Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)

Chương 128 : Người tiếp theo, chính là cô

Ngày đăng: 08:45 19/04/20


Mưa vừa tạnh không bao lâu, bầu trời đột nhiên trở nên trong xanh. Tựa như mọi năm phẫn, mọi máu tanh đều chưa từng tồn tại.



Mộ Sở đứng bên cửa sổ, gõ từng nhịp lên tấm thủy tinh, cạch, cạch, cạch, âm thanh vang vọng. Nghe thấy tiếng mở cửa sau lưng, Mộ Sở co tay lại.



"Chuyện giải quyết xong rồi?"



"Thiếu chủ yên tâm, bên phía sở cảnh sát sắp xếp xong rồi, bọn họ sẽ nói là họ nhận được báo án nên mới đuổi tới hiện trường. Sẽ không ai biết là chúng ta cứu Trình tiểu thư.



Mộ Sở gật nhẹ đầu, hình ảnh cả người Diệu Tình đẫm máu hiện rõ mồn một trước mắt. "Chuyện này phải giải quyết ổn thỏa, không tin sơ hở, tôi muốn mấy người kia, có đi không về." Anh siết chặt quyền.



"Thuộc hạ đã hiểu."



"Nói với Lãnh Liệt, bảo anh ta nhanh chóng trở về."



"Nhưng chuyên Dạ Khuynh còn cần anh ta, bên cạnh Tiêu Lăng Phong cũng cần có tai mắt của chúng ta."



"Muốn trả thù có rất nhiều phương pháp, nhưng để đào tạo ra một sát thủ xuất sắc thì cần nhiều thời gian, ở bên ngoài quá lâu sẽ làm anh ta có ảo giác, cảm thấy mình không liên quan với xã hội đen, cảm thấy mình chỉ là một công dân đi làm bình thường thôi."
"Này, anh không vào sao?"



"Chút ý tứ này, tôi vẫn có." Anh ta nói xong, rảo bước đi khỏi. Diệu Tinh nghĩ lời anh ta, anh ta có ý gì đây? Khẽ lắc đầu, cô cũng không cần lo lắng. Đều là người kỳ quái.



Tiêu Lăng Phong đang ngồi thất thần. Anh nghĩ đến những chuyện xảy ra gần đây, nghĩ đến sự cố ở Dạ Khuynh, nhưng nghĩ thật lâu vẫn không tìm ra nguyên cớ. Rốt cuộc là ai có thể tieng hành sự việc cẩn thận đến mức thần không biết qủy không hay.



Cốc cốc cốc.



"Tiêu Lăng Phong, tôi có thể vào không?" Diệu Tinh khẽ hỏi.



Tâm trạng Tiêu Lăng Phong vốn đang rất xấu, nghe giọng Diệu Tinh, đột nhiên ngẩng đầu lên. Sau đó hừ một tiếng, đến làm gì sao không ở cùng với Alex đi. Dựa vào giường anh xoay mặt sang một bên. Không muốn để ý đến, hình ảnh cô và Alex rời đi thoáng hiện lên, anh bực bội nằm xuống, che kín chắn.



Diệu Tinh đứng ngoài cửa đợi một lúc lâu vẫn không thấy ai trả lời. "Chẳng lẽ ngủ thiếp sao?" Cô nói thầm, sau đó xoay người bỏ đi.



Két!!! Cô vừa xoay người, cửa phòng đã bị kéo ra, nhìn Tiêu Lăng Phong mặt đầy tức giận đứng đó, Diệu Tinh bất an nuốt nước bọt, làm sao vậy?