Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 232 : Trần Tỏa Nguyên Và Diệp Trạch Đào ...

Ngày đăng: 00:46 02/08/20

Trong lúc Lý Binh đau đầu nhức óc, Trần Tỏa Nguyên đã vội đưa Diệp Trạch Đào lên thành phố.
Trần Tỏa Nguyên vẫn luôn quan tâm tới tình hình phát triển của huyện, càng để ý càng cảm thấy hài lòng. Huyện Thảo Hải bây giờ giống như một mớ hỗn loạn. Ba nhân vật đứng đầu tỉnh đều xảy ra chuyện. Bây giờ lại đến lượt Lý Binh lại xảy ra chuyện. Toàn huyện đã rơi vào tình trạng đình trệ, rất là hỗn loạn!
Các vị lãnh đạo của mấy huyện đều vội vã lên thành phố, mục đích là gì thì mọi người đều hiểu rõ.
Xuất hiện cục diện hỗn loạn như thế này, thành phố chỉ tạm thời giao cho Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Hoàng Khải Công và Bí thư Đảng ủy Vương Khởi chủ trì công tác. Nhưng ai cũng biết hai người bọn họ khó mà thăng chức được. Hoàng Khải Công là người của Hà Cách Ninh. Bây giờ Vương Khởi lại là người cánhThôi Vĩnh Chí. Không ai có thể biết rốt cuộc ông ta có thể vượt qua cửa ải trong sự việc của Thôi Vĩnh Chí hay không. Tên Lý Binh đó rất có tiền đồ thì không ngờ Lý Binh lại làm ra việc như thế này, xem ra Lý Binh đã tự đánh mất hy vọng .
Cuối cùng nên theo ai đây?
Các cán bộ của toàn huyện đềutrợn tròn mắt.
Trần Tỏa Nguyên là người đầu tiên phát hiện ra cơ hội. Hắn ta có một cảm giác trong việc lần này Diệp Trạch Đào có khả năng sẽ đạt được lợi ích rất lớn. Mấy ngày nay hắn ta tiến hành chủ động liên lạc với Diệp Trạch Đào.
Hai người họ đều là người thông minh, rất nhanh hai bên đã đạt được một số thỏa thuận.Dưới thỏa thuận hai người đều thống nhất đi thành phố một chuyến.
Ngồi trên xe, Trần Tỏa Nguyên quay sangDiệp Trạch Đào nói :
- Bây giờ trong huyện xảy ra nhiều sự việc như vậy, tin rằng thành phố rất nhanh cũng sẽ tiến hành một số điều chỉnh, nếu không chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến công tác của toàn huyện.
Nhớ tới những nội dung trong video, Diệp Trạch Đào nói:
- Đúng vậy, thành phố cũng có cái khó của thành phố, tôi cảm thấy huyện vẫn phải chủ động đưa ra ý kiến thôi!
Đang nói tới câu đó thì thư ký của Hứa Phu Kiệt gọi điện thoại cho Diệp Trạch Đào.
- Bí thư Hứa rất quan tâm đến việc của huyện các anh, tốt nhất là anh vào thành phố một chuyến. Cố Minh Trung nói:
Hứa Phu Kiệt muốn mình tới thành phố làm gì?
Từ một lần Hứa Phu Kiệt và lão Điền bí mật nói chuyện, Diệp Trạch Đào biết Hứa Phu Kiệt sẽ ra sức ủng hộ hắn ở huyện. Bây giờ là xem hắn như thủ hạ thân cận rồi. - Thư ký Cố, tôi đang cùng Trưởng ban thư ký Trần tới thành phố, chúng tôi có một số việc phải báo cáo với bí thư Hứa, anh sắp xếp giúp tôi một chút.
Nghe Diệp Trạch Đào nói chuyện điện thoại cùng thư ký của Hứa Phu Kiệt, Trần Tỏa Nguyên liền tỏ vẻ hâm mộ. Lòng thầm nghĩ, quả nhiên Diệp Trạch Đào sớm đã chuẩn bị nhiều thứ, bước tiếp nữa bản thân mình có thể suy nghĩ kỹ hơn về việc đối đãi với Diệp Trạch Đào, đừng có ra vẻ bộ dạng của cấp trên nữa. Vị trí này xem ra phải chuyển đổi một chút mới phải, rất có khả năng Diệp Trạch Đào sẽ tiến thêm một bước.
Bọn Diệp Trạch Đào vừa đến thành ủy, rất nhanh đã được sắp xếp đi vào văn phòng của Hứa Phu Kiệt.
Nhìn một hồi lâu vào hai người họ, Hứa Phu Kiệt nhíu mày nói:
- Huyện Thảo Hải các cậu quả là giỏi gây chuyện!
Hai người đều không biết nói gì nữa.
Trần Tỏa Nguyên dù sao cũng là ủy viên thường vụ huyện ủy, thì cứ để hắn tiến hành báo cáo các phương diện công tác của huyện.
Hứa Phu Kiệt nghe rất chắm chú, vừa nghe vừa nhìn về phía Trần Tỏa Nguyên. Ông ta đương nhiên hiểu rõ dụng ý của Diệp Trạch Đào khi đến cùng với Trần Tỏa Nguyên, Diệp Trạch Đào muốn đề cử người này.
Hứa Phu Kiệt vẫn rất là đau đầu với vấn đề phối hợp trong bộ máy chính trị của huyện Thảo Hải, trong tay ông ta không có một nhân viên nào phù hợp. Bây giờ bộ máy của huyện này lại bắt buộc phải nhanh sắp xếp. Những người khác trong thành phố đều đang tranh đoạt , Thôi Vĩnh Chí là người của mình, hắn ta gây ra chuyện như vậy, bản thân ông không nên dùng người từ bên ngoài nữa. Chỉ có thể âm thầm sử dụng người trong huyện Thảo Hải. Như vậy mới có thể âm thầm khống chế nắm bắt được tình hình của Thảo Hải, cần rất nhiều người đó!
Trần Tỏa Nguyên là người đến cùng với Diệp Trạch Đào. Việc này nói rõ Diệp Trạch Đào đã có ý tiến cử hắn ta, nếu quả thật là như vậy thì phải sử dụng hắn ta thật tốt.
Nhìn một hồi, nghe đến báo cáo của Trần Tỏa Nguyên thì đúng là hắn ta đã rất quen thuộc với công việc của huyện.
- Bây giờ tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn vào huyện Thảo Hải, cậu phải nhanh chóng để Thảo Hải ổn định lại cục diện này!
Tuy nhiên, Hứa Phu Kiệt lại nghĩ đến một việc mấu chốt. Xảy ra việc của Lý Binh, trong tỉnh không biết sẽ có điều chỉnh như thế nào. Nếu như bây giờ điều chỉnh bộ máy chính trị của Thảo Hải ngộ nhỡ Thảo Hải lại làm ra việc gì, trong những người đã được điều chỉnh lại xuất hiện cán bộ có vấn đề thì bí thư như ông cũng sẽ bị ảnh hưởng, việc này không thể cấp bách được.
Có chút khó xử đó!
Đương nhiên, có được sự đề cử này của Diệp Trạch Đào, tên Trần Tỏa Nguyên này có thể chú ý một chút. Nếu như hắn ta thật sự tốt, thì có thể dùng tới!
Những ý tưởng khác nhau đều chuyển động hỗn loạn một hồi. Lúc Hứa Phu Kiệt liền tỏ vẻ thân mật hơn với Trân Tỏa Nguyên. Nói xong công việc, Hứa Phu Kiệt nói với hai người: - Thành ủy rất coi trọng công việc của huyện Thảo Hải của các cậu, các cậukhông đượcđể những nhân tố đó ảnh hưởng, nhất định phải làm tốt công việc.
Nhìn qua Trần Tỏa Nguyên, Hứa Phu Kiệt nói:
Đồng chí Trần Tỏa Nguyên làm việc rất cẩn thận! Tốt lắm!
Câu nói như thế này làm cho Trần Tỏa Nguyên sáng cả mắt, biết lần lên thành phố lần này đã thu được thành công rất lớn. Bí thư Hứa đã có thiện cảm đối với biểu hiện của mình.
Nhìn Diệp Trạch Đào, Hứa Phu Kiệt nói:
Công việc của khu công nghiệp cũngbị ảnh hưởng bởi tình hình của huyện, việc này thành phố sẽ giúp các cậu gánh vác một chút trách nhiệm.Các cậu không cần phải thấy có gánh nặng, cứlàm tốt công việc của các cậu, Trung ương đối với khu công nghiệp đều rất là coi trọng.
Diệp Trạch Đào nói:
- Tuy là chịu một chút ảnh hưởng, cũng có một số doanh nghiệp tỏ vẻ sốt ruộtNhưng chúng tôi có niềm tin có thể làm tốt công việc!
Hứa Phu Kiệt liền chuyển hướng qua Trần Tỏa Nguyên nói :
Phải phối hợp tốt với công việc của Diệp Trạch Đào.
Câu nói như vậy phát ra, Trần Tỏa Nguyên có chút kích động liền nghĩ tới dụng ý của câu nói này, dùng tới hai chữ phối hợp
, chẳng lẽ nói cấp bậc của Diệp Trạch Đào còn cao hơn so với mình?
Hẳn là Bí thư Hứa cần Diệp Trạch Đào phải thành người chủ đạo!
Sau khi các suy nghĩ rất lâu, Trần Tỏa Nguyên lập tức điều chỉnh lại tâm trạng nói :
- Xin bí thư Hứa yên tâm, chúng tôi sẽ phối hợp công việc thật tốt với đồng chí Diệp Trạch Đào.
Hứa Phu Kiệt liền nhìn Trần Tỏa Nguyên khen ngợi, gật đầu.
Nhìn mọi người sắp rời khỏi, Hứa Phu Kiệt nói với Diệp Trạch Đào:
- Cậu ở lại đây một chút, tôi với cậu bàn một chút về việc của khu công nghiệp.
Đây là ý muốn chỉ mình Diệp Trạch Đào ở lại. Trần Tỏa Nguyên không hổ danh là trưởng ban thư ký, lập tức nói:
- Bí thư Hứa, tôi đi trước đây.
Hứa Phu Kiệt gật đầu đứng dậy và cùng Trần Tỏa Nguyên bắt tay, lại vỗ nhẹ lên vai của Trần Tỏa Nguyên.
Thấy điệu bộ của Hứa Phu Kiệt, Diệp Trạch Đào thầm cảm thán, hắn cònphải học tập nhiều lắm. Đừng nghĩ Hứa Phu Kiệt chỉ có mấy hành động đơn giản như vậy. Hành động này không biết sẽ làmtâm trạng của Trần Tỏa Nguyên thành bộ dạng như thế nào đây!
Ở một số tình tiết này, sau này bản thân nhất định sẽ phải chú ý!
Lần này Hứa Phu Kiệt đến ngồi ở xô-pha, trên mặt lộ ra niềm vui, nói với Diệp Trạch Đào:
- Là một cán bộ tốt thì tính nguyên tắc phải mạnh mẽ!
Diệp Trạch Đào đã hiểu ý của câu nói này, Hứa Phu Kiệt là muốn hỏi mình về tình hình Trần Tỏa Nguyên.
Bí thư Hứa nói rất đúng, giữ gìn sự đồng nhất cao độ với thành ủy là tố chất cơ bản cần phải có. Trong một số vấn đề thị phi phải kiên định với nguyên tắc. Tuy huyện Thảo Hải xảy ra một số việc nhưng đa số các cán bộ vẫn làm việc rất khá!
Hứa Phu Kiệt liền gật đầu nhè nhẹ nói:
- Sự việc của Lý Binh là sao đây?
Diệp Trạch Đào kinh ngạc, xem ra Hứa Phu Kiệt cũng đang nghi ngờ việc mà mình đang làm, việc này không thể thừa nhận, cũng không thể nói là không biết, có thể đánh lạc hướng sự chú ý một chút.
Nghĩ đến Cao Vệ, Diệp Trạch Đào cười thầm việc này đẩy sangCao Vệ là được, dù sao có sự nâng đỡ của ba hắn ta chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
- Bí thư Hứa, huyện Thảo Hải bây giờ rất phức tạp, ai cũng không hiểu rõ nội tình. Các cán bộ nhìn thấy mấy người liền đều xảy ra chuyên, đều không biết phải làm thế nào mới được. Việc này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến công việc như vậy, đồng chí Cao Vệ của thị trấn Ly Thủy đã phải nghỉ việc để đến thành phố một chuyến!
Hứa Phu Kiệt có vẻ hoài nghi lời nói của Diệp Trạch Đào nhưng nhắc tới Cao Vệ của thị trấn Ly Thủy, đây là có ý gì đây, Diệp Trạch Đào tại sao lại muốn nhắc đến tên người này đến vậy, chắc hẳn là không phải tùy tiện mà nhắc đến đâu.
Mắt nhìn qua Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Bí thư Đảng ủy thị trấn Ly Thủy là Cao Vệ, ba của anh ta là phó chủ tịch tỉnh Cao.
Hứa Phu Kiệt đã nhớ ra, gần đây trong tỉnh có người nhắc đến việc muốn ông dùng tới cao vệ. Bản thân ông vẫn chưa có dịp tìm hiểu về chuyện này, hóa ra Cao Tuyên còn một người con trai đang công tác ở huyện Thảo Hải!
Trong lúc suy nghĩ lại Hứa Phu Kiệt liền hiểu ra một chút, xem ra sự việc của Lý Binh rất có khả năng do nhà họ Cao gây ra, mục đích rất rõ ràng, để Lý Binh bị rớt chức sau đó trong tình hình huyện Thảo Hải không có người nào đáng tin cậy thì tên Cao Vệ đó sẽ có cơ hội thăng tiến.
Nếu Diệp Trạch Đào không nhắc nhở, bản thân quả thật không biết được còn có nội tình như vậy!
Việc này Hứa Phu Kiệt sẽ phải vận hành làm sao cho đúng mới được, với lại trong thành phố, nhà họ Cao đương nhiên cũng có người riêng của họ. Tên Cao Vệ là do người ngoài họ Cao đưa ra, người họ Cao không có bất kỳ hành động nào, việc này phải nắm rõ ý mới được!
Hừ một tiếng, Hứa Phu Kiệt lòng thầm nghĩ, nhà họ Cao nếu như thật sự muốn chơi một ván thìbản thân ông phải phòng ngự trước mới được. Tuyệt đối không thể để người họ Cao muốn gì được đó.
Sự việc đến nước này, Hứa Phu Kiệt càng phát giác Diệp Trạch Đào này rất là khá. Có Diệp Trạch Đào trong huyện Thảo Hải thì quyền lực nắm giữ của mình trong Thảo Hải sẽ không bị suy yếu. Nhất định phải để Diệp Trạch Đào vào được ủy viên thường vụ! - Tiểu Diệp, công việc của huyện Thảo Hải phức tạp lại không thể để nó bị trì hoãn được, việc nên làm thì phải làm!
- Bí thư Hứa, huyện Thảo Hải có rất nhiều cán bộ muốn nhanh chóng kết thúc tình thế hỗn loạn của huyện Thảo Hải, và cũng có rất nhiều người muốn được gặp Bí thư Hứa!
Diệp Trạch Đào cũng đã nói rất rõ ràng rồi.
Hứa Phu Kiệt ngẫm nghĩ nói:
- Thư ký Cố có một chút việc riêng cần giải quyết, lần này sẽ cùng các cậu tới huyện Thảo Hải một chuyến .
Đây là ông muốn thư ký của ông đến huyện Thảo Hải, mục đích hẳn là muốn giúp đỡ quy tụ một chút những người có lòng.
Diệp Trạch Đào liền ngẩng cao đầu nói:
Tôi sẽ sắp xếp đâu vào đó.
Hứa Phu Kiệt mỉm cười nói:
- Khu công nghiệp mới là việc lớn, cho có xảy ra việc gì cậu cũng nhất định không được lơ là dự án này.
- Xin bí thư cứ yên tâm, công việc của khu công nghiệp nhất định sẽ không làm phụ lòng
Diệp Trạch Đào bày tỏ thái độ.