Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)
Chương 294 : Sự việc đột phát ngoài ý muốn
Ngày đăng: 08:48 19/04/20
Sau cơm trưa, Carlos cùng Diệu Tinh nói rời đi khỏi phòng ăn trước. Suốt cả buổi trưa, bầu không khí cũng lúng túng không cách nào hô hấp được. Hai người bọn họ đều cũng cố gắng mỉm cười, nhưng mà càng như vậy thì nụ cười lại càng cứng ngắc, càng làm cho người ta khó chịu.
Diệu Tinh cùng Carlos đi ra ngoài. Bất quá cũng chỉ mới mấy ngày mà thôi, vậy mà cũng làm khoảng cách giữa hai người đến mức độ tương đối. Không nói đến chuyện Diệu Tinh vẫn cúi đầu, mấy lần cô muốn mở miệng, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Carlos nhìn bộ dạng co quắp của Diệu Tinh, chỉ biết than nhẹ một tiếng. Rõ ràng là đã biết không có khả năng, @MeBau*[email protected]@ như vậy còn trì hoãn thì có ý nghĩa gì. Giờ phút này anh đột nhiên cảm thấy mình cũng không bằng cả Dương Nhược Thi.
"Em..."
"Anh..." Hai người đồng thời mở miệng, lại đồng thời dừng lại. Diệu Tinh áo não, lại là cái bộ dạng này: "Chuyện ngày hôm nay, rất xin lỗi anh, Carlos, con bé Alice còn nhỏ."
"Diệu Tinh, tại sao em nhất định cứ phải khách khí với anh như vậy!" Carlos hỏi: "Vô luận như thế nào, chúng ta cũng đã biết nhau năm năm rồi! Em cảm thấy, qua năm năm giữa hai chúng ta vẫn còn cần nói lời xin lỗi, cám ơn nữa hay sao?" Carlos đi đến ở ven đường đi của chiếc cầu ngồi xuống, sau đó hơi anh ngẩng đầu lên nhìn Diệu Tinh. Lúc này ánh nắng sau giờ ngọ cũng không còn quá rực rỡ, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn còn có vài cơn gió thổi nhè nhẹ, nhẹ nhàng làm lay động sợi tóc của Diệu Tinh. Carlos gần như không thể dời tầm mắt đi được.
"Em cũng biết trọng lượng của mấy chữ này quá nhẹ rồi! Nhưng là..." Trừ nói mấy chữ này cô thực sự không biết nói gì.
Không, không phải là phân lượng quá nhẹ, mà là quá mức nặng nề, nặng nề đến mức thời điểm nó áp ở trên người, toàn thân đều thấy thật là đau. "Hết thảy những gì mà anh đã làm, không phải là vì lời cảm tạ của em. Diệu Tinh, nếu như em thật sự muốn cảm ơn anh... Như vậy, cũng không để cho anh cảm thấy những chuyện mà mình đã làm trở nên không đáng giá." Nếu như anh buông tay, như vậy xin em nhất định phải hạnh phúc, phải làm cho anh cảm thấy là mình đã làm đúng.
Diệu Tinh cúi đầu, tự định giá ý tứ trong lời nói của Carlos. Hiểu ý ở trên mặt chữ thượng nghĩa là không nên quên những chuyện mà anh đã làm. Đừng để những việc mà chính anh đã làm không được nhận lại sự hồi báo. Nhưng mà Carlos lại không phải là người như vậy, diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn thế nhưng là anh đang muốn nói đến điều gì? Nghiêng mặt sang bên, Diệu Tinh nhìn bộ dạng bình tĩnh của Carlo. Ánh mặt trời rọi vào trên gò má của anh lan tỏa thứ ánh sáng nhu hòa, dịu dàng.
"Carlos?"
"Tiểu Duệ!" Diệu Tinh nhìn thẳng tắp xuống lối đi bậc thang đi xuống mặt đất có chút sợ hãi. Nếu từ nơi này mà bị té xuống không biết là sẽ cao đến đâu… Nghĩ tới đây, cô liền vươn tay kéo cánh tay của Tiểu Duệ lại.
"Tiểu Duệ, không phải là ba ba của con cố ý quát nạt với con đâu!" Diệu Tinh giải thích, "Con muốn biết chuyện gì, mẹ có thể nói cho con biết!" Diệu Tinh dịu dàng lau đi nước mắt trên mặt Tiểu Duệ.
Tiểu Duệ đứng tại chỗ khóc nức nở, nhìn khuôn mặt tươi cười quen thuộc ôn nhu của Diệu Tinh, cậu bé lại càng cảm thấy tủi thân hơn.
"Chúng ta không nên đứng ở chỗ này nữa, có được không? Rất nguy hiểm đó!" Diệu Tinh dịu dàng lôi kéo cậu bé, ý muốn đứng sang địa phương bên cạnh một chút, để tránh có người va chạm phải cô. Thế nhưng là theo bản năng Tiểu Duệ lại né tránh lui về phía sau một bước, trực tiếp bị từ phía trên xông lại đụng một chút vào người.
"A!" Đứa bé gọi một tiếng, sau đó ngã xuống về phía sau.
"Tiểu Duệ!" Diệu Tinh vươn tay cánh tay của mình ra, dùng sức kéo thằng bé kéo trở lại. Tiểu Duệ ngồi dưới đất. Mà Diệu Tinh thì bởi vì quán tính kéo dưới chân không vững, từ trên thang lầu lăn xuống bên dưới. Bùm! Đầu của cô nặng nề đụng vào trên bậc thang.
Sự kiện xảy ra đột phát dọa sợ mọi người.
"Diệu Tinh!"
"Tiểu Duệ!" Những tiếng gọi kinh hoảng giữa đám người nổ vang. Nhìn Diệu Tinh lăn xuống bên dưới, Tiêu Lăng Phong nhào qua, vươn cánh tay kéo tay của Diệu Tinh, sau đó anh ôm lấy cô thật chặt, siết mạnhn vào trong ngực, sau đó hai người cứ như vậy lăn xuống đi...