Hơp Thể Song Tu

Chương 161 : Mạc Thánh nguy hiểm!

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


Không kịp có bất kỳ do dự nào, Mặc Hi Thanh phún ra liên tiếp mấy ngụm máu tươi, thân thể hóa thành cự nhân người cao bảy trượng, y phục quanh thân rách nát hết, nổi lên từng mảnh Phạn văn màu vàng! Dưới tự tổn bí pháp này, luyện thể cảnh giới của lão ngắn ngủi đột phá ngân quang cảnh thứ mười, cơ hồ đã đạt tới ngân cốt!



Chỉ kịp làm xong những thứ này, thanh âm lạnh như băng của Ninh Phàm, đã vang dội khắp đại điện!



- Ta nói qua, ta muốn một sự giải thích!



Quanh thân Ninh Phàm hắc mang lập lỏe, thiên địa nguyên lực quanh thân trôi lơ lửng, quang ảnh chợt lóe lên, thuấn di một cái, giống như một thanh lợi kiếm trong nháy mắt, đã lấn đến trước người Mạc Hi Thanh.



Hắn tới đây, là lấy thân phận của Viên Giác lão tổ để phát tài, chỉ có thế mà thôi. Mà trước khi phát tài, đành phải lấy tánh mạng của Mạc Hi Thanh lập uy vậy!



Mạc Hi Thanh trong hình dáng cao bảy trượng, vào lúc này trong mắt Ninh Phàm chẳng qua là tương đối vừa mắt mà thôi. Một tay hắn phất lên, từng cổ băng toái quyền mang, mang theo lôi quang, hung ngoan chụp tới một cái. Cánh tay của Cự Nhân bảy trượng đủ để lực địch thượng phẩm pháp bảo tầm thường, nhưng dưới một trảo của Ninh Phàm, cánh tay ấy chợt hóa thành băng, cũng ở dưới lôi quang đánh ầm một tiếng, nổ tung và nát bấy.



Độn pháp ấy là thuấn di, lôi ô ấy là chưởng ngự lôi đình thiên phú thần thông. Mạc Hi Thanh đã tâm kinh đảm hàn, kêu thảm một tiếng, khí tức lập tức rút lại, luyện thể tu sĩ mỗi một tấc gân cốt đều được thiên chuy bách luyện, cánh tay vừa bị đứt, luyện thể cảnh giới của lão lập tức bị đánh rớt trở về.



Lão lùi lại liên tiếp mấy chục bước, bấy giờ mới ổn định thân hình, mỗi khi lui một bước, khí thế cũng suy yếu đi một mức.



Trong mắt chỉ còn dư lại nỗi sợ hãi!



Không cho Mạc Hi Thanh bất kỳ cơ hội thở dốc nào, Ninh Phàm quanh thân hắc mang chớp lên liên tục, sau mấy lần thuấn di, giống như hóa ra mấy cái huyễn ảnh ở bốn phía cùng đỉnh đầu của Mạc Hi Thanh, năm chưởng cơ hồ là đồng thời đánh ra, cùng đánh vào trên người cùng Thiên Linh của Cự Nhân!



Năm thanh âm gân cốt vỡ nát truyền ra, Mạc Hi Thanh máu chảy như suối, thân như bùn nát, khó có thể duy trì Pháp Tướng nữa, thần thông liều mạng cũng bị phá vỡ đi!



Một thân luyện thể thuật cơ hồ bị phế sạch sẻ, nhưng lão căn bản không dậy lên nổi chút tâm tư oán hận, trong lòng đã không để ý gì hết thảy, chỉ còn dư lại hai chữ “thoát thân”!



Cắn chót lưỡi, Mạc Hi Thanh giở hết toàn bộ pháp lực cùng mấy hớp tinh huyết cuối cùng, quanh thân hóa thành một luồng khói nhẹ, chìm vào trong đất, lấy tốc độ so với nửa bước Nguyên anh còn nhanh hơn một phần, cấp tốc độn đi về phía xa.



Thuật này, không ngờ lại từ dưới mí mắt Ninh Phàm chạy thoát, khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc. Nếu hắn không nhìn lầm, Mạc Hi Thanh thi triển rốt cuộc chính là Thượng cổ Thần ma thần thông bị thất lạc đi ——pháp thuật phảng chiếu theo Thổ Độn thuật.



Cho dù là phảng chiếu pháp thuật, cũng không phải là người không có Thần Ma thể có thể tùy tiện thi triển. Cho nên, Mạc Hi Thanh mới có thể bị thổ độn thuật làm cho hao tổn đi nhiều pháp lực, tinh huyết như vậy.



Mạc Hi Thanh trốn vào trong đất dưới ngàn trượng, cho dù lấy luyện thể thuật của Ninh Phàm, cũng không cách nào đánh vỡ đất sâu đến ngàn trượng, bắt lão ra ngoài.



Người không xuống được đất, thần niệm lại có thể đi xuống. Ninh Phàm quanh thân khí chất biến đổi, ánh mắt lạnh hơn, mặt nổi phù văn màu đen, quanh thân giống như phù ra một đám mực đen đầy, hóa thành thiên vạn đạo Mặc sắc Kiếm niệm, bắn xuống lòng đất đuổi theo Mạc Hi Thành.



Thuật này vừa phát ra, những lão tổ của sáu phái khác lập tức đồng loạt kêu lên cả kinh:



- Cái gì? Người này đã lợi hại như vậy, lại còn có pháp thuật giống như pháp thuật độn vào trong đất như Mạc Thánh, như vầy Mạc Thánh chẳng phải là gặp nguy hiểm rồi sau?




Hắn không giết chết mọi người, cho dù hắn có thể làm được tới vậy... Nguyên nhân ư, nếu ở chỗ này tàn sát hết nhân vật đỉnh phong của Ngụy quốc bảy phái ắt phải khiến cho Vũ điện nhúng tay... Ninh Phàm tự hỏi không sợ Ngụy quốc, nhưng Vũ điện thế lực quá lớn, hắn tự không cuồng vọng đến thế, muốn cùng Vũ điện có toái hư cao thủ quyết liệt.



Hắn tới đây, ỷ vào chính là thân phận của Viên Giác lão tổ, thân phận này sau khi Mạc Hi Thanh giết chết Viên Giác đệ tử, lại đánh diệt Mạc Hi Thanh, được đặt tên là báo thù, chính là Vũ điện cũng không thể nói gì được. Đánh chết mấy trăm Dung linh, đã là chấn nhiếp, cũng suy yếu bảy phái căn cơ, vì sau khi mình rời khỏi Ngụy quốc, mang cho Viên Giác cốc một hoàn cảnh phát triển. Khiến cho Vũ điện loại thế lực lớn này quan tâm, chỉ có cao thủ cấp Kim đan, cho nên loại cao thủ này, Ninh Phàm không toàn bộ đánh chết.



Bản chất mà nói, hắn cùng những lão quái này là không thù không oán... rốt cuộc hắn chỉ là vì hốt bạc, cũng đem sự phiền toái sau khi hốt bạc hóa đến nhỏ nhất mà thôi.



Suốt mười ngày, hắn đứng chắp tay, chỉ thả chạy mấy tên Kim đan sơ kỳ giao đủ tiên ngọc rời khỏi.



Những Kim đan sơ kỳ đó một khi rời khỏi, liền lập tức ở Ngụy Quốc, truyền ra một tin tức chấn kinh lòng người!



Bảy đại phái lão tổ bị nhốt sáu người, đánh chết một người! Người mạnh mẽ làm nên chuyện này là Viên Giác cốc Nguyên anh lão tổ du lịch ngàn năm trở về!



Không ít nhị lưu thế lực lão tổ cũng gia nhập bảy phái, muốn chuộc về lão tổ, lập tức cầm ra tất cả tiên ngọc!



Trong lúc nhất thời, không ngừng có người lao tới Viên Giác cốc, mỗi một tên tu sĩ tới đây đều thật cẩn thận. Mà sau khi bọn họ thấy tình cảnh sáu phái lão tổ trước người Ninh Phàm không dám thở mạnh, người người trong lòng sét đánh!



Mười ngày sau, trong Kim đan hậu kỳ tu sĩ, nhất nhất “chuộc thân” rời khỏi, còn dư lại chỉ là nhân vật lão tổ của sáu phái.



Mỗi một người, cũng cần nộp hai trăm ngàn tiên ngọc, về phần Bạch Môn Lâu, càng là bởi vì chọc giận Ninh Phàm, lên cao đến hơn bốn mươi vạn.



Ninh Phàm từ đầu đến cuối hai mắt nhắm nghiền, hờ hững ở đó, một bên, tự có hai nhân vật là Hầu Liễm cùng Tông Trạch, hoàn thành tiếp thu tiên ngọc.



Thu một người thả một người!



35 tên sơ kỳ, 13 tên trung kỳ, 8 tên hậu kỳ, tổng cộng 186 vạn tiên ngọc, trang bị đầy đủ mấy cái trữ vật đại.



Tiên ngọc khổng lồ như vậy, Tông Trạch cùng Hầu Liễm tự hỏi cả cuộc đời cũng chưa thấy qua, chính là nhân vật cấp lão tổ cũng tâm tư đại chấn.



Nếu sáu tên lão tổ cũng giao nạp đủ tiên ngọc thì Ninh Phàm lần này từ trong Ngụy Quốc vét sạch 326 vạn tiên ngọc!



- 326 vạn... Nhưng chưa chắc đủ...



Nhiều tiên ngọc như vậy, Ninh Phàm không cách nào không động tâm. Nhưng mà hắn cũng biết, những thứ tiên ngọc này, đối với thân phận của hắn hôm nay mà nói, nhỏ nhặt không đáng kể, đối với Di Thế cung tu luyện, là thật giống như muối bỏ biển...



Không đủ, 326 vạn cộng thêm mấy trăm ngàn tiên ngọc trên người mình thì hắn có gần 400 vạn tiên ngọc, nhưng mà chút này chưa chắc đủ hắn ở Di Thế cung tu luyện quá lâu.