Hồng Tuyến Ký

Chương 4 : Nan đề của Cẩm quốc

Ngày đăng: 10:21 18/04/20


“Nương nương…chúng ta…trở về đi?” Tiểu Ny thật cẩn thận đề nghị.



“Không cần, Tiểu Hạo, giao cho ngươi, ta muốn biết bọn họ đang nói cái gì.”



“Dạ ~” Hạo Minh bất đắc dĩ nhìn hoàng hậu, tuy rằng không điêu ngoa như lời đồn đại, nhưng cũng là tùy hứng đến tận cùng: “Bất quá ta phải tìm một cái cớ để sang đó, không biết có thể xin ý chỉ của nương nương?”



“Ân?” Có ý gì? Đầu óc của Phượng Tê còn đang xoay chuyển trong cố sự không thể không nói giữa vương gia với thị lang, nghe xong lời Tiểu Hạo sửng sốt hồi lâu mới kịp phản ứng: “Ờ thì…cứ nói ta lát nữa muốn gặp Cảnh Tu.”



Kỳ thật hợp lý nhất hẳn phải là muốn gặp lão công của mình, bất quá về mặt lý luận, nếu nàng thật sự yêu cầu như vậy, hoàng đế ngồi ở bên kia khẳng định sẽ lập tức hạ mệnh lệnh mời cao tăng đến hoàng cung trừ tà.



“Nga.” Tiểu Hạo hiểu chuyện gật đầu, sau đó từ trên người lấy ra mấy đoạn ống trúc khéo léo, đặt một cái lên giả sơn bên cạnh bọn họ, rồi sửa sang lại y phục một chút, nắm một cái màu xám vào trong tay áo, vẻ mặt kinh hoảng khiếp đảm chạy về phía bên kia.



“Chậc chậc, học tập một chút, cái này gọi là phái hành động.”



Phượng Tê vừa lòng nhìn Tiểu Hạo ‘lơ đãng’ ngã một cái, sát lại so với cự ly mà nô tài được phép tiếp cận theo quy định hơn hẳn một bước dài, sau đó nơm nớp lo sợ dập đầu, nhắn lại ý chỉ vừa mới nghĩ ra của hoàng hậu nương nương, rồi dưới sự nghi hoặc của ba người, tội nghiệp cáo lui.



“Ngươi để đầu bên kia ở nơi nào?” Phượng Tê tò mò nhìn sang, trang bị nghe trộm đơn giản nhất này lại có độ rõ cao đến mức làm cho người ta phải kinh ngạc, hẳn là làm từ chất liệu đặc biệt.



“Bên cạnh tảng đá kia, chính là tảng đá lớn vừa vặn ngay bên tay trái lúc ta nhào về phía trước.”



“Thật là lợi hại…” Tiểu Ny có chút không cam lòng nhìn Tiểu Hạo ôm hết sự tán dương của nương nương, nàng cũng phải nỗ lực lên!



“Hoàng tẩu muốn gặp ta? Nàng? Nàng có thể có chuyện gì chứ?” Cảnh Tu vẻ mặt khinh thường.



“Tu, không được vô lễ, đó là hoàng hậu nương nương.”



Giọng nói trong trẻo của thị lang đại nhân thông qua ống nghe truyền đến, riêng thanh âm cũng đủ làm cho người ta cảm giác được sự ôn nhu như tắm gió xuân.



“Tiểu Hạo, chúng ta bên này nói chuyện không sao chứ?” Tiểu Ny đè thấp giọng, bên kia nói chuyện nghe được rõ ràng như vậy, các nàng nói chuyện có thể hay không cũng truyền sang?
Mà Lâm Ích Hàn đối với cả hai người đều không có hảo cảm đặc thù.



Hết thảy điều kiện đều tương đương quỷ dị, làm cho hai công chúa cứ như vậy mắc kẹt lại, vị thanh niên tài tuấn này cũng cứ như vậy mắc kẹt luôn. Kéo đã nhiều năm, bên này cũng không được, bên kia cũng không tốt, đã thành một nan đề không nhỏ của Cẩm quốc hiện tại.



Không phải là không ai đề nghị đơn giản cả hai ai cũng không lấy, nhưng mà đã đến tình trạng này, hai vị công chúa trước mặc kệ các nàng rốt cuộc có bao nhiêu thích Lâm Ích Hàn, việc này đã liên quan đến thanh danh, khắp thiên hạ đều biết các nàng trong lòng có đối tượng, gả cho ai cũng có thể tạo ra đầu đề câu chuyện, hơn nữa đã chậm trễ nhiều năm thanh xuân như vậy, nói buông tha trong lòng đều có không cam.



Hậu trường của hai cô nương lại càng không chịu buông cơ hội áp đảo đối phương tốt như thế này, hơn nữa Lâm Ích Hàn nho nhã ôn hòa, tài hoa hơn người, tuổi trẻ anh tuấn, gia thế không sai, tiền đồ như gấm. Một nam nhân hoàn mỹ như vậy bỏ qua thì rất đáng tiếc. Hơn nữa thân là nhi tử độc nhất của Lâm gia, có được hắn chính là mượn sức được Lâm gia. Cho nên hai bên càng thêm không chịu nhường nhịn.



“Cảnh Huyên, Cảnh Đồng đều sắp hai mươi, không thể kéo thêm được nữa…” Cảnh Diễn nhíu mày, chuyện này cũng quả thật là một phiền toái lớn, kỳ hạn hai ngày cho Lâm Ích Hàn nghỉ ngơi này có lẽ hắn có thể nói vài lời trên triều, triều đình nuôi đại thần chính là để phân ưu giải nạn cho hoàng đế.



“Thôi được rồi, để sau lại nói, hoàng hậu vẫn đang chờ gặp ngươi kìa, đi đi, thay ta hỏi thăm vài lời, mấy ngày trước nàng rơi xuống nước, thuận tiện cũng mang đồ an ủi đi luôn đi.” Cảnh Diễn không kiên nhẫn phất tay đuổi người.



“Ngươi thực biết sai bảo người khác…” Hắn còn không thích gặp hoàng hậu đâu, có công phu này còn không bằng đi tìm Ích nói tốt mấy lời. Ích mà tức giận, về sau hắn gặp rắc rối ai giúp hắn dọn dẹp a?



“Đi, thu dọn đồ đạc, trở về chuẩn bị nghênh đón đồ ngu ngốc kia.” Bên này đoàn nghe lén của hoàng hậu cũng chuẩn bị rút quân: “Đúng rồi, đợi lát nữa gặp Ninh vương ta nên nói cái gì?” Nên nghe đều đã nghe, chẳng lẽ nào lại hỏi hắn thủy tai trị thế nào rồi? Loại vấn đề này hỏi nhiều cũng xem như là tham gia vào chính sự đi…



“Cứ tùy tiện nói đi, có thể nói thái hậu rất nhớ hắn.” Đây là Tiểu Ny vừa mới gặp qua thái hậu.



“Chuyện Triệu ma ma cũng có thể nhờ vương gia hỗ trợ, xử lý một chút chất tử trong phủ nội vụ của ma ma.” Đây là bối cảnh A không vì xem bát quái mà quên chính sự.



“Nương nương cũng có thể hỏi một chút tình hình ở nhà của người, cứ nói là người nhớ thân nhân.” Đây là bối cảnh B.



“Tâm sự thời tiết, nói chuyện dưỡng sinh.” Đây là bối cảnh C.



“Nói chuyện hoàng thượng…à, nô tài là nói đệ đệ kia của hoàng thượng, Tương vương.” Đây là bối cảnh D nói sai sửa lại.



“Đi nhanh đi, vương gia đã sắp đến Lai Nghi điện trước cả chúng ta rồi.” Còn đây là Tiểu Hạo thu thập xong đồ nghe trộm vẫn thấy các nàng còn đang đứng tại chỗ nói chuyện phiếm.