Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)

Chương 150 : Chỉ bằng tôi là người đàn ông của cô ấy

Ngày đăng: 08:45 19/04/20


"Choang!" Tiếng đổ vỡ tan tành chát chúa ở trong phòng làm việc thỉnh thoảng truyền tới.



"Hãy cút ra ngoài cho tôi!" Tiêu Lăng Phong hầm hừ: "Chỉ chút chuyện như vậy mà cũng không làm xong! Cút!"



Nghe nghe Tiêu Lăng Phong tức giận tiếng hô. Mấy người mặt mũi xám xịt đi ra ngoài. Cũng khó trách Tiêu Lăng Phong nổi giận. Đã qua mấy giờ điều tra, vậy mà qua điều tra lại không thể thu được kết quả nào. Không tìm ra được dấu hiệu thang máy đã bị ai phá hư.



Tiêu Lăng Phong chống tay lên mặt bàn, cúi đầu thật thấp. Bởi vì tức giận mà hô hấp có chút dồn dập. Mấy ngón tay nắm chặt lại thành quyền khiến khớp xương lộ ra trắng xanh.



"Phát tiết đủ rồi chứ?" Nhìn mảnh kiếng bể đầy đất, Bùi Hạo Thần hỏi, "Phát tiết đủ rồi thì mau chóng tỉnh táo lại cho tôi. Nếu đã biết là đối phương muốn nhằm vào anh, thì lại càng không nên để cho hắn chế giễu. Cái bọn chúng muốn chính là anh tức giận đến mức cả người hỏng mất, bộ dạng giống như đã phát điên.



"Cậu nói xem đã quan sát Joe như thế nào?"



"Không phải là anh cũng đã hoài nghi thân phận của anh ta rồi đó sao! Tôi đã nói Uyển Kiệt đi thăm dò. Tin tưởng sẽ có kết quả rất nhanh thôi." Bùi Hạo Thần vỗ vỗ vào bả vai Tiêu Lăng Phong. Anh đã gặp phải người như thế nào chứ! Thân phận trợ thủ đắc lực của mình mà cũng không rõ, người phụ nữ mà mình yêu mến, thì không có lương tâm... Vừa nghĩ tới đó, anh liền cười tự giễu mình một cái. Cô vợ nhỏ của mình không phải cũng giống như vậy đó sao! Cho nên bây giờ nhìn lại mới thấy, vật họp theo loài. Hình dung hai đôi bọn họ hiện nay, không biết từ khi nào lại thành như vậy.



"Cậu muốn nói chuyện này có liên quan đến sự xúi giục của người nào đó ở phía sau!"



"Chỉ có như vậy mới giải thích được thấu đáo." Bùi Hạo Thần gật đầu nói: "Lần trước cậu bị đuổi giết. Cũng không phải là anh ta đã xuất hiện cứu anh đó sao. Anh ta nói là báo cảnh sát. Nhưng là... theo như tôi điều tra, nếu theo đúng như lời anh ta nói, thời gian để cảnh sát trong đồn ra ngoài đến nơi đó, anh và Trình Diệu Tinh, cho dù có chín cái mạng cũng không đủ chết. diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Mà có thể đối đầu được với một người cực kỳ hung dữ và ác độc như vậy, theo tôi nghĩ... Không riêng gì người ở phía sau màn, ngay cả anh ta, cũng tuyệt đối không phải một nhân vật nhỏ.



Tiêu Lăng Phong từ từ tỉnh táo lại. Joe đến làm ở đây thờ điểm sau khi anh thu mua Trình thị. Năng lực của anh ta có thể được sắp xếp đưa tới hay không, nhưng mà trừ điểm này... Anh không có lời giải thích nào khác.



"Khốn kiếp!" Tiêu Lăng Phong lạnh lùng cau mày. Hóa ra người mà anh vẫn giữ ở bên mình một khoảng thời gian như vậy lâu, lại vẫn luôn là một quả bom hẹn giờ."Như vậy nói cách khác. Chuyện này là sớm đã có dự mưu rồi. Chuyện ba năm trước đây, đến lúc này đã đang nổi lên rồi." Tiêu Lăng Phong gật đầu. di✣en✤danlequyd☼n☀c☼" Vừa đúng ba năm trước đây!" Khoanh cánh tay vào nhau, anh đi tới cửa sổ. Xem ra, chuyện xảy ra ba năm trước đây, thật sự chính là đã liên lụy đến một phạm vi rất rộng! Có lẽ... Chuyện này điểm chính ở chỗ nào cũng cần phải điều tra lại kỹ càng một chút.



"Anh hãy chú ý xử lý chuyện của công ty cho thật tốt đi! Tôi sẽ sớm nghĩ ra biện pháp để điều tra rõ thân phận của Joe cùng với nhân vật thần bí phía sau màn kia là ai."



"Nếu như phỏng đoán của chúng ta mà không có gì sai sót, thì người đó chính là Alex rồi. Hết thảy vấn đề đều có liên quan tới chuyện của ba năm trước đây. Mà chuyện tai nạn xe cộ của ba năm trước đây, người nghĩ muốn trả thù, Dienddanlequuydon, chắc chắn, ngoài cái người có hình dáng giống như Mộ Thần kia, thì không thể có người nào khác hơn!"



"Anh có nghĩ tới chuyện, có thể người kia chính là Mộ Thần..."
"Tôi không thể để cho Diệu Tinh mạo hiểm được!" Tiêu Lăng Phong trực tiếp cự tuyệt.



"Vậy thì bây giờ anh có thể bảo đảm an toàn cho cô ấy rồi hả?" Bùi Hạo Thần hỏi."Quan hệ của hai người bây giờ đã căng thẳng như vậy, nếu như anh càng phản đối, Diệu Tinh lại càng muốn làm ngược lại!" Bùi Hạo Thần nhắc nhở, đã giáng một kích nặng nề cho Tiêu Lăng Phong. Đúng vậy, lời của Bùi Hạo Thần tuy tàn nhẫn, nhưng cũng là sự thật. Vốn dĩ quan hệ giữa anh và Diệu Tinh mới vừa được hòa hoãn. Nhưng mà ngày hôm qua vừa do bị kích động, anh đều đã phá hủy hết thảy rồi!



"Hèn hạ!" Lúc này Tiêu Lăng Phong mới ý thức được rằng, mình đã lọt vào bẫy rập của Alex rồi. Alex, tao sẽ không để cho mày được đắc ý, lại càng không cho phép mày gây tổn thương, làm hại đến Diệu Tinh...



Nhà trọ.



Diệu Tinh gắng gượng chống tắm rửa qua quít, sau đó vùi mình vào trên ghế sô pha. Trong lòng cô đột nhiên thấy đặc biệt hốt hoảng, giống như có chuyện gì đó sắp phát sinh ra vậy...



Chẳng lẽ là Alex sao? Tiêu Lăng Phong từ trước đến giờ nói được thì sẽ làm được. Quả thật nếu như anh nghĩ muốn làm tổn thương đến Alex, thì cho dù có mười cô cũng sẽ không cách nào ngăn cản được. Nhưng mà... Chính cái dáng vẻ này của cô, có muốn đi gặp anh cũng không thể nào.



Đúng lúc này, điện thoại bên trong phòng vang lên. Trong lòng Diệu Tinh  chợt co rút lại thêm một chút.



"A lô!" Giọng nói của Diệu Tinh nghe rất suy yếu lại khàn khàn! Nghe thấy cuộc điện thoại này, quả nhiên trái tim của Mộ Sở rất căng thẳng.



"Diệu Tinh, em làm sao vậy, không thoải mái sao?"



"Alex?" Diệu Tinh có chút giật mình."Làm sao anh lại có số điện thoại!"



"Anh có chút lo lắng cho em, ngày hôm qua anh đã gọi điện thoại cho em, nhưng vẫn luôn không có ai nghe." Mộ Sở giải thích.



"A, em không sao!" Diệu Tinh cười khẽ."Alex, anh phải chú ý chăm sóc bản thân mình cho thật tốt đó." Cô nhắc nhở vẻ đầy bất an.



"Diệu Tinh, có những lời này của em, cho dù thật sự Tiêu Lăng Phong có làm gì đối với anh. Anh cũng cảm thấy đáng giá. Diệu Tinh, hãy tin tưởng anh, anh sẽ đưa em đi, sẽ chăm sóc cho em thật tốt..." Giọng nói của Mộ Sở vang lên đầy kiên định. Ánh mắt nhìn lúc này của Mộ Sở, lại có chút bay bổng phá lệ. Ánh mắt nhìn ra xa tưởng chừng không thấy giới hạn..