Hồng Sắc Sĩ Đồ
Chương 60 : Phu nhân bí thu
Ngày đăng: 00:44 02/08/20
Đang ở trong thôn kiểm tra công việc thì Lâm Dân Thư đích thân gọi điện thoại cho Diệp Trạch Đào. Gã nói có Hội liên hiệp Phụ nữ huyện đến xã làm công tác kiểm tra. Bảo hắn và Hàn Bộ Tùng nhanh chóng trở về họp để báo cáo công việc.
Nghe xong điện thoại, Diệp Trạch Đào có chút nghi ngờ, nói với Hàn Bộ Tùng:
- Hội liên hiệp Phụ nữ huyện đến có cần thiết nghiêm trọng hóa lên thế không?
Hàn Bộ Tùng nghe câu hỏi của Diệp Trạch Đào, trên mặt lập tức lộ vẻ kỳ lạ, nói:
- Có lẽ nên về nhanh thôi! Chắc là Phó chủ tịch Đồ đến đấy!
Phó Chủ tịch Đồ?
Đừng nghĩ Diệp Trạch Đào là Chủ nhiệm văn phòng Đảng chính, nhưng tình hình ở huyện, hắn vẫn không rõ cho lắm. Hắn không hề biết đến sự tồn tại của Phó chủ tịch Đồ.
Hàn Bộ Tùng cười nói:
- Vợ của Bí thư Cao tên là Đồ Lâm Lệ.
Diệp Trạch Đào vừa nghe câu này, mặt liền biến sắc. Nếu là vợ của Cao Chấn Sơn, thì đến xã vào thời điểm này để làm gì?
Hàn Bộ Tùng nhìn Diệp Trạch Đào đầy ẩn ý, nói:
- Nghe nói Bí thư Lâm và Phó Chủ tịch Đồ từng là bạn học. Bọn họ là bạn cũ đấy.
Diệp Trạch Đào lúc này mới gật đầu.
Hôm qua vừa mới chống lại Lâm Dân Thư. Hôm nay người bạn cũ này đã chạy đến đây. Chuyện này liệu có phải ý của Cao Chấn Sơn không?
Nếu Cao Chấn Sơn có ý như vậy thì chuyện này có chút tế nhị rồi đây!
Hai người vội vàng quay trở về. Chỉ 40 phút sau đó đã về đến trụ sở chính quyền xã.
Vừa bước vào trụ sở liền thấy có chiếc xã việt dã đang đỗ ở đó. Các cán bộ xã đều có vẻ rất bận rộn.
- Chủ nhiệm, mọi người đều tới họp rồi. Tôi cảm thấy Phó chủ tịch Đồ đang không vui.
Phương Di Mai nhìn Diệp Trạch Đào nói thầm với hắn.
Khẽ gật đầu, Diệp Trạch Đào trên đường về cũng đã nghĩ thông vấn đề. Việc này khẳng định được rằng Đồ Lâm Lệ đến đây để giúp Lâm Dân Thư lấy lại uy.
Hôm qua làm ra chuyện như vậy, nên thể diện của Lâm Dân Thư đã bị đả kích ít nhiều. Nếu không thể xoay chuyển tình thế, đối với uy tín của gã ở xã sau này bị ảnh hưởng rất lớn. Trước tình hình như vậy, phu nhân Bí thư huyện ủy này mới đến đây. Điều này đối với gã là một sự hỗ trợ rất lớn. Mọi người đếu thấy vợ Bí thư huyện ủy công khai ủng hộ gã, họ cũng không dám tỏ thái độ gì nữa.
Diệp Trạch Đào vẫn chưa uống được ngụm nước nào đã bước thẳng đến phòng họp.
Trong phòng họp lúc này rất náo nhiệt. Ngoại trừ Hàn Bộ Tùng và hắn ra thì các thành viên bộ máy xã đều đã đến đầy đủ. Ngoài ra còn có một vài đồng chí công tác trong Hội liên hiệp Phụ nữ. Mọi người chen chúc nhau trong căn phòng họp bé tí.
Lúc Diệp Trạch Đào bước vào, liền thấy một người phụ nữ ngồi ở vị trí cao nhất. Người phụ nữ này cúi đầu nói thầm với Lâm Dân Thư. Dáng vẻ dường như rất thân thiết. Lâm Dân Thư ngẩng đầu lên, vẻ mặt tươi tươi cười cười.
Quả nhiên gã mời tới đây người giúp gã lấy lại uy.
Lúc này Lâm Dân Thư cũng thấy Diệp Trạch Đào bước vào.
Thấy Diệp Trạch Đào bước vào, vốn đang tươi cười, lập tức sắc mặt Lâm Dân Thư trầm xuống, lớn tiếng nói:
- Sao vậy? Báo tin cho lâu như vậy rồi mà giờ mới tới. Đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ đợi lâu lắm rồi đấy!
Diệp Trạch Đào khẽ cười, nói:
- Tôi cùng Phó Bí thư Hàn đi kiểm tra công việc ở các thôn. Nhận được điện thoại liền quay về ngay.
Người ở xã đều biết rằng từ thôn đó quay về trong một khoảng thời gian ngắn như vậy thật không dễ dàng. Lúc Diệp Trạch Đào nói lời này, hắn muốn xem xem Phó Chủ tịch Hội liên hiệp Phụ nữ này rốt cuộc là nhân vật như thế nào?
Có một điều khiến Diệp Trạch Đào không ngờ tới sau khi Phó Chủ tịch Hội liên hiệp Phụ nữ kia ngẩng đầu lên.
Lúc Phó Chủ tịch Hội liên hiệp Phụ nữ ngẩng đầu lền, Diệp Trạch Đào liền cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Vợ của Bí thư?
Người này chính là vợ của Bí thư sao?
Trong đầu Diệp Trạch Đào lúc này toàn là những cảnh ướt át trong chiếc máy quay kia.
Diệp Trạch Đào giật mình nhận ra người phụ nữ này không ngờ là người làm chuyện đó trên giường với Lâm Dân Thư.
Không nhìn nhầm chứ?
Diệp Trạch Đào nhắm mắt rồi lần nữa mở to mắt nhìn.
Không sai mà! Chính là người phụ nữ này.
Thấy Diệp Trạch Đào bước vào, vẻ mặt Đồ Lâm Lệ trở nên nghiêm túc, liền lớn tiếng nói với Lâm Dân Thư:
- Xem ra cán bộ xã Xuân Trúc rất có trách nhiệm!
Lúc này sắc mặt Lâm Dân Thư cũng thay đổi, nói:
- Đây là Phó Chủ tịch Hội liên hiệp Phụ nữ huyện. Hôm nay Hội liên hiệp Phụ nữ đến xã kiểm tra công việc. Ngồi xuống đi!
Diệp Trạch Đào tìm được chỗ mình nên ngồi, liền ngồi xuống.
Lúc ngẩng đầu lên nhìn, liền thấy Thường Minh Quang cũng đang ngồi cạnh Đồ Lâm Lệ.
Thấy Diệp Trạch Đào nhìn mình, Thường Minh Quang mỉm cười với hắn.
Thấy vẻ mặt này của Thường Minh Quang, trong lòng Diệp Trạch Đào liền hiểu ra chuyện. Cao Chấn Sơn không hề có ý trách móc gì hắn. Hôm nay đến đây có lẽ chỉ là chủ ý của một mình Đồ Lâm Lệ.
Sau khi thấy người tới xã hôm nay là Đồ Lâm Lệ. Diệp Trạch Đào rất yên tâm. Không phải là người phụ nữ có tư tình với Lâm Dân Thư sao? Nếu quả thật dám làm loạn, mình sẽ cho bà ta mất mặt luôn.
Lúc này Hàn Bộ Tùng cũng bước vào.
Thấy Đồ Lâm Lệ, Hàn Bộ Tùng liền bước đến bắt tay với Đồ Lâm Lệ, nói:
- Tôi cùng đồng chí Trạch Đào về thôn kiểm tra. Chúng tôi đã không dám chậm trễ một giây nào, trở về đây trong thời gian ngắn nhất có thể. Làm Phó Chủ tịch Đồ đợi lâu rồi!
Đồ Lâm Lệ mỉm cười, nói:
- Phó Bí thư Hàn phải đi công tác. Chờ một chút cũng không sao. Hôm nay, các đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ chúng tôi đến đây là để xem xem xã Xuân Trúc có cần viện trợ gì không?
- Ha ha, có Phó Chủ tịch Đồ giúp đỡ, có các đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ giúp đỡ. Công việc của xã Xuân Trúc chúng tôi nhất định sẽ nâng lên một bậc. Hôm nay tôi xin mời mọi người vài chén!
Nói được vài câu thì mọi người mới ngồi xuống.  Thấy tất cả mọi người đã ngồi xuống, Lâm Dân Thư nói:
- Phó Chủ tịch Đồ dẫn các đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ đến đây, điều này đối với công việc của xã chúng ta là sự ủng hộ quan tâm. Vì thế xin mọi người cho một tràng vỗ tay nhiệt liệt để cảm ơn Phó Chủ tịch Đồ và các đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ đã đến đây nào!
Trong phòng họp lúc này lập tức vang lên một tràng vỗ tay.
Lần này Lâm Dân Thư làm cho chuyện Đồ Lâm Lệ đến xã có phần lòng trọng hơn bình thường. Toàn bộ các thành viên trong bộ máy cán bộ đều bị hắn gọi đến tham gia cuộc họp này.
Đồ Lâm Lệ tươi cười nói với mọi người:
- Mối quan hệ của tôi và xã Xuân Trúc không phải mối quan hệ ngày một ngày hai. Bí thư Lâm cũng từng là bạn học của tôi. Lần này Bí thư Lâm mới Hội liên hiệp Phụ nữ chúng tôi đến xã Xuân Trúc. Điều này cho thấy Bí thư Lâm rất coi trọng công việc của Hội liên hiệp Phụ nữ. Tôi tin rằng có sự ủng hộ của vị lãnh đạo như Bí thư Lâm đây, Hội liên hiệp Phụ nữ xã Xuân Trúc sẽ làm việc ngày càng tốt hơn.
Thật là không hiểu tình hình rồi. Đồ Lâm Lệ còn khen ngợi Lâm Dân Thư được. Điều này làm Diệp Trạch Đào lắc đầu bó tay.
Lúc nhìn Đồ Lâm Lệ, đầu óc lại nghĩ về những hình ảnh trong chiếc máy quay đó. Diệp Trạch Đào cảm thấy thật buồn cười. Bản thân gã rốt cuộc đi đến cũng gặp được vận may. Đầu tiên là phát hiện chuyện vụng trộm của Ôn Phương với đàn ông. Sau đó là bắt được tên trộm rồi phát hiên chuyện tư tình vụng trộm của Lâm Dân Thư và phu nhân Bí thư Huyện ủy. Sao mình có thể may mắn gặp nhiều chuyện như thế này nhỉ?
Đồ Lâm Lệ thật ra vẫn luôn quan sát Diệp Trạch Đào. Thấy Diệp Trạch Đào ngồi đó, thầm nghĩ trong lòng. Thằng ranh này nhìn thì có vẻ là người khôn khéo. Sao lại chống lại Lâm Dân Thư. Nếu không phải là kẻ đã chống lại Lâm Dân Thư thì cũng có thể bồi dưỡng được.
Nhớ đến những lời Lâm Dân Thư nói về tình huống đáng ghét đó của Diệp Trạch Đào, sắc mặt Đồ Lâm Lệ cũng u ám hơn. Đúng lúc Diệp Trạch Đào nghĩ đến mối tình vụng trộm của Lâm Dân Thư mà vì thế mới lắc lắc đầu.
Đồ Lâm Lệ bắt gặp cái lắc đầu này của Diệp Trạch Đào, thấy trong lúc mình đang nói mà Diệp Trạch Đào lại lắc đầu. Đồ Lâm Lệ lại càng không vui hơn. Lẽ nào những lời mình nói khó nghe như vậy sao?
- Tiểu Diệp, tôi thấy cậu lắc đầu. Có phải có ý kiến với những gì tôi nói không?
Đồ Lâm Lệ liền lớn tiếng nói với Diệp Trạch Đào.
Ánh mắt những người có mặt trong phòng họp liền đổ dồn về phía Diệp Trạch Đào.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Phó chủ tịch Đồ có lẽ đã nhìn nhầm rồi! Tôi gật đầu mà. Nghe những lời Phó Chủ tịch Đồ nói, tôi cảm nhận được sự ủng hộ của Hội liên hiệp Phụ nữ đối với công việc của xã. Tôi tin rằng có được sự ủng hộ này của Hội liên hiệp Phụ nữ huyện, công việc của xã chúng tôi sẽ tiến lên thêm một nấc thang mới.
Đồ Lâm Lệ khẽ cười, nói:
- Lão Cao nhà tôi cũng rất coi trọng công việc của xã Xuân Trúc. Trước khi đến đây có yêu cầu tôi thay mặt nói một lời này. Đó là nhất định phải đoàn kết để làm tốt công việc của xã. Xã Xuân Trúc vừa mới điều chỉnh lại bộ máy. Sự phối hợp trong bộ máy cần phải có thời gian để thích hợp. Nhưng không phải vì vậy mà làm hỏng mọi chuyện. Thưa các đồng chí, nếu lực lượng trung tâm không mạnh, vậy thì công việc của xã sẽ không hiệu quả. Trung tâm của xã Xuân Trúc là gì? Tôi cho rằng Bí thư Lâm chính là người đứng đầu của trung tâm ấy. Mọi người chỉ cần đoàn kết chặt chẽ. Lấy đồng chí Lâm Dân Thư làm người đứng đầu xã Xuân Trúc, là có thể làm tốt công việc của xã.
Nghe những câu nói giúp cho Lâm Dân Thư một cách trắng trợn như vậy, lại nghĩ đến Đồ Lâm Lệ chẳng qua chỉ là Phó Chủ tịch hội liên hiệp Phụ nữ mà thôi. Mấy vị lãnh đạo xã đều âm thầm lắc đầu. Chuyện này làm không được thỏa đáng cho lắm!
Dù sao cũng là vợ của Bí thư Huyện ủy. Thư kí của Bí thư Huyện ủy cũng bị bà ta dẫn theo. Có Thường Minh Quang ngồi đó, cũng không rõ những lời này có phải tâm ý của Cao Chấn Sơn không nữa?
Không khí trong hội trường liền chùng xuống.
Trong lòng Lâm Dân Thư cũng không tệ. Các thành viên bộ máy xã bây giờ chắc hẳn đã thấy rõ được tình hình rồi! Tranh đấu với mình cũng chính là tranh đấu với Bí thư Huyện ủy. Nên biết tự lượng sức mình thì hơn!
Tiếp đó là đồng chí phụ trách công việc của Hội liên hiệp Phụ nữ lên báo cáo công việc của Hội liên hiệp Phụ nữ với các thành viên Hội liên hiệp Phụ nữ huyện.
Trong hội trường đều là những người phụ trách các công việc lên báo cáo. Diệp Trạch Đào hoàn toàn thư thái, chăm chú nghe báo cáo. Trong lòng đang nghĩ xem tiếp theo mình nên có phương sách gì để giải quyết vấn đề.
Sau một hồi suy tính, Diệp Trạch Đào cũng đã quyết định được. Hay là cứ để Lâm Dân Thư lại, nhất định không để Hàn Bộ Tùng lên nắm quyền.
Hàn Bộ Tùng này không giống cái đèn cạn dầu. Muốn đẩy mình ra trước để gã núp sau lưng mình trục lợi. Làm gì có chuyện ngon ăn như thế. Có trong tay video của Lâm Dân Thư đúng là một chuyện tốt. Bước tiếp theo mình chỉ cần khéo léo lợi dụng một chút là được. Mình tin chỉ cần mình biết cách lợi dụng, nhất định sẽ thu được hiệu quả tuyệt diệu.
Thật ra, mọi người đều không để ý đến việc báo cáo. Mấy đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ huyện cũng không coi trọng chuyện này lắm. Việc kiểm tra chẳng qua chỉ là hình thức mà thôi. Tất cả mọi người đều đang nghĩ đến nỗi băn khoăn khác cơ.
Trước Sau    
Nghe xong điện thoại, Diệp Trạch Đào có chút nghi ngờ, nói với Hàn Bộ Tùng:
- Hội liên hiệp Phụ nữ huyện đến có cần thiết nghiêm trọng hóa lên thế không?
Hàn Bộ Tùng nghe câu hỏi của Diệp Trạch Đào, trên mặt lập tức lộ vẻ kỳ lạ, nói:
- Có lẽ nên về nhanh thôi! Chắc là Phó chủ tịch Đồ đến đấy!
Phó Chủ tịch Đồ?
Đừng nghĩ Diệp Trạch Đào là Chủ nhiệm văn phòng Đảng chính, nhưng tình hình ở huyện, hắn vẫn không rõ cho lắm. Hắn không hề biết đến sự tồn tại của Phó chủ tịch Đồ.
Hàn Bộ Tùng cười nói:
- Vợ của Bí thư Cao tên là Đồ Lâm Lệ.
Diệp Trạch Đào vừa nghe câu này, mặt liền biến sắc. Nếu là vợ của Cao Chấn Sơn, thì đến xã vào thời điểm này để làm gì?
Hàn Bộ Tùng nhìn Diệp Trạch Đào đầy ẩn ý, nói:
- Nghe nói Bí thư Lâm và Phó Chủ tịch Đồ từng là bạn học. Bọn họ là bạn cũ đấy.
Diệp Trạch Đào lúc này mới gật đầu.
Hôm qua vừa mới chống lại Lâm Dân Thư. Hôm nay người bạn cũ này đã chạy đến đây. Chuyện này liệu có phải ý của Cao Chấn Sơn không?
Nếu Cao Chấn Sơn có ý như vậy thì chuyện này có chút tế nhị rồi đây!
Hai người vội vàng quay trở về. Chỉ 40 phút sau đó đã về đến trụ sở chính quyền xã.
Vừa bước vào trụ sở liền thấy có chiếc xã việt dã đang đỗ ở đó. Các cán bộ xã đều có vẻ rất bận rộn.
- Chủ nhiệm, mọi người đều tới họp rồi. Tôi cảm thấy Phó chủ tịch Đồ đang không vui.
Phương Di Mai nhìn Diệp Trạch Đào nói thầm với hắn.
Khẽ gật đầu, Diệp Trạch Đào trên đường về cũng đã nghĩ thông vấn đề. Việc này khẳng định được rằng Đồ Lâm Lệ đến đây để giúp Lâm Dân Thư lấy lại uy.
Hôm qua làm ra chuyện như vậy, nên thể diện của Lâm Dân Thư đã bị đả kích ít nhiều. Nếu không thể xoay chuyển tình thế, đối với uy tín của gã ở xã sau này bị ảnh hưởng rất lớn. Trước tình hình như vậy, phu nhân Bí thư huyện ủy này mới đến đây. Điều này đối với gã là một sự hỗ trợ rất lớn. Mọi người đếu thấy vợ Bí thư huyện ủy công khai ủng hộ gã, họ cũng không dám tỏ thái độ gì nữa.
Diệp Trạch Đào vẫn chưa uống được ngụm nước nào đã bước thẳng đến phòng họp.
Trong phòng họp lúc này rất náo nhiệt. Ngoại trừ Hàn Bộ Tùng và hắn ra thì các thành viên bộ máy xã đều đã đến đầy đủ. Ngoài ra còn có một vài đồng chí công tác trong Hội liên hiệp Phụ nữ. Mọi người chen chúc nhau trong căn phòng họp bé tí.
Lúc Diệp Trạch Đào bước vào, liền thấy một người phụ nữ ngồi ở vị trí cao nhất. Người phụ nữ này cúi đầu nói thầm với Lâm Dân Thư. Dáng vẻ dường như rất thân thiết. Lâm Dân Thư ngẩng đầu lên, vẻ mặt tươi tươi cười cười.
Quả nhiên gã mời tới đây người giúp gã lấy lại uy.
Lúc này Lâm Dân Thư cũng thấy Diệp Trạch Đào bước vào.
Thấy Diệp Trạch Đào bước vào, vốn đang tươi cười, lập tức sắc mặt Lâm Dân Thư trầm xuống, lớn tiếng nói:
- Sao vậy? Báo tin cho lâu như vậy rồi mà giờ mới tới. Đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ đợi lâu lắm rồi đấy!
Diệp Trạch Đào khẽ cười, nói:
- Tôi cùng Phó Bí thư Hàn đi kiểm tra công việc ở các thôn. Nhận được điện thoại liền quay về ngay.
Người ở xã đều biết rằng từ thôn đó quay về trong một khoảng thời gian ngắn như vậy thật không dễ dàng. Lúc Diệp Trạch Đào nói lời này, hắn muốn xem xem Phó Chủ tịch Hội liên hiệp Phụ nữ này rốt cuộc là nhân vật như thế nào?
Có một điều khiến Diệp Trạch Đào không ngờ tới sau khi Phó Chủ tịch Hội liên hiệp Phụ nữ kia ngẩng đầu lên.
Lúc Phó Chủ tịch Hội liên hiệp Phụ nữ ngẩng đầu lền, Diệp Trạch Đào liền cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Vợ của Bí thư?
Người này chính là vợ của Bí thư sao?
Trong đầu Diệp Trạch Đào lúc này toàn là những cảnh ướt át trong chiếc máy quay kia.
Diệp Trạch Đào giật mình nhận ra người phụ nữ này không ngờ là người làm chuyện đó trên giường với Lâm Dân Thư.
Không nhìn nhầm chứ?
Diệp Trạch Đào nhắm mắt rồi lần nữa mở to mắt nhìn.
Không sai mà! Chính là người phụ nữ này.
Thấy Diệp Trạch Đào bước vào, vẻ mặt Đồ Lâm Lệ trở nên nghiêm túc, liền lớn tiếng nói với Lâm Dân Thư:
- Xem ra cán bộ xã Xuân Trúc rất có trách nhiệm!
Lúc này sắc mặt Lâm Dân Thư cũng thay đổi, nói:
- Đây là Phó Chủ tịch Hội liên hiệp Phụ nữ huyện. Hôm nay Hội liên hiệp Phụ nữ đến xã kiểm tra công việc. Ngồi xuống đi!
Diệp Trạch Đào tìm được chỗ mình nên ngồi, liền ngồi xuống.
Lúc ngẩng đầu lên nhìn, liền thấy Thường Minh Quang cũng đang ngồi cạnh Đồ Lâm Lệ.
Thấy Diệp Trạch Đào nhìn mình, Thường Minh Quang mỉm cười với hắn.
Thấy vẻ mặt này của Thường Minh Quang, trong lòng Diệp Trạch Đào liền hiểu ra chuyện. Cao Chấn Sơn không hề có ý trách móc gì hắn. Hôm nay đến đây có lẽ chỉ là chủ ý của một mình Đồ Lâm Lệ.
Sau khi thấy người tới xã hôm nay là Đồ Lâm Lệ. Diệp Trạch Đào rất yên tâm. Không phải là người phụ nữ có tư tình với Lâm Dân Thư sao? Nếu quả thật dám làm loạn, mình sẽ cho bà ta mất mặt luôn.
Lúc này Hàn Bộ Tùng cũng bước vào.
Thấy Đồ Lâm Lệ, Hàn Bộ Tùng liền bước đến bắt tay với Đồ Lâm Lệ, nói:
- Tôi cùng đồng chí Trạch Đào về thôn kiểm tra. Chúng tôi đã không dám chậm trễ một giây nào, trở về đây trong thời gian ngắn nhất có thể. Làm Phó Chủ tịch Đồ đợi lâu rồi!
Đồ Lâm Lệ mỉm cười, nói:
- Phó Bí thư Hàn phải đi công tác. Chờ một chút cũng không sao. Hôm nay, các đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ chúng tôi đến đây là để xem xem xã Xuân Trúc có cần viện trợ gì không?
- Ha ha, có Phó Chủ tịch Đồ giúp đỡ, có các đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ giúp đỡ. Công việc của xã Xuân Trúc chúng tôi nhất định sẽ nâng lên một bậc. Hôm nay tôi xin mời mọi người vài chén!
Nói được vài câu thì mọi người mới ngồi xuống.  Thấy tất cả mọi người đã ngồi xuống, Lâm Dân Thư nói:
- Phó Chủ tịch Đồ dẫn các đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ đến đây, điều này đối với công việc của xã chúng ta là sự ủng hộ quan tâm. Vì thế xin mọi người cho một tràng vỗ tay nhiệt liệt để cảm ơn Phó Chủ tịch Đồ và các đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ đã đến đây nào!
Trong phòng họp lúc này lập tức vang lên một tràng vỗ tay.
Lần này Lâm Dân Thư làm cho chuyện Đồ Lâm Lệ đến xã có phần lòng trọng hơn bình thường. Toàn bộ các thành viên trong bộ máy cán bộ đều bị hắn gọi đến tham gia cuộc họp này.
Đồ Lâm Lệ tươi cười nói với mọi người:
- Mối quan hệ của tôi và xã Xuân Trúc không phải mối quan hệ ngày một ngày hai. Bí thư Lâm cũng từng là bạn học của tôi. Lần này Bí thư Lâm mới Hội liên hiệp Phụ nữ chúng tôi đến xã Xuân Trúc. Điều này cho thấy Bí thư Lâm rất coi trọng công việc của Hội liên hiệp Phụ nữ. Tôi tin rằng có sự ủng hộ của vị lãnh đạo như Bí thư Lâm đây, Hội liên hiệp Phụ nữ xã Xuân Trúc sẽ làm việc ngày càng tốt hơn.
Thật là không hiểu tình hình rồi. Đồ Lâm Lệ còn khen ngợi Lâm Dân Thư được. Điều này làm Diệp Trạch Đào lắc đầu bó tay.
Lúc nhìn Đồ Lâm Lệ, đầu óc lại nghĩ về những hình ảnh trong chiếc máy quay đó. Diệp Trạch Đào cảm thấy thật buồn cười. Bản thân gã rốt cuộc đi đến cũng gặp được vận may. Đầu tiên là phát hiện chuyện vụng trộm của Ôn Phương với đàn ông. Sau đó là bắt được tên trộm rồi phát hiên chuyện tư tình vụng trộm của Lâm Dân Thư và phu nhân Bí thư Huyện ủy. Sao mình có thể may mắn gặp nhiều chuyện như thế này nhỉ?
Đồ Lâm Lệ thật ra vẫn luôn quan sát Diệp Trạch Đào. Thấy Diệp Trạch Đào ngồi đó, thầm nghĩ trong lòng. Thằng ranh này nhìn thì có vẻ là người khôn khéo. Sao lại chống lại Lâm Dân Thư. Nếu không phải là kẻ đã chống lại Lâm Dân Thư thì cũng có thể bồi dưỡng được.
Nhớ đến những lời Lâm Dân Thư nói về tình huống đáng ghét đó của Diệp Trạch Đào, sắc mặt Đồ Lâm Lệ cũng u ám hơn. Đúng lúc Diệp Trạch Đào nghĩ đến mối tình vụng trộm của Lâm Dân Thư mà vì thế mới lắc lắc đầu.
Đồ Lâm Lệ bắt gặp cái lắc đầu này của Diệp Trạch Đào, thấy trong lúc mình đang nói mà Diệp Trạch Đào lại lắc đầu. Đồ Lâm Lệ lại càng không vui hơn. Lẽ nào những lời mình nói khó nghe như vậy sao?
- Tiểu Diệp, tôi thấy cậu lắc đầu. Có phải có ý kiến với những gì tôi nói không?
Đồ Lâm Lệ liền lớn tiếng nói với Diệp Trạch Đào.
Ánh mắt những người có mặt trong phòng họp liền đổ dồn về phía Diệp Trạch Đào.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Phó chủ tịch Đồ có lẽ đã nhìn nhầm rồi! Tôi gật đầu mà. Nghe những lời Phó Chủ tịch Đồ nói, tôi cảm nhận được sự ủng hộ của Hội liên hiệp Phụ nữ đối với công việc của xã. Tôi tin rằng có được sự ủng hộ này của Hội liên hiệp Phụ nữ huyện, công việc của xã chúng tôi sẽ tiến lên thêm một nấc thang mới.
Đồ Lâm Lệ khẽ cười, nói:
- Lão Cao nhà tôi cũng rất coi trọng công việc của xã Xuân Trúc. Trước khi đến đây có yêu cầu tôi thay mặt nói một lời này. Đó là nhất định phải đoàn kết để làm tốt công việc của xã. Xã Xuân Trúc vừa mới điều chỉnh lại bộ máy. Sự phối hợp trong bộ máy cần phải có thời gian để thích hợp. Nhưng không phải vì vậy mà làm hỏng mọi chuyện. Thưa các đồng chí, nếu lực lượng trung tâm không mạnh, vậy thì công việc của xã sẽ không hiệu quả. Trung tâm của xã Xuân Trúc là gì? Tôi cho rằng Bí thư Lâm chính là người đứng đầu của trung tâm ấy. Mọi người chỉ cần đoàn kết chặt chẽ. Lấy đồng chí Lâm Dân Thư làm người đứng đầu xã Xuân Trúc, là có thể làm tốt công việc của xã.
Nghe những câu nói giúp cho Lâm Dân Thư một cách trắng trợn như vậy, lại nghĩ đến Đồ Lâm Lệ chẳng qua chỉ là Phó Chủ tịch hội liên hiệp Phụ nữ mà thôi. Mấy vị lãnh đạo xã đều âm thầm lắc đầu. Chuyện này làm không được thỏa đáng cho lắm!
Dù sao cũng là vợ của Bí thư Huyện ủy. Thư kí của Bí thư Huyện ủy cũng bị bà ta dẫn theo. Có Thường Minh Quang ngồi đó, cũng không rõ những lời này có phải tâm ý của Cao Chấn Sơn không nữa?
Không khí trong hội trường liền chùng xuống.
Trong lòng Lâm Dân Thư cũng không tệ. Các thành viên bộ máy xã bây giờ chắc hẳn đã thấy rõ được tình hình rồi! Tranh đấu với mình cũng chính là tranh đấu với Bí thư Huyện ủy. Nên biết tự lượng sức mình thì hơn!
Tiếp đó là đồng chí phụ trách công việc của Hội liên hiệp Phụ nữ lên báo cáo công việc của Hội liên hiệp Phụ nữ với các thành viên Hội liên hiệp Phụ nữ huyện.
Trong hội trường đều là những người phụ trách các công việc lên báo cáo. Diệp Trạch Đào hoàn toàn thư thái, chăm chú nghe báo cáo. Trong lòng đang nghĩ xem tiếp theo mình nên có phương sách gì để giải quyết vấn đề.
Sau một hồi suy tính, Diệp Trạch Đào cũng đã quyết định được. Hay là cứ để Lâm Dân Thư lại, nhất định không để Hàn Bộ Tùng lên nắm quyền.
Hàn Bộ Tùng này không giống cái đèn cạn dầu. Muốn đẩy mình ra trước để gã núp sau lưng mình trục lợi. Làm gì có chuyện ngon ăn như thế. Có trong tay video của Lâm Dân Thư đúng là một chuyện tốt. Bước tiếp theo mình chỉ cần khéo léo lợi dụng một chút là được. Mình tin chỉ cần mình biết cách lợi dụng, nhất định sẽ thu được hiệu quả tuyệt diệu.
Thật ra, mọi người đều không để ý đến việc báo cáo. Mấy đồng chí Hội liên hiệp Phụ nữ huyện cũng không coi trọng chuyện này lắm. Việc kiểm tra chẳng qua chỉ là hình thức mà thôi. Tất cả mọi người đều đang nghĩ đến nỗi băn khoăn khác cơ.
Trước Sau