Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)
Chương 176 : Cậu thật sự cam tâm cứ như vậy buông tha hay sao?
Ngày đăng: 08:46 19/04/20
Đường Nhã Đình cùng Dương Nhược Thi hẹn ở trong một căn phòng bình thường của một tiệm cà phê. Mái tóc dài của Đường Nhã Đình đã cắt ngắn đi một đoạn, trên đầu đội một cái mũ lưỡi trai lớn, rõ ràng là đã không thể nhìn thấy rõ mặt của cô, nhưng mà Đường Nhã Đình vẫn còn là lựa chọn đeo thêm một chiếc kính mát lớn, toàn thân ăn mặc kín mít.
Trận phong ba của đoạn video đã tạo thành một chấn động quá lớn. Nếu như hôm nay không phải là Dương Nhược Thi gọi điện thoại, Đường Nhã Đình nhất định vẫn không có dũng khí bước ra khỏi nhà. Đường Nhã Đình hóa trang như vậy, cho dù có người đi qua bên cạnh cô, tuyệt đối cũng sẽ không có người nào nhận ra, đây chính là đại tiểu thư nhà họ Đường, là bạn gái đã từng được Tiêu Lăng Phong sủng ái sâu đậm. Dĩ nhiên, tất cả mọi người đều không thể nhận ra Đường Nhã Đình, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn trừ Dương Nhược Thi, bởi vì hết thảy mọi thứ đều nằm trong dự liệu của Dương Nhược Thi rồi.
"Nhã Đình, cậu thật gầy quá!" Dương Nhược Thi nắm lấy tay Đường Nhã Đình đau lòng nói.
"Vậy sao?" [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), Đường Nhã Đình cũng không bỏ cái mũ mũ lưỡi trai lẫn chiếc kiếng mát xuống. Nhưng ở thời điểm lưu lượng khách thưa thớt như thế này, cô càng như vậy, ngược lại, càng làm cho người khác chú ý đến mình thêm: "Cậu nghĩ như thế nào mà lại tìm tôi?"
"Nhã Đình, cậu nói gì vậy, chúng ta là bạn bè mà, mình quan tâm tới cậu có điều gì không đúng sao?" Dương Nhược Thi nghẹn ngào."Bác trai có khỏe không?"
"Khỏe ư?" Nhắc tới cha, Đường Nhã Đình thoáng chút khổ sở: "Làm sao mà khỏe được chứ. Tường đổ do mọi người cùng đẩy, hiện tại có không biết bao nhiêu người ảo ào nhảy ra để lên án ông ấy. Hết thảy mọi chứng cứ phạm tội đều chống lại ông ấy, căn bản một cơ hội để mà lật người cũng không có, tất cả những gì có thể xử dụng tiền giải quyết cũng đã làm hết sức rồi! Nhưng mà còn có một chút, dẫu có chết cũng muốn lấy lại công bằng, cho nên đoán chừng cả đời này ông ấy đều phải sống cuộc sống ở trong tù thôi!" Đường Nhã Đình nói xong, trên mặt tựa như không có một chút bộ dạng khổ sở nào.
"Nhã Đình, tại sao cậu không đi tìm Tiêu thiếu gia một chút thử xem?" Dương Nhược Thi cố ý nói qua."Anh ấy yêu cậu như vậy, nhất định sẽ có biện pháp để giúp đỡ cho cậu!"
"Yêu tôi ư?" Đường Nhã Đình đột nhiên giống như là nghe thấy chuyện cười vậy, liền bật lên một tiếng cười lớn.
"Cậu có ý tứ gì?" Đường Nhã Đình ngẩng đầu.
"Mình đã nói với cậu bạn trai của mình chưa?" Dương Nhược Thi cười. Nhắc tới Mộ Sở, trong mắt của cô thậm chí có chợt lóe lên vẻ ôn nhu. "Năm đó mình mạnh mẽ bị đưa ra khỏi nước. Ba ba của mình không cho mình trở lại, lại khống chế cuộc sống của mình. Mình chỉ có thể đi ra ngoài đi làm. Trong khoảng thời gian đó, mình đã có một thời rất hận ba ba của mình, nhưng mà sau đó, mình lại phải cảm tạ ông ấy. Nếu không phải nhờ ông ấy, mình làm sao có thể gặp được A Sở!" Dương Nhược Thi cười khẽ. "A Sở là một người quá lạnh lùng, chỉ cần đứng nhìn xa xa, là có thể làm cho cậu có cảm nhận được một cảm giác rất xa cách. Thế nhưng mà, bây giờ mình có thể ở bên cạnh anh ấy, cậu biết tại sao không?" Dương Nhược Thi nói xong kéo cổ áo ra, nơi ngực của cô đột nhiên có một vết sẹo xấu xí nằm ở đó: "Cái vết sẹo này là dấu vết để lại khi mình cứu anh đấy đó. Lúc ấy, thật sự thiếu chút nữa là mình đã chết."
Đường Nhã Đình nhìn Dương Nhược Thi, chuyện này rõ ràng là một chuyện làm cho người ta khắc cốt ghi tâm, khó quên nổi, tại sao bây giờ nghe lại, từ từ đều cảm thấy chuyện này có mùi vị của sự tính toán.
"Chẳng phải vì tình yêu người ta liền có thể bỏ ra hết thảy đó sao?" Tựa như cái đêm mưa đó, ở thời điểm Tiêu Lăng Phong và Trình Diệu Tinh gặp phải tập kích, lúc ấy Tiêu Lăng Phong chẳng phải đã cố hết thảy để bảo vệ cho Trình Diệu Tinh đó sao.
"!" Đường Nhã Đình nhìn Dương Nhược Thi vẻ đầu khó hiểu. Dương Nhược Thi như vậy là có ý gì? Dương Nhược Thi bất quá chỉ mới hai mươi mốt tuổi, nhưng mà tại sao thời điểm đối mặt với Dương Nhược Thi, cô lại cảm thấy, Dương Nhược Thi này có tâm cơ thật sâu. Thậm chí, cô còn cảm thấy người phụ nữ nữ này, thật là đáng sợ!
"Không hiểu sao?" Dương Nhược Thi nhíu mi lại: "Mình có thể liều lĩnh vì người yêu của mình, vậy thì cậu tại sao lại không thể chứ!" Dương Nhược Thi cười khẽ, "Khi Tiêu Lăng Phong gặp nguy hiểm như vậy, cậu cũng sẽ liều lĩnh để có thể bảo vệ anh ấy, có đúng hay không?" Dương Nhược Thi nhìn Đường Nhã Đình nhẹ giọng nhắc nhở, trong mắt tràn đầy những ý cười.
Đường Nhã Đình nhìn Dương Nhược Thi, về vấn đề này, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng suy nghĩ tới. Nhưng nếu quả thật chuyện đã phát sinh thật sự, cô cũng sẽ không do dự, có đúng như vậy hay không! Đường Nhã Đình hỏi mình như vậy.