Cố Minh Trung đứng đó nên nói một câu.
Cố Minh Trung cẩn thận rót một ly nước ấm cho Diệp Trạch Đào rồi mới đi ra ngoài, chuyện cậu ta có thể làm chính là nói cho Diệp Trạch Đào nghe hoàn cảnh của những người chống đối, cụ thể phải làm như thế nào, đây cũng không phải là vấn đề mà tầng lớp người như cậu ta cần biết đến.
Sau khi hiểu được những chuyện phát sinh ở Tỉnh, dựa vào sự thông minh của Cố Minh Trung lập tức sẽ nghĩ đây là một cuộc đấu tranh, trước tiên nên nói cho Diệp Trạch Đào, cậu ta cũng muốn xem Diệp Trạch Đào sẽ giải quyết tình huống này như thế nào.
Người Tạ gia hận mình là chuyện đương nhiên, Dư Đạo Tranh kia chắc chắn là thấy được lực lượng trong hai gia đình Lâm Tạ rất mạnh nên muốn đầu cơ một chút!
Diệp Trạch Đào đã có nhận thức rõ ràng chuyện vì sao Dư Đạo Tranh lại đập bàn và phê bình Giáp Hà.
Thằng nhóc này cũng không phải không biết hoàn cảnh của mình, nếu đã biết còn làm thế chỉ có thể lý giải duy nhất là hắn ta muốn dựa vào Tạ gia hoặc Lâm gia!
Lắc lắc đầu, Diệp Trạch Đào có cách nhìn nhận mới đối với những cán bộ này, những người này thật sự vẫn luôn tính toán tìm cách để lên vị trí cao hơn, người khác không hiểu nội tình chỉ thấy mình là con rể Lưu gia, nhiều lắm chính là có một cha nuôi và một sư phó đã lui xuống, với lực lượng như thế rõ ràng không thể địch lại thế lực to lớn của Tạ gia và Lâm gia, chính vì thế Dư Đạo Tranh muốn nhân cơ hội lần này để lấy lòng Lâm Thư Nhã, từ đó ngang nhiên xông lên!
Đây được tính là bàn đánh tốt!
Dư Đạo Tranh là Phó Chủ tịch Tỉnh được phân công quản lý nông nghiệp, anh ta đập bàn nói về vấn đề đất đai cũng không sao, tuy nhiên ở thời điểm quan trọng này lại phê bình khu kinh tế mới Giáp Hà, cho rằng khu kinh tế mới chiếm đất quá lớn là lãng phí, đây có ý bịa đặt rồi!
Diệp Trạch Đào tin rằng Dư Đạo Tranh này khu kinh tế mới ở Giáp Hà cũng không phải là một vấn đề lớn, mà muốn mượn chuyện này để nói rõ anh ta cùng mình không đi chung một con đường.
Có ý nghĩa!
Diệp Trạch Đào nhẹ nhàng gõ cái bàn, Dư Đạo Tranh có gan đứng ra nói về khu kinh tế mới ở Giáp Hà, những người khác có đang âm thầm chú ý chuyện này không?
Trước đến giờ mình vẫn luôn bị vây mạnh mẽ, tất cả mọi người không dám xung phong đến khu kinh tế mới Giáp Hà chính là không nắm rõ tình huống, nếu hành vi này của Dư Đạo Tranh không được phản kích, bước tiếp theo nếu làm không tốt sẽ có rất nhiều người nhảy ra gây sự với khu kinh tế mới Giáp Hà.
Diệp Trạch Đào cần chính là một cục diện an định đoàn kết, chứ không phải một cục diện mà mọi người có thể giơ tay là chạm tới được, mọi người đều đang theo dõi chuyện này, việc mình cần làm trước tiên chính là phải chặt đứt cánh tay duỗi ra này.
Khi đang suy nghĩ sự tình Ôn Phương bước đến.
Nhìn nhìn mặt của Diệp Trạch Đào Ôn Phương nói:
- Anh gầy đi tí rồi.
Đây rõ ràng là lời quan tâm.
Diệp Trạch Đào cười cười nói:
- Cũng không có gì, cực khổ cho em rồi!
Ôn Phương liền ngồi xuống nói:
- Hiện tại thế cục ở Tỉnh không rõ, tất cả mọi người đang hoạt động nên cũng không có nhiều người hỏi về chuyện của Giáp Hà.
Diệp Trạch Đào biết rằng bước tiếp theo Trung ương sẽ điều chỉnh bộ máy ở tỉnh Cam Ninh, hiện giờ còn chưa có thông báo đến Cam Ninh, hoặc có thể nói chỉ vẻn vẹn là tin tức của một số ít nhân vật nên mới tạo nên tình hình hỗn loạn ở cấp dưới, Ôn Phương không phải là người ngoài, Diệp Trạch Đào nói: - Trung ương đã định rồi, do Đậu Bính Phú đảm nhiệm chức Bí thư, Nhạc Cảnh Phong vẫn là Phó Chủ tịch thường trực Tỉnh, Trần Đại Tường được vào Uỷ viên thường vụ đảm nhiệm Phó Chủ tịch Tỉnh, ngoại trừ vài người này ra, đa số đều được điều từ nơi khác đến.
Khi nói tới đây thì trong lòng Diệp Trạch Đào động, lúc nghe được tin tức cũng chỉ biết có Trần Đại Tường được tiến vào Uỷ viên thường vụ, Dư Đạo Tranh cũng tiến vào Uỷ viên thường vụ không?
Diệp Trạch Đào đúng là không biết hoàn cảnh của Dư Đạo Tranh.
Nếu Lâm Trữ Giang hỗ trợ, Dư Đạo Tranh này cũng sẽ trở thành một trong các Uỷ viên thường vụ!
- Em chờ chút, để anh gọi điện thoại hỏi xem sao.
Ngay trước mặt Ôn Phương Diệp Trạch Đào gọi điện thoại cho Trịnh Thành Trung.
- Bí thư Trịnh lần trước quên hỏi một chuyện, các cán bộ được đề bạt ở Tỉnh chúng ta ngoại trừ Trần Đại Tường thì còn có người nào nữa không?
Trịnh Thành Trung không hiểu vì sao đột nhiên Diệp Trạch Đào lại hỏi chuyện này nên nói:
- Còn có một người gọi là Dư Đạo Tranh cũng sẽ được tiến vào Uỷ viên thường vụ, đảm nhiệm Bí thư Thành uỷ Lan Phong.
Diệp Trạch Đào nghe được quả nhiên có Dư Đạo Tranh, còn đảm nhiệm Bí thư Thành uỷ Lan Phong, vẻ mặt liền ngưng tụ.
- Tôi biết rồi!
Cúp điện thoại Diệp Trạch Đào suy nghĩ chuyện của Dư Đạo Tranh.
Thằng nhóc này thật sự chạy đến chỗ của Lâm Trữ Giang!
Nếu anh ta thật sự đảm nhiệm Bí thư thành phố Lan Phong hay là Uỷ viên thường vụ, sẽ mang lại nhiều vấn đề khó khăn đối với việc mình triển khai công tác đây.
Đương nhiên trong tâm Diệp Trạch Đào không hi vọng Dư Đạo Tranh đến.
Làm sao đây?
Khi Ôn Phương thấy Diệp Trạch Đào gọi điện thoại xong liền cau mày, hỏi:
- Chủ tịch thành phố Diệp sao thế?
- Rất có khả năng Dư Đạo Tranh sẽ đến thành phố Lan Phong của chúng ta để đảm nhiệm chức Bí thư!
Diệp Trạch Đào nhìn về phía Ôn Phương nói một câu.
Ôn Phương sớm đã biết chuyện Dư Đạo Tranh ở Tỉnh đập bàn phê bình khu kinh tế mới Giáp Hà, bây giờ khi nghe được anh ta muốn đến đây đảm nhiệm Bí thư, Ôn Phương cũng kinh ngạc nói: - Người như anh ta dường như không hài lòng đối với Giáp Hà!
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, từ chuyện này có thể thấy được Dư Đạo Tranh là một nhân vật rất có mưu mô, anh ta thông qua đập bàn biểu lộ lập trường phản đối với mình và đã lấy được thiện cảm của những người chống đối Trịnh Thành Trung, điều này cho thấy về mặt nhân sự ít nhiều gì anh ta cũng chiếm được một ít ủng hộ, kẻ đến thì không thiện rồi!