Hồng Sắc Sĩ Đồ
Chương 1049 : Vấn Đề Tình Cảm
Ngày đăng: 00:55 02/08/20
Diệp Trạch Đào cũng không nghĩ đến phong thủy lại có uy lực đến vậy. Từ sau khi tòa nhà làm việc được tiến hành sửa sang. Mấy tên công tử kia đều tập chung vào việc sửa sang. Mỗi người đều mời thầy phong thủy đến sửa sang phòng làm việc cho mình.
Hôm nay Phương Mai Anh phải dời khỏi thành phố Lan Phong. Mấy tên công tử cũng không thể không đến tiễn chân Phương Mai Anh.
Mấy ngày hôm nay Phương Mai Anh cũng cảm thấy khá thoải mái. Nhìn thấy tình hình phát triển kinh tế tại khu kinh tế mới Giáp Hà, lại có thêm một nhận định mới về năng lực của Diệp Trạch Đào. Lúc trước chỉ biết được năng lực của Diệp Trạch Đào, nhưng lần này mới thấy rõ năng lực của Diệp Trạch Đào. Khu kinh tế mới Giáp Hà đã được Diệp Trạch Đào làm cho rất phát triển. Đặc biệt là khi nhìn thấy bộ dạng tô kính của những cán bộ khi đối diện với Diệp Trạch Đào. Phương Mai Anh hiểu rằng Diệp Trạch Đào đã lấy được lòng tin của bọn họ.
Hôm nay những cán bộ đến tiễn chân cũng không ít, Phương Mai Anh hiểu rằng mình cần phải nói gì đó.
Sau khi bắt tay mọi người, Phương Mai Anh nói:
- Bí thư Dư, lần này đã làm phiền mọi người nhiều rồi!
- Đâu có, đâu có đều là những việc nên làm thôi.
- Bí thư Dư, mấy ngày hôm nay sau khi tiến hành điều tra tình hình của các địa phương trong thành phố Lan Phong, tôi cảm thấy rất vui. Từ tình hình hiện nay có thể thấy diện mạo của thành phố Lan Phong đang được thay đổi từng ngày. Đặc biệt là từ sau khi công tác phòng trừ tham nhũng được tiến hành. Diện mạo của thành phố Lan Phong đã có sự thay đổi mạnh mẽ. Cán bộ của thành phố Lan Phong cũng đã khảo nghiệm, dùng hành vi của mình để chứng minh tính giai cấp của bọn họ. Để có được cục diện đoàn kết, yên ổn không hề dễ dàng. Hy vọng mọi người có thể giành được thành tích tốt.
Vừa nói dứt lời, trong lòng Dư Đạo Tranh cảm thấy rất phức tạp. Phương Mai Anh khẳng định tình hình hiện nay của thành phố Lan Phong. Về lí mà nói gã là Bí thư Thành ủy thì phải vui mới đúng. Nhưng ngược lại gã không thể vui lên. Nói như vậy cũng có nghĩa là khẳng định nếu hiện giờ mình động vào cán bộ cấp dưới một chút thì cũng chính là đánh vào mặt Ủy ban kỷ luật. Việc này thật là khó dàn xếp.
Nở nụ cười, Dư Đạo Tranh nói:
- Có được sự tin tưởng của cấp trên, chúng tôi sẽ càng có nhiều niềm tin hơn.
Lần này Phương Mai Anh cũng không nói gì với Diệp Trạch Đào. Đoàn người ngồi lên xe và đi luôn.
Mã Văn Diệu Là chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành phố, lúc này cũng ngồi xe đi lên tỉnh. Mọi người đều có thể thấy Mã Văn Diệu và lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật Trung ương rất thân thiết với nhau. Người phụ nữ này cuối cùng thì cũng đã có một người lãnh đạo làm chỗ dựa.
Phương Mai Anh vừa đi thì hơn ai hết những công tử kia cũng nhanh chóng dời đi. Bọn họ đang bận sắp xếp lại phong thủy của phòng làm việc.
Diệp Trạch Đào nhìn theo bóng của những người đó. Đối với những việc làm mới nảy sinh gần đây, Diệp Trạch Đào lắc đầu. Rất muốn làm những chuyện khác người.
Thực ra, mấy ngày nay ít nhiều Diệp Trạch Đào cũng có giấu trong lòng một số chuyện. Hiện giờ Phương Mai Anh đã dời khỏi đây, hắn liền có một tâm trạng muốn nghỉ ngơi.
Tiễn chân Phương Mai Anh, Diệp Trạch Đào cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhìn thấy Ôn Phương đứng bên cạnh rất bình tĩnh, Diệp Trạch Đào nháy mắt một cái.
Sau khi mọi người giải tán, Diệp Trạch Đào liền ngồi xe tới một ngôi nhà trong thành phố của Ôn Phương. Ngôi nhà này Ôn Phương dùng danh nghĩa của gia đình để mua. Đó là một nơi khá yên tĩnh.
Ôn Phương và Diệp Trạch Đào mỗi người đi một xe tới.
Hai người nhìn nhau nở nụ cười.
Hai người sau khi vào phòng liền ôm chầm lấy nhau.
Trong khoảng thời gian này hai người không hề làm chuyện đó. Hai người đều đang có tinh thần hết sức dồi dào. Chỉ cần một cái nháy mắt cũng có thể gợi ngọn lửa đang cháy sẵn.
Ôn Phương là một trong số những người phụ nữ có thân hình rất tuyệt vời. Sức chiến đấu cũng khá tốt. Mỗi lần khi làm chuyện đó với Ôn Phương, Diệp Trạch Đào đều cảm thấy hết sức thỏa mãn. Có một cảm giác thăng hoa vô cùng.
Lần này Ôn Phương cũng rất ngoan cường, hai người không biết làm tới thời gian bao lâu mới dừng lại.
- Trạch Đào, em cảm thấy lãnh đạo Phương rất coi trọng anh.
Sau khi làm xong chuyện đó, hai người nằm vật ra giường, Ôn Phương nói một câu như vậy.
Diệp Trạch Đào mỉm cười đáp:
- Em biết như vậy là tốt rồi.
Lúc này Ôn Phương cũng nhắc lại một số chuyện của Phương Mai Anh, cao hứng nói:
- Nghe nói chồng của bà ấy là Bí thư Thành ủy. Như vậy thì anh càng có chỗ dựa vững chắc rồi!
Diệp Trạch Đào biết rằng Ôn Phương rất quan tâm tới những chuyện trong chốn quan trường, mỉm cười nói:
- Yên tâm đi em, Người đàn ông của em có chỗ dựa rất vững chắc.
Trong lòng Ôn Phương rất xúc động. Hiện giờ lại biết thêm về thế lực sau lưng Diệp Trạch Đào. Cô hiểu rằng con đường phía trước Diệp Trạch Đào sẽ càng ngày càng mở rộng hơn. Trong lúc kích động Ôn Phương dùng miệng tạo cảm hứng cho Diệp Trạch Đào.
Đối mặt với người phụ nữ xinh đẹp như vậy, tâm trạng của Diệp Trạch Đào cũng rất tốt. Hai người lại bắt đầu hưng phấn hơn.
Lại là một cuộc chiến tiếp theo. Lúc này Ôn Phương mới chịu nằm trong lòng của Diệp Trạch Đào.
Nhìn dáng vẻ của người phụ nữ này như vậy Diệp Trạch Đào nói:
- Em ý à, hễ là những chuyện trong chốn quan trường đều làm cho em xúc động.
Ôn Phương cười đáp:
- Em theo anh cũng không muốn tranh giành danh nghĩa gì, chỉ là một vị trí trong chốn quan trường. Anh có thể phát triển thì em cũng sẽ không ngừng phát triển hơn mà.
Ôn Phương làm ra vẻ một người phụ nữ yếu ớt, cũng làm cho Diệp Trạch Đào vui mừng.
- Đúng rồi, Trạch Đào em cũng tìm hiểu tình hình một số chuyện của mấy lãnh đạo Thành ủy mới đến, đều đang chú ý tới phong thủy của phòng làm việc. Anh cũng nên chú ý mới phải. Không thể không tin phong thủy của phòng làm việc. Mọi người đều đang làm, đừng để hướng phong thủy tốt đều thuộc về bọn họ cả.
Mấy ngày hôm nay thành phố vẫn bàn luận về phong thủy của phòng làm việc. Mấy tên công tử làm việc cũng rất đàng hoàng cơ bản là không quan tâm tới suy nghĩ của người khác. Mấy thầy phong thủy được mời đến không ngừng ngồi tại phòng làm việc dùng la bàn soi phong thủy làm cho bọn Ôn Phương cũng biết đến chuyện đó.
Trong chuyện này Diệp Trạch Đào cũng hiểu những kẻ đứng sau mấy tên công tử này có thế lực rất mạnh. Cũng không xem chuyện này là chuyện gì lớn lao cả.
- Các em cứ làm tốt chuyện chỗ em là được rồi, đừng tham gia nhiều vào chuyện như vậy. Bước tiếp theo Bí thư Hạo Vũ đến mới là trọng điểm, quyết không được để thất bại. Những thứ còn chưa ổn thì phải làm cho thật ổn.
Lần này Phương Mai Anh đến đây cũng đã bộc lộ ra những chỗ chưa được, bọn người Ôn Phương cũng đã ghi chép lại.
Diệp Trạch Đào không hy vọng nói chuyện này. Ôn Phương cũng biết rằng Diệp Trạch Đào là một người rất có chủ kiến. Cô ta chỉ là nhắc nhở mà thôi chứ cũng không có ý tranh luận, liền đồng ý một tiếng.
Qua một thời gian, Ôn Phương nói:
- Trạch Đào, đối với chuyện của Tiểu Phương anh có suy nghĩ như thế nào?
Đột nhiên Ôn Phương hỏi một câu như vậy Diệp Trạch Đào cũng thấy khó trả lời, trầm tư một chút rồi nói:
- Anh sớm đã nói rồi mà, các em đều có thể theo đuổi hạnh phúc của riêng mình. Nếu gặp được người đàn ông phù hợp với mình thì anh sẽ quyết không ngăn cản.
Việc này Diệp Trạch Đào cũng đã nghĩ đến rất lâu rồi. Mình có thể kết hôn, sinh con còn mối quan hệ với hai người phụ nữ là Ôn Phương và Phương Di Mai không thể công khai. Việc này đối với bọn họ mà nói không công bằng chút nào. Cho nên, nếu họ có thể có được một cuộc sống hạnh phúc của riêng mình thì Diệp Trạch Đào cũng sẽ buông tay.
Ôn Phương nói:
- Em giờ không nghĩ tới chuyện kết hôn nữa. Tình yêu nếu kéo quá dài cũng sẽ rất mền yếu. Rất nhiều cặp nam nữ đã từng thề non hẹn biển với nhau sau khi kết hôn được một vài năm cũng đường ai nấy đi, thậm chí có thể biến thành kẻ thù. Em sẽ không đi làm những việc vô vị như vậy nữa đâu. Làm người đàn bà của anh cũng không tồi. Có lúc có nhu cầu thì sẽ làm chuyện này, còn khi không có, mỗi người chúng ta đều có sự nghiệp của riêng mình. Cuộc sống như vậy em rất thích, nói chung là em rất coi trọng anh.
Nghe thấy những lời nói như vậy từ Ôn Phương, Diệp Trạch Đào nói:
- Phương Di Mai có sự nghiệp của riêng cô ấy, đó là một chuyện rất tốt!
Ôn Phương nói:
- Thực ra tâm sự của cô ấy em rất hiểu. Trong lòng tồn tại rất nhiều mâu thuẫn. Cô ấy có chủ nghĩa một chút. Cô ấy là người phụ nữ chưa từng phải chịu thiệt thòi. Trong lòng ít nhiều cũng có một chút màu sắc lãng mạn. Trong tình yêu vẫn còn một chút ít ảo tưởng, sau khi phải chịu thiệt thòi cô ấy mới hiểu!
Diệp Trạch Đào cũng có chút suy nghĩ, nhìn lên nóc nhà lúc lâu mà không nói câu nào.
Mấy ngày hôm nay hắn cũng có một chút tâm sự trong lòng. Hắn vẫn còn chút lưỡng lự với Phương Di Mai.
Đối với người phụ nữ như Phương Di Mai, Diệp Trạch Đào ngày càng ít quan hệ với cô ấy. Tham vọng quyền lực của người con gái này rất lớn. Trong lòng nhìn một số chuyện cũng không được rõ ràng lắm. Đối với người phụ nữ này Diệp Trạch Đào cũng khó nói ra cảm xúc của mình.
Ôn Phương là một người phụ nữ rất thông minh. Nhìn thấy tình hình hiện nay của Diệp Trạch Đào, trong lòng cũng có chút tiếc thay. Từ tâm trạng hiện nay của Diệp Trạch Đào có thể thấy. Diệp Trạch Đào không còn hứng thú quá nhiều với Phương Di Mai. Chuyện này có thể ngay cả Diệp Trạch Đào cũng không nhận ra. Ôn Phương lại có một cảm giác rất rõ ràng.
Phải làm sao bây giờ?
Nghĩ tới chuyện Phương Di Mai hiện giờ đang làm một số chuyện Ôn Phương biết nếu cứ tiếp tục như vậy rất có thể Phương Di Mai sẽ ngày càng nhạt nhòa trong cuộc sống của Diệp Trạch Đào.
Người phụ nữ ngu ngốc này!
Ôn Phương không chịu nổi liền mắng một tiếng trong lòng như vậy. Căn bản là Phương Di Mai chưa từng yêu ai. Cô ấy cho rằng thực sự là có tình yêu.
Diệp Trạch Đào lúc này cũng khôi phục lại, mỉm cười nói:
- Em ý à, có tình yêu trên đời này. Em vẫn chưa nghe những câu chuyện tình vẫn tồn tại trong cuộc sống sao?
Lúc này Diệp Trạch Đào nghĩ tới tình cảm của Vệ Vũ Hinh dành cho mình. Phát hiện ra cảm giác được yêu cũng không tồi chút nào.
Thôi, bỏ đi cứ để tự nhiên vậy.
Trong chuyện của Phương Di Mai, Diệp Trạch Đào cũng có một chút khúc mắc. Từ tin tức mà Dương Quân truyền đạt lại được biết hiện giờ đang có một cán bộ cấp cục không ngừng theo đuổi Phương Di Mai. Hoàn cảnh gia đình của người cán bộ này cũng không tồi. Bố là lãnh đạo gì đó trên tỉnh, mẹ đang làm việc trong Hội liên hiệp phụ nữ tỉnh. Hiện giờ Phương Di Mai đang rất lưỡng lự.
Sau khi tin tức được truyền tới, lúc đầu Diệp Trạch Đào cũng không được vui lắm. Sau đó nghĩ tới vấn đề của mỗi bên Diệp Trạch Đào nghĩ đến duy trì quan hệ lâu dài giữa hai bên cũng không phải là một việc hay. Thôi thì cứ để tự Phương Di Mai lựa chọn.
Theo như sự quan sát chăm chỉ của Dương Quân, Phương Di Mai và người đàn ông đó không hề phát sinh quan hệ gì quá thân mật.
- Anh đã biết chuyện chỗ Tiểu Phương rồi đúng không?
Ôn Phương nghĩ một chút rồi ngạc nhiên nhìn sang Diệp Trạch Đào.
- Em cũng có thể thử một chút tình yêu!
Diệp Trạch Đào liền mỉm cười nói một câu.
Ôn Phương lúc này rất sợ hãi, vội nói:
- Trạch Đào, Em nói là theo anh thì sẽ theo anh suốt đời. Chỉ cần anh vẫn cần em thì em quyết sẽ không buông tay!
Cô hiểu rõ hơn Phương Di Mai, mất đi Diệp Trạch Đào là sẽ mất đi tất cả hiện tại.
Hôm nay Phương Mai Anh phải dời khỏi thành phố Lan Phong. Mấy tên công tử cũng không thể không đến tiễn chân Phương Mai Anh.
Mấy ngày hôm nay Phương Mai Anh cũng cảm thấy khá thoải mái. Nhìn thấy tình hình phát triển kinh tế tại khu kinh tế mới Giáp Hà, lại có thêm một nhận định mới về năng lực của Diệp Trạch Đào. Lúc trước chỉ biết được năng lực của Diệp Trạch Đào, nhưng lần này mới thấy rõ năng lực của Diệp Trạch Đào. Khu kinh tế mới Giáp Hà đã được Diệp Trạch Đào làm cho rất phát triển. Đặc biệt là khi nhìn thấy bộ dạng tô kính của những cán bộ khi đối diện với Diệp Trạch Đào. Phương Mai Anh hiểu rằng Diệp Trạch Đào đã lấy được lòng tin của bọn họ.
Hôm nay những cán bộ đến tiễn chân cũng không ít, Phương Mai Anh hiểu rằng mình cần phải nói gì đó.
Sau khi bắt tay mọi người, Phương Mai Anh nói:
- Bí thư Dư, lần này đã làm phiền mọi người nhiều rồi!
- Đâu có, đâu có đều là những việc nên làm thôi.
- Bí thư Dư, mấy ngày hôm nay sau khi tiến hành điều tra tình hình của các địa phương trong thành phố Lan Phong, tôi cảm thấy rất vui. Từ tình hình hiện nay có thể thấy diện mạo của thành phố Lan Phong đang được thay đổi từng ngày. Đặc biệt là từ sau khi công tác phòng trừ tham nhũng được tiến hành. Diện mạo của thành phố Lan Phong đã có sự thay đổi mạnh mẽ. Cán bộ của thành phố Lan Phong cũng đã khảo nghiệm, dùng hành vi của mình để chứng minh tính giai cấp của bọn họ. Để có được cục diện đoàn kết, yên ổn không hề dễ dàng. Hy vọng mọi người có thể giành được thành tích tốt.
Vừa nói dứt lời, trong lòng Dư Đạo Tranh cảm thấy rất phức tạp. Phương Mai Anh khẳng định tình hình hiện nay của thành phố Lan Phong. Về lí mà nói gã là Bí thư Thành ủy thì phải vui mới đúng. Nhưng ngược lại gã không thể vui lên. Nói như vậy cũng có nghĩa là khẳng định nếu hiện giờ mình động vào cán bộ cấp dưới một chút thì cũng chính là đánh vào mặt Ủy ban kỷ luật. Việc này thật là khó dàn xếp.
Nở nụ cười, Dư Đạo Tranh nói:
- Có được sự tin tưởng của cấp trên, chúng tôi sẽ càng có nhiều niềm tin hơn.
Lần này Phương Mai Anh cũng không nói gì với Diệp Trạch Đào. Đoàn người ngồi lên xe và đi luôn.
Mã Văn Diệu Là chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành phố, lúc này cũng ngồi xe đi lên tỉnh. Mọi người đều có thể thấy Mã Văn Diệu và lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật Trung ương rất thân thiết với nhau. Người phụ nữ này cuối cùng thì cũng đã có một người lãnh đạo làm chỗ dựa.
Phương Mai Anh vừa đi thì hơn ai hết những công tử kia cũng nhanh chóng dời đi. Bọn họ đang bận sắp xếp lại phong thủy của phòng làm việc.
Diệp Trạch Đào nhìn theo bóng của những người đó. Đối với những việc làm mới nảy sinh gần đây, Diệp Trạch Đào lắc đầu. Rất muốn làm những chuyện khác người.
Thực ra, mấy ngày nay ít nhiều Diệp Trạch Đào cũng có giấu trong lòng một số chuyện. Hiện giờ Phương Mai Anh đã dời khỏi đây, hắn liền có một tâm trạng muốn nghỉ ngơi.
Tiễn chân Phương Mai Anh, Diệp Trạch Đào cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhìn thấy Ôn Phương đứng bên cạnh rất bình tĩnh, Diệp Trạch Đào nháy mắt một cái.
Sau khi mọi người giải tán, Diệp Trạch Đào liền ngồi xe tới một ngôi nhà trong thành phố của Ôn Phương. Ngôi nhà này Ôn Phương dùng danh nghĩa của gia đình để mua. Đó là một nơi khá yên tĩnh.
Ôn Phương và Diệp Trạch Đào mỗi người đi một xe tới.
Hai người nhìn nhau nở nụ cười.
Hai người sau khi vào phòng liền ôm chầm lấy nhau.
Trong khoảng thời gian này hai người không hề làm chuyện đó. Hai người đều đang có tinh thần hết sức dồi dào. Chỉ cần một cái nháy mắt cũng có thể gợi ngọn lửa đang cháy sẵn.
Ôn Phương là một trong số những người phụ nữ có thân hình rất tuyệt vời. Sức chiến đấu cũng khá tốt. Mỗi lần khi làm chuyện đó với Ôn Phương, Diệp Trạch Đào đều cảm thấy hết sức thỏa mãn. Có một cảm giác thăng hoa vô cùng.
Lần này Ôn Phương cũng rất ngoan cường, hai người không biết làm tới thời gian bao lâu mới dừng lại.
- Trạch Đào, em cảm thấy lãnh đạo Phương rất coi trọng anh.
Sau khi làm xong chuyện đó, hai người nằm vật ra giường, Ôn Phương nói một câu như vậy.
Diệp Trạch Đào mỉm cười đáp:
- Em biết như vậy là tốt rồi.
Lúc này Ôn Phương cũng nhắc lại một số chuyện của Phương Mai Anh, cao hứng nói:
- Nghe nói chồng của bà ấy là Bí thư Thành ủy. Như vậy thì anh càng có chỗ dựa vững chắc rồi!
Diệp Trạch Đào biết rằng Ôn Phương rất quan tâm tới những chuyện trong chốn quan trường, mỉm cười nói:
- Yên tâm đi em, Người đàn ông của em có chỗ dựa rất vững chắc.
Trong lòng Ôn Phương rất xúc động. Hiện giờ lại biết thêm về thế lực sau lưng Diệp Trạch Đào. Cô hiểu rằng con đường phía trước Diệp Trạch Đào sẽ càng ngày càng mở rộng hơn. Trong lúc kích động Ôn Phương dùng miệng tạo cảm hứng cho Diệp Trạch Đào.
Đối mặt với người phụ nữ xinh đẹp như vậy, tâm trạng của Diệp Trạch Đào cũng rất tốt. Hai người lại bắt đầu hưng phấn hơn.
Lại là một cuộc chiến tiếp theo. Lúc này Ôn Phương mới chịu nằm trong lòng của Diệp Trạch Đào.
Nhìn dáng vẻ của người phụ nữ này như vậy Diệp Trạch Đào nói:
- Em ý à, hễ là những chuyện trong chốn quan trường đều làm cho em xúc động.
Ôn Phương cười đáp:
- Em theo anh cũng không muốn tranh giành danh nghĩa gì, chỉ là một vị trí trong chốn quan trường. Anh có thể phát triển thì em cũng sẽ không ngừng phát triển hơn mà.
Ôn Phương làm ra vẻ một người phụ nữ yếu ớt, cũng làm cho Diệp Trạch Đào vui mừng.
- Đúng rồi, Trạch Đào em cũng tìm hiểu tình hình một số chuyện của mấy lãnh đạo Thành ủy mới đến, đều đang chú ý tới phong thủy của phòng làm việc. Anh cũng nên chú ý mới phải. Không thể không tin phong thủy của phòng làm việc. Mọi người đều đang làm, đừng để hướng phong thủy tốt đều thuộc về bọn họ cả.
Mấy ngày hôm nay thành phố vẫn bàn luận về phong thủy của phòng làm việc. Mấy tên công tử làm việc cũng rất đàng hoàng cơ bản là không quan tâm tới suy nghĩ của người khác. Mấy thầy phong thủy được mời đến không ngừng ngồi tại phòng làm việc dùng la bàn soi phong thủy làm cho bọn Ôn Phương cũng biết đến chuyện đó.
Trong chuyện này Diệp Trạch Đào cũng hiểu những kẻ đứng sau mấy tên công tử này có thế lực rất mạnh. Cũng không xem chuyện này là chuyện gì lớn lao cả.
- Các em cứ làm tốt chuyện chỗ em là được rồi, đừng tham gia nhiều vào chuyện như vậy. Bước tiếp theo Bí thư Hạo Vũ đến mới là trọng điểm, quyết không được để thất bại. Những thứ còn chưa ổn thì phải làm cho thật ổn.
Lần này Phương Mai Anh đến đây cũng đã bộc lộ ra những chỗ chưa được, bọn người Ôn Phương cũng đã ghi chép lại.
Diệp Trạch Đào không hy vọng nói chuyện này. Ôn Phương cũng biết rằng Diệp Trạch Đào là một người rất có chủ kiến. Cô ta chỉ là nhắc nhở mà thôi chứ cũng không có ý tranh luận, liền đồng ý một tiếng.
Qua một thời gian, Ôn Phương nói:
- Trạch Đào, đối với chuyện của Tiểu Phương anh có suy nghĩ như thế nào?
Đột nhiên Ôn Phương hỏi một câu như vậy Diệp Trạch Đào cũng thấy khó trả lời, trầm tư một chút rồi nói:
- Anh sớm đã nói rồi mà, các em đều có thể theo đuổi hạnh phúc của riêng mình. Nếu gặp được người đàn ông phù hợp với mình thì anh sẽ quyết không ngăn cản.
Việc này Diệp Trạch Đào cũng đã nghĩ đến rất lâu rồi. Mình có thể kết hôn, sinh con còn mối quan hệ với hai người phụ nữ là Ôn Phương và Phương Di Mai không thể công khai. Việc này đối với bọn họ mà nói không công bằng chút nào. Cho nên, nếu họ có thể có được một cuộc sống hạnh phúc của riêng mình thì Diệp Trạch Đào cũng sẽ buông tay.
Ôn Phương nói:
- Em giờ không nghĩ tới chuyện kết hôn nữa. Tình yêu nếu kéo quá dài cũng sẽ rất mền yếu. Rất nhiều cặp nam nữ đã từng thề non hẹn biển với nhau sau khi kết hôn được một vài năm cũng đường ai nấy đi, thậm chí có thể biến thành kẻ thù. Em sẽ không đi làm những việc vô vị như vậy nữa đâu. Làm người đàn bà của anh cũng không tồi. Có lúc có nhu cầu thì sẽ làm chuyện này, còn khi không có, mỗi người chúng ta đều có sự nghiệp của riêng mình. Cuộc sống như vậy em rất thích, nói chung là em rất coi trọng anh.
Nghe thấy những lời nói như vậy từ Ôn Phương, Diệp Trạch Đào nói:
- Phương Di Mai có sự nghiệp của riêng cô ấy, đó là một chuyện rất tốt!
Ôn Phương nói:
- Thực ra tâm sự của cô ấy em rất hiểu. Trong lòng tồn tại rất nhiều mâu thuẫn. Cô ấy có chủ nghĩa một chút. Cô ấy là người phụ nữ chưa từng phải chịu thiệt thòi. Trong lòng ít nhiều cũng có một chút màu sắc lãng mạn. Trong tình yêu vẫn còn một chút ít ảo tưởng, sau khi phải chịu thiệt thòi cô ấy mới hiểu!
Diệp Trạch Đào cũng có chút suy nghĩ, nhìn lên nóc nhà lúc lâu mà không nói câu nào.
Mấy ngày hôm nay hắn cũng có một chút tâm sự trong lòng. Hắn vẫn còn chút lưỡng lự với Phương Di Mai.
Đối với người phụ nữ như Phương Di Mai, Diệp Trạch Đào ngày càng ít quan hệ với cô ấy. Tham vọng quyền lực của người con gái này rất lớn. Trong lòng nhìn một số chuyện cũng không được rõ ràng lắm. Đối với người phụ nữ này Diệp Trạch Đào cũng khó nói ra cảm xúc của mình.
Ôn Phương là một người phụ nữ rất thông minh. Nhìn thấy tình hình hiện nay của Diệp Trạch Đào, trong lòng cũng có chút tiếc thay. Từ tâm trạng hiện nay của Diệp Trạch Đào có thể thấy. Diệp Trạch Đào không còn hứng thú quá nhiều với Phương Di Mai. Chuyện này có thể ngay cả Diệp Trạch Đào cũng không nhận ra. Ôn Phương lại có một cảm giác rất rõ ràng.
Phải làm sao bây giờ?
Nghĩ tới chuyện Phương Di Mai hiện giờ đang làm một số chuyện Ôn Phương biết nếu cứ tiếp tục như vậy rất có thể Phương Di Mai sẽ ngày càng nhạt nhòa trong cuộc sống của Diệp Trạch Đào.
Người phụ nữ ngu ngốc này!
Ôn Phương không chịu nổi liền mắng một tiếng trong lòng như vậy. Căn bản là Phương Di Mai chưa từng yêu ai. Cô ấy cho rằng thực sự là có tình yêu.
Diệp Trạch Đào lúc này cũng khôi phục lại, mỉm cười nói:
- Em ý à, có tình yêu trên đời này. Em vẫn chưa nghe những câu chuyện tình vẫn tồn tại trong cuộc sống sao?
Lúc này Diệp Trạch Đào nghĩ tới tình cảm của Vệ Vũ Hinh dành cho mình. Phát hiện ra cảm giác được yêu cũng không tồi chút nào.
Thôi, bỏ đi cứ để tự nhiên vậy.
Trong chuyện của Phương Di Mai, Diệp Trạch Đào cũng có một chút khúc mắc. Từ tin tức mà Dương Quân truyền đạt lại được biết hiện giờ đang có một cán bộ cấp cục không ngừng theo đuổi Phương Di Mai. Hoàn cảnh gia đình của người cán bộ này cũng không tồi. Bố là lãnh đạo gì đó trên tỉnh, mẹ đang làm việc trong Hội liên hiệp phụ nữ tỉnh. Hiện giờ Phương Di Mai đang rất lưỡng lự.
Sau khi tin tức được truyền tới, lúc đầu Diệp Trạch Đào cũng không được vui lắm. Sau đó nghĩ tới vấn đề của mỗi bên Diệp Trạch Đào nghĩ đến duy trì quan hệ lâu dài giữa hai bên cũng không phải là một việc hay. Thôi thì cứ để tự Phương Di Mai lựa chọn.
Theo như sự quan sát chăm chỉ của Dương Quân, Phương Di Mai và người đàn ông đó không hề phát sinh quan hệ gì quá thân mật.
- Anh đã biết chuyện chỗ Tiểu Phương rồi đúng không?
Ôn Phương nghĩ một chút rồi ngạc nhiên nhìn sang Diệp Trạch Đào.
- Em cũng có thể thử một chút tình yêu!
Diệp Trạch Đào liền mỉm cười nói một câu.
Ôn Phương lúc này rất sợ hãi, vội nói:
- Trạch Đào, Em nói là theo anh thì sẽ theo anh suốt đời. Chỉ cần anh vẫn cần em thì em quyết sẽ không buông tay!
Cô hiểu rõ hơn Phương Di Mai, mất đi Diệp Trạch Đào là sẽ mất đi tất cả hiện tại.