Hồng Tuyến Ký

Chương 54 : Song tử, Cảnh Thiệu

Ngày đăng: 10:21 18/04/20


“Đây tính là tình huống nào?” Phượng Tê chống nạnh chỉ vào hai nam nhân vẻ mặt ngượng ngùng trước mặt mình, hình tượng thực sự không có khí chất, mà Tiểu Ny vốn luôn bận tâm điều này cũng không có tâm tư sửa sai, chỉ hưng trí bừng bừng nhìn trò hay vừa kéo màn.



“Không phải rất tốt sao, ngươi luôn thích những chuyện này mà.”



“Đừng nói cứ như ta cơ khát đến nỗi không thể không có nam nhân vậy được không? Ta chính là phụ nữ đã thành thân có lão công chính quy rồi!” Ta xem phải là hủ nữ đã thành thân mới đúng…



“Nương nương, chú ý dùng từ.”



“Nhưng là bọn hắn…”



“Hoàng hậu nương nương, chúng ta biết lần này đột nhiên tìm đến ngươi là quá mức đường đột, nhưng là, chúng ta nghĩ chỉ có ngươi mới có thể giải quyết được vấn đề của chúng ta.” Người đứng bên trái trong số hai nam tử ôn văn nhĩ nhã, hai nam tử dung mạo xuất sắc, hai nam tử…bộ dạng giống nhau như đúc nói chuyện trước.



“Nghe nói phụ hoàng bị bệnh, chúng ta thực sự lo lắng, nhưng là…” Người bên phải cũng mở miệng, trên hai khuôn mặt giống nhau như đúc hiện lên vẻ lo lắng: “Chúng ta hẳn là nên trở về.”



“Trước nói nghe thử, các ngươi là làm sao mà biết ta?” Phượng Tê cảm thấy về việc này mình thực sự thất bại, mang theo một tá thân phận bước ra khỏi cửa, nhưng đến nơi nào cũng có người tôn xưng là hoàng hậu nương nương…Cha, Cảnh Diễn, ta thực xin lỗi an bài của các ngươi ~ Khắp thiên hạ đều biết hoàng hậu Cẩm quốc rong chơi bên ngoài rồi…



“Chúng ta…quen biết Cảnh Tu.” Đôi song sinh cùng lộ ra nét cười xấu hổ.



“Phản đồ! Phản đồ của hoàng gia!”



Được rồi, chúng ta trước giới thiệu một chút cặp sinh đôi mỹ nam này là ai…Đáp án: bọn họ chính là hai vương tử trốn nhà ra đi của Phương quốc.



Hơn hai năm trước, Cảnh Tu cùng Lâm Ích Hàn oanh oanh liệt liệt thành thân, hai người lúc đó đã chạy khỏi hoàng cung đương nhiên cũng biết, vì thế liền trộm đến Cẩm quốc, chẳng qua là lỡ mất cơ hội gặp mặt phụ thân bọn họ.



Hai người bọn họ quen biết Cảnh Tu cũng là sau đó, Cảnh Tu sau khi kết hôn đi xa hưởng tuần trăng mật, hai vương tử liền quyết định tiếp cận, lãnh giáo một chút xem phải làm thế nào để trong nhà thỏa hiệp tình cảm của hai người.



“Nói cho các ngươi biết, tránh xa ta ra một chút, ta có nữ nhi, có gia thế, ta sẽ không đứng núi này trông núi nọ.”



“Tu, người ta rõ ràng là có chuyện cần tìm chúng ta.”



“Phượng Tê nói, tỷ lệ leo tường lúc hưởng tuần trăng mật là gấp ba lần thất năm chi dương (cách nói tình trạng sau bảy năm tình cảm thường nhạt nhẽo, dễ ly hôn).”



[Nàng chỉ là ngứa mắt ngươi được vui vẻ ra ngoài chơi còn mình thì không được, tùy tiện hù dọa ngươi mà thôi.] Lâm Ích Hàn liếc mắt một cái liền nhìn thấu chân tướng.



“Các ngươi coi trọng hắn cũng không được, hắn là của ta!” Bá đạo ôm thắt lưng người yêu, vẻ mặt rất tiểu công, đổi lại là nụ cười dung túng đầy sủng nịch của Lâm Ích Hàn.



“Thực hâm mộ các ngươi.”
“A? Nga! Người đâu, nhanh chuẩn bị phòng, nước ấm, còn có thức ăn cho hoàng hậu.”



“Phải điệu thấp, Cảnh Thiệu, ta là cải trang đi tuần, điệu thấp điệu thấp, nhìn cái này xem, ta trên danh nghĩa còn là muội muội ngươi nữa mà.”



[Ngươi như vậy gọi là điệu thấp??!!]



“Còn có, khỏi đối đãi với ta như heo, sửa sang một chút chúng ta lập tức xuất phát. Ngươi!” Chỉ vào mũi Cảnh Thiệu: “Cho ta một đội nhân mã, muốn quân đội, đích thân ngươi cũng theo ta đi. Còn có, phái người nói cho Phương quốc, cặp vương tử song sinh của bọn họ ở chỗ chúng ta bên này chơi đùa rất thoải mái.”



“Nương nương!”



Đôi song sinh khẩn trương, suốt đường đi hoàng hậu chỉ điểm gì cũng không cho bọn hắn, gặp phụ hoàng, biết ăn nói như thế nào a…



“Yên nào, cứ để đó ta lo, ta đi rửa mặt một chút. Đúng rồi, Cảnh Thiệu, ngươi đừng hòng chạy trốn, ta muốn nhân mã, ngươi cũng cùng đi.”



“Hoàng tẩu!”



Vốn căn cứ nguyên tắc chết thủ hạ không chết chính mình, Cảnh Thiệu đang dự định lợi dụng thủ hạ ngăn chặn Phượng Tê tiến công nghe vậy liền nóng nảy, sao mà hoàng hậu đòi người còn muốn mang theo hắn?



“Ta đây là quan tâm ngươi! Trưởng tẩu như mẫu, ta sao có thể nhẫn tâm mặc cho ngươi không có lấy một người tri kỷ tri âm bên cạnh được.” Phượng Tê giả mù sa mưa lau lau nước mắt vốn không tồn tại, nguyên phối của hắn cũng như Cảnh Tu, đều phúc mỏng a ~



“Ta…”



“Mang theo ngươi, trên đường đi cũng tiện xử lý…” Chung thân đại sự.



“Hoàng tẩu…”



“Quân đội phải tinh anh, đừng chối từ, ta biết ngươi có vệ đội.”



“Nhưng mà…”



Phượng Tê xoát một cái xoay người, thực sự nữ vương nhìn hắn: “Còn-có-chuyện-gì-nữa-sao?”



“Ngươi…ngươi muốn quân đội để làm gì…” Hắn đã lười hỏi Phượng Tê vì sao lại muốn dẫn mình theo, mục đích này đã rất rõ ràng, rất khi dễ người rồi…



“Đánh nhau.”