Hồng Tuyến Ký

Chương 52 : Thành thân

Ngày đăng: 10:21 18/04/20


Sướng Dương cùng Tiếu Quân đều thực buồn bực.



Lúc bọn hắn biết tình địch đã đến chỗ Phượng Tê tìm kiếm trợ giúp vẫn rất bình tĩnh. Dù sao ngay cả chuyện này mà còn phân tích không ra thì phái Tiêu Dao cùng Ma giáo cũng nên bi ai một chút rồi (một người chưởng môn một người phó giáo chủ).



Nhưng đợi đến lúc biết Phục Hác cũng đi tìm Phượng Tê thì bọn hắn không thể bình tĩnh được nữa.



“Hai người các ngươi thực ăn ý.” Phượng Tê nhìn hai nam tử chân trước chân sau bước vào phòng tìm mình: “Các ngươi không ghép thành một đôi thật là quá đáng tiếc.”



“Không có khả năng!” x2.



“Cùng giới tính, cùng môn phái, đều vĩ đại, lại yêu cùng một người.” Phượng Tê cảm thấy mấy lời thần côn này nàng đúng là càng nói càng thành thạo: “Thế giới này không có ngẫu nhiên, nếu có, chỉ có tất nhiên.” [Sớm đã muốn nói những lời này ~~~]



“…” Không thể câu thông với nữ nhân này được.



“Hoàng hậu nương nương, ngươi hẳn là hiểu mục đích chúng ta đến tìm ngươi.” Sướng Dương nói thẳng.



“Hác hắn vì sao lại đến tìm ngươi? Hắn nói cái gì?” Để phòng ngừa người nào đó lại nói sang chuyện khác, Tiếu Quân thuyết minh bổ sung.



Nhưng bọn hắn nói xong, Phượng Tê còn chưa mở miệng, Ma Quân đứng bên cạnh xem cuộc vui đã nhịn không được: “Tiếu Quân, như vậy không giống ngươi!” Phó giáo chủ của hắn phải là con người lợi hại nham hiểm giả dối, thoạt nhìn tà khí bức người, kì thực cũng đê tiện vô sỉ hệt như diện mạo, trong lúc nói cười có thể âm chết một đống người, chứ không phải là tiểu tử ngốc vọng động hiện tại.



Đối mặt với lời khiển trách của cấp trên kiêm hảo hữu, Tiếu Quân không thèm quan tâm cười: “Người đang yêu đương đều là kẻ ngốc, giáo chủ. Thủ đoạn nham hiểm của ta sao có thể dùng trên người hắn?” Sau đó ý vị thâm trường nhìn Sướng Dương. Với tên này thì thật ra có thể xuống tay, nhưng trình độ của hắn cũng không kém, muốn âm hơi khó khăn, hơn nữa đây còn là địa bàn của hắn…



“Nói như vậy, Ma giáo chúng ta sẽ mất đi phó giáo chủ?” Trước không nói trạng thái của hắn, chỉ riêng bộ dạng phu xướng phụ tùy này…Đông Ma Quân không vui nheo mắt lại.



“Nga? Nói vậy là Hác lựa chọn ta?” Hoàn toàn không để ý đến sắc mặt của người trước mắt, Tiếu Quân hoan hỉ hưng phấn, còn Sướng Dương thì mặt đã có thể sánh với Đông Ma Quân vừa mất đi một thuộc hạ ưu tú đối diện.



[Thôi, một phó giáo chủ như vậy, ta cũng không dám muốn.] Đông Ma Quân hiện tại rất có cảm giác mười mấy năm qua Ma giáo có thể thuận lợi báo thù cùng phát triển hoàn toàn là do tổ tiên tích đức hiển linh.



“Chuẩn bị ‘xào’ luôn hắn?” Phượng Tê đẩy đẩy Đông Ma Quân.



“Ma giáo chúng ta môn nhỏ phái nhỏ, nuôi không nổi một kẻ si cuồng vì yêu liều lĩnh bất chấp tất cả như hắn, nếu ngày nào đó hắn để giành được một nụ cười của mỹ nhân mà bán luôn chúng ta thì đúng là hay ho.” Tuy không biết ‘xào’ có hàm ý gì, nhưng với tình huống trước mắt ai cũng sẽ không có phán đoán thứ hai.



“Ha ha ha ~ Không có việc gì không có việc gì, Ma giáo nhân tài đông đúc.” Tiếu Quân bị hảo hữu nhìn đến phát ngượng giảng hòa: “Vẫn là trước nói về Hác đi…”



Rốt cuộc đã đến chính đề, Sướng Dương cũng dựng thẳng hai tai lên.



“Còn không phải do các ngươi quá gấp gáp sao?” Phượng Tê không thú vị vung khăn, một thẳng nam đồng thời bị hai nam nhân tỏ tình, đương nhiên sẽ bàng hoàng.



“Ngươi đã nói thế nào?” Sự do dự của Hác bọn họ biết, hiện tại mấu chốt chính là Phượng Tê đã khuyên như thế nào.



“Ngươi càng thiên hướng ai?” So với vấn đề công thụ của mấy đôi trước, đến chuyện của bọn hắn thì càng dính nhiều đến khả năng cuối cùng giai nhân sẽ thuộc sở hữu của ai.
[Sư phụ, ta thực xin lỗi ngươi.] Thần y võ công nhị lưu có thừa, nhất lưu không đủ: “Ta có thể hạ độc.”



“…” Một vị chưởng môn tài đại khí thô rút ra nhuyễn ngọc tị độc mà đời đời chưởng môn đều có.



“…” Một vị phó giáo chủ chuyên vào nhà cướp của rút ra một chiến lợi phẩm bị hắn giữ riêng, tị độc châu, tuy rằng kém hơn ngọc của Sướng Dương, nhưng cũng là trân phẩm.



“…” Phục Hác đang suy xét dược vật nào hiệu quả có thể vượt qua hai thứ này mà lại không thương tổn người yêu.



“Coi như thôi đi ~” Sau khi biết được bọn họ lấy ra là cái gì, Phượng Tê thực từ bi nhìn Phục Hác.







“Phái Tiêu Dao đúng là chuyện vui không ngừng a ~” Lửa đạn (kẻ khiêu khích) Giáp.



“Phái Tiêu Dao thật là thần kỳ, hôn lễ…đặc thù như vậy cũng có thể làm được.” Mã thí (kẻ nịnh bợ) Ất.



“Vì sao ta đây chừng này tuổi rồi mà còn phải tận lực với loại thế trận này.” Một mỹ phụ trung niên bất mãn lải nhải.



“Thu di, bình tĩnh bình tĩnh, người còn trẻ mà, hơn nữa đây không phải là bất đắc dĩ sao, người vẫn tốt hơn lão đầu bất lương tiền chưởng môn kia nhiều a ~”



Đông Diễm Quân an ủi Thu di đang đứng ngồi không yên, không có biện pháp, nhờ môn quy sở chế kỳ quái của phái Tiêu Dao, trong phái người bối phận cao ít đến đáng thương, đều là lứa mới trẻ tuổi. Thu di cùng trượng phu của nàng là cặp phu thê lâu năm ít ỏi còn lại, vừa lúc ngồi ghế cao đường, nàng lại cùng ba tân nhân có quan hệ họ hàng nuôi nấng, không phải nàng thì ai.



“Mấy hài tử kia từ nhỏ đã không để ta bớt lo, hiện tại tốt hơn rồi, thế nhưng…”



“Ai nha ~ Đã nói nhi tôn tự có phúc của nhi tôn.” Thu di phụ an ủi lão bà: “Các ngươi cũng nhanh lên, nếu mấy lão ngoan cố kia nhận được tin tức trở về kịp thì sẽ là một hồi đại náo.” Không môn phái nào không có mấy lão đầu gian ngoan mất linh.



“Không có việc gì, chúng ta đánh thắng được bọn hắn.” x2 tiểu công võ công siêu phàm.



“Diễm Quân, Tử Mị, còn hôn sự của hai người các ngươi…Này này, đừng chạy a, khi dễ ta khinh công không bằng các ngươi a.” Không phải khinh công không tốt, mà là hiện tại trên người nàng trang phục trang sức nhiều lắm, chạy không nổi.



“Thu di, mặc kệ bọn họ đi.” Phượng Tê cười hì hì xuất trướng, trong tay là một cuộn giấy to: “Hôn sự của hai người bọn họ cứ để ta lo, Diễm Quân ta không dám nói, chuyện của Ma Vương ta nhất định có thể thu phục, ta chính là quen biết không ít người (nam nhân) tốt.”



“Ha ha, vậy làm phiền hoàng hậu nương nương.” Thân phận hoàng hậu này tựa hồ người người đều biết cả rồi?



“Khụ…Hoàng hậu, trong tay ngươi là cái gì?” Tiếu Quân may mắn mình thành thân sớm, không nằm trong danh sách tuyển chọn của Phượng Tê, hảo tâm thay hảo hữu kiêm cấp trên cũ nói sang chuyện khác.



“Một trăm lẻ tám chiêu ác chỉnh tân nhân trong hôn lễ. Không sai đi? Ta chính là thật vất vả mới gom đủ số Thiên Cương Địa Sát (36 sao Thiên Cương, 72 sao Địa Sát cộng lại là 108).” Tay rung lên, quyển trục thật dài từ chỗ Phượng Tê lăn đến bên chân Tiếu Quân, mặt trên lộ ra chi chi chít chít những hàng chữ cực nhỏ.



“Tân hôn hạnh phúc.”