Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)
Chương 104 : Tối nay sẽ rất khó quên
Ngày đăng: 08:44 19/04/20
Đường Nhã Đình cố gắng sửa sang lại cổ áo Tiêu Lăng Phong.
“Như thế này là tốt rồi, đẹp trai hơn rất nhiều.” Cô mỉm cười yếu ớt. “Diệu Tinh, cảm ơn cô đã đồng ý thay tôi đến dự bữa tiệc này.” Cô ngọt ngào nói cảm ơn, nhưng trong lòng đều là không cam tâm, nhìn hai người trước mặt, cô cảm thấy cực kỳ đố kỵ. Vốn dĩ hôm nay phải là cô và Tiêu Lăng Phong đi cùng nhau, nhưng lại cố tình xảy ra “chuyện ngoài ý muốn” đó, nhưng mà không sao, trước mắt chỉ cần Tiêu Lăng Phong không rời bỏ cô, như vậy là đủ rồi. Hiện tại cô sẽ đối xử với Diệu Tinh tốt hơn một chút, làm cho Tiêu Lăng Phong cảm thấy, cô thật sự biết sai rồi, thật sự muốn bồi thường cho Diệu Tinh, để anh cảm thấy cô vẫn còn hiền lành…
“Đường tiểu thư, cô khách khí rồi, tôi là thư ký của Tổng giám đốc Tiêu, đây là việc cần phải làm.” Diệu Tinh thản nhiên nói.
“Được rồi, chờ khi bữa tiệc kết thúc, anh sẽ đến thăm em, em nghỉ ngơi cho thật tốt đi.” Tiêu Lăng Phong dịu dàng nói xong, khẽ hôn lên trán Đường Nhã Đình.
“Ừ, em chờ anh.” Đường Nhã Đình khéo léo nở nụ cười, còn tiễn Tiêu Lăng Phong ra tận cửa phòng bệnh.
Diệu Tinh đến bên cạnh, từ đầu đến cuối cũng không nói tiếng nào, ngồi vào trong xe, cuối cùng Tiêu Lăng Phong không khống chế được lửa giận nữa.
“Trình Diệu Tinh, em đang có ý gì đây?” Tiêu Lăng Phong kéo tay Diệu Tinh. Nãy giờ cô không nói câu nào, cho dù có mở miệng cũng chỉ nói một câu qua loa lấy lệ.
“Vậy anh cảm thấy tôi nên thế nào?” Diệu Tinh hỏi. “Tiêu Lăng Phong, tôi đã đáp ứng yêu cầu của anh, đến đây gặp cô ấy. Những thứ khác, thật sự tôi không làm được.”
“Nhã Đình đã biết sai rồi, cô ấy cẩn thận lấy lòng em, em không thể tha thứ cho cô ấy một lần sao?” Tiêu Lăng Phong gần như bất đắc dĩ, nhìn Đường Nhã Đình bận rộn lấy lòng Diệu Tinh, anh cảm thấy thật chua xót.
“Tiêu Lăng Phong, bây giờ tôi cũng không biết, thì ra thái độ của tôi lại quan trọng như vậy.” Diệu Tinh bật cười.
Ngón tay Tiêu Lăng Phong từ từ cuộn lại, nhưng cũng không nói gì. “Lái xe.” Anh lạnh lùng ra lệnh.
“Vậy có phải tôi nên cảm ơn anh, đã cứu tôi?” Diệu Tinh hỏi
“Trình Diệu Tinh, em đừng dùng những câu kẹp thương đeo gậy như vậy, không có ai cầu xin em trở vào trong đó, còn nữa, nếu như không muốn xảy ra chuyện gì, thì ngoan ngoãn đi theo tôi.” Tiêu Lăng Phong nói xong, kéo Diệu Tinh vào ngực. “Nếu vì em không nghe lời mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thì em tự chịu trách nhiệm…”
Diệu Tinh nhìn Tiêu Lăng Phong, thái độ của anh ta không giống nói đùa, nhưng nghe những lời này, Diệu Tinh không nhịn được, bật cười.
“Tiêu Lăng Phong, trên thế gian này, ngoại trừ anh ra, sẽ không còn ai đảm nhiệm vị trí người làm tổn thương tôi!” Cô nói xong, đẩy anh ta ra. Tiêu Lăng Phong lui về sau hai bước, nhìn vẻ mặt khinh thường của Diệu Tinh, anh khẽ cắn răng, nhịn lửa giận.
“Tôi chưa từng nhìn thấy người phụ nữ nào lại không biết phải trái như em!” Tiêu Lăng Phong nghiến răng, hất tay bỏ đi.
Diệu Tinh đứng yên nhìn Tiêu Lăng Phong phẫn nộ bỏ đi, khóe miệng hiện lên nụ cười khinh miệt.
“Tôi cũng chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào kỳ lạ như anh!” Cô lầm bầm một câu, cầm ly nước trên bàn, đi qua một góc, có lẽ hôm nay cô không nên tới nơi này.
Cách đó không xa, Đường Cát Nguyên vừa uống rượu vừa nhìn chằm chằm Diệu Tinh, ánh mắt của ông ta, dường như dán chặt vào cô.
“Tiêu Lăng Phong, cậu cho rằng cậu là ai, thứ tôi muốn, không có ai ngăn cản được!” Vịt đã đưa đến bên miệng, lý nào lại để cho nó bay… Hừ! Ông ta hừ lạnh một tiếng, uống sạch ly rượu trong tay. Không phải cậu muốn bảo vệ cô ta sao, tôi lại càng phải có được, tôi xem cậu có thể làm gì tôi. Ông ta nghĩ xong, ngoắc ngoắc tay với trợ lý. Chỉ thấy ông ta nói gì đó vào tai trợ lý, người đó không ngừng gật đầu, trong ánh mắt đang nhìn chằm chằm Diệu Tinh cũng xuất hiện ý cười dâm ô.
“Trình tiểu thư, tối nay, chúng ta sẽ rất khó quên, tôi bảo đảm…”