Hơp Thể Song Tu
Chương 215 : Sự 'trong sạch' của Bắc Tiểu Man (1)
Ngày đăng: 13:04 30/04/20
Chương 215: Sự trong sạch của Bắc Tiểu Man. (1)
Ninh Phàm xuất hiện trên bầu trời của Huyền Vũ thành, cả thành yên tĩnh.
Gió biển có chút mặn, không thổi tan máu tanh nhàn nhạt, lệ khí hóa thành tia tia hồng quang, chớp động vi mang trên người.
Dưới ánh mắt của người này, tu sĩ cả thành nào dám lên tiếng!
Một loại ma uy vô hình, khiến cho không ít lão quái âm thầm nuốt nước miếng.
Chu Minh! Người này một mình tru diệt Di Thế cung ba vị tháp chủ! Ba vị đại tu sĩ không ai sống sót!
Hắn là người thứ nhất dưới Hóa thần! Người này xứng với tên ấy!
- Giải tán đi...
Thanh âm nhàn nhạt của Ninh Phàm lại hòa vào thiên địa, truyền ra nhàn nhạt.
Ngay tức khắc, tất cả tu sĩ đua nhau cung tay về phía bầu trời, mỗi người tản đi.
Tu thành bị huyên náo, bởi vì Ninh Phàm một lời, mà đương nhiên đường phố tịch mịch.
Ninh Phàm hơi nhắm mắt, tản đi vẻ lãnh đạm trong mắt.
Cảm giác này rất tốt. Hôm nay mình đi lại ở Vô Tận hải, hơn phân nửa không người nào không có mắt, dám rước họa tới cửa.
Đây là một loại ma uy, nó thực tế hơn nhiều so với những đại thế lực công tử giơ bảng hiệu tuyên dương bối cảnh.
Vô Tận hải, tu mộ phần, bối cảnh, mặt mũi đều là giả, thực lực, ma uy, mới là sự bảo đảm hoành hành!
Hắn đáp xuống mặt đất, đáp xuống bên nữ thi.
Nữ thi vốn dĩ ánh mắt bình tĩnh, sau khi xem ra Ninh Phàm sắc mặt hơi tái nhợt, lập tức đưa lên bàn tay lạnh như băng, vuốt ve gò má hắn.
Chết đi ba tên tháp chủ rình rập dòm ngó Thanh Loan hỏa, lại tới thêm một Chu Minh...
- Phiền toái a...
Ánh mắt của Lục Thanh liếc mắt về hướng Bắc Tiểu Man, thấy nàng ấy đang nóng nảy bức rứt, không khỏi cười khổ.
- Tiểu thư, người cảm thấy nên đối ãi Chu Minh thế nào...?
Đối đãi, mà không phải là xử trí... Lục Thanh lão ta tuy đắn đo làm sao kết hảo với Ninh Phàm, nhưng cũng không dao động lòng kết hảo, càng không một phần cùng hắn có ý đối nghịch.
Đùa gì thế?! Không nhìn thực lực của Ninh Phàm, lại nói thuật luyện đan đạt tới ngũ chuyển của hắn... Ngũ chuyển luyện đan sư, có thể luyện chế đan dược đề thăng tu vi của Hóa thần tu sĩ, Lục Thanh lão nói không chừng còn phải cầu đan với Ninh Phàm.
Chớ nhìn Di Thế cung trung đẳng cấp, ngũ chuyển đan sư trên danh nghĩa cũng có mười mấy người, nhưng những người này cơ hồ hết thảy là người của Vũ điện, cũng ở tám trăm tu quốc đất, trừ lúc cần Di Thế tháp tu luyện, những thời gian khác, căn bản không vào Vô Tận hải.
Lục Thanh lão thấy sờ được đến ngũ chuyển đan sư, chỉ có một mình Ninh Phàm!
Kết hảo, phải kết hảo, nhưng vấn đề là làm sao kết hảo...?
- Có phiền toái gì chứ... Trực tiếp giết đi! Hừ hừ, mặc dù hắn giết ba lão già kia, Bổn cung cũng rất sung sướng, nhưng sao... Bổn cung quá đáng ghét Chu Minh rồi. Lục Thanh, ngươi phụ trách giết Chu Minh!
‘Phốc!’
Lục Thanh một hớp trà xanh, phun ra ngoài, lắc đầu cười khổ.
Không hổ là tiểu thư. Ta được ta làm, căn bản không cân nhắc lợi hại được mất.
Tiểu thư cũng quá để mắt Lục Thanh ta rồi. Chớ nói ta không giết được Chu Minh, chính là có thể giết, đi giết một tên ngũ chuyển đan sư, trong tối sẽ đắc tội bao nhiêu Hóa thần...
Ngũ chuyển luyện đan sư, lực hiệu triệu của hắn có thể nói kinh khủng!
Từng có một tên Hóa thần trung kỳ ma tu, dơ bẩn một vị nữ tử. Nhưng chưa từng nghĩ nữ nhân kia rốt cuộc là cơ thiếp được sủng ái sâu đâm của một ngũ chuyển đan sư. Kết quả đan sư dưới cơn nóng giận, hứa hẹn giết người tặng đan!