Hơp Thể Song Tu

Chương 225 : Hóa thần, năm chưởng! (1)

Ngày đăng: 13:04 30/04/20


Chương 225: Hóa thần, năm chưởng! (1)



- Không... đừng có giết ta...



Triệu Tử Kính ngã xuống trên đất, nhìn thanh niên lãnh đạm trước người, đã mất hết hồn vía.



Mắt thấy thanh niên từng bước một đi tới, mà ngoại hải lục tử khác lại không chút nghĩa khí, vứt bỏ mình bỏ đi, y sao không biết hôm nay y phải chết.



Ma đầu không thể đắc tội nhất ở ngoại hải là ai?



Nếu mấy năm trước, đương nhiên là Hứa Như Sơn!



Người đó có Nội hải Thất tôn làm núi dựa, nguyên từ lực xuất thần nhập hóa, giết người không tính toán, cướp vợ người dám làm đỉnh lô buôn bán... Người đó không thể chọc!



Nhưng hiện giờ mấy năm sau, người không thể đắc tội nhất không thể nghi ngờ hẳn là Chu Minh!



Hứa Như Sơn lại ngông cuồng, rốt cuộc là có tông môn, lão cần phải hoàn thành chỉ thị của Cự tôn, cần chiếu cố đến lợi ích của thập tông, ngoại hải thăng bằng, vẫn không thể tùy ý làm bậy. Mười hai ngoại hải hóa thần khác cũng không làm bậy...



Mà Chu Minh không cần chiếu cố đến gì!



Người này có lai lịch không người nào có thể tính ra! Người này vô tông vô phái, vô thân vô cố, một mình đến một mình đi, giết người không lo lắng chút nào về sau.



Người này một thân thực lực vô địch dưới hóa thần, đại tu sĩ tầm thường căn bản không thể nào so sánh với hắn!



Thêm vào đó người này ngông cuồng không kiêng kỵ, hung danh của hắn hoàn toàn nặng hơn xa so với 13 hóa thần...



Nếu hóa thần, có lẽ còn cần nhìn một chút mặt mũi của Huyền Đức tông...



Nhưng Chu Minh, cần gì phải cho Huyền Đức tông mặt mũi!



- Minh... Minh tôn tha cho...



Triệu Tử Kính sợ hãi cầu xin tha thứ, nhưng Ninh Phàm, vẫn lãnh đạm đi về trước.



Hắn càng ép tới gần, cảm giác chết càng thịnh!



Tàn anh của Lộ Vô Bằng và Nguyên Trung trưởng lão sau lưng Triệu Tử Kính, mắt thấy Thiếu chủ gặp nạn, tuy trong mắt sợ hãi nhưng cắn răng, xông về phía Ninh Phàm!
Một loại khác, là người không giết không được! Thứ người như vậy, chết là chết ngươi, ngay cả hồn phách cũng phải diệt đi, luân hồi đều phải tống táng!



Không còn người nào có thể bảo vệ Triệu Tử Kính!



Mà y vốn dĩ có gương mặt nho nhã, anh tuấn, giờ phút này bởi vì sợ hãi quá độ mà vặn vẹo!



- Không... Không thể nào! Đây chính là nguyên anh tu sĩ tự bạo, ngươi lại dễ dàng chặn như vậy! Không thể nào! Ngươi không thể giết ta, không thể! Ngươi muốn cái gì, ta cũng cho ngươi! Thậm chí thành nô bộc của ngươi...



- Ta không cần ngươi loại nô bộc này...



Ninh Phàm nâng chân, đạp một cái xuống đầu của Triệu Tử Kính.



Nhưng vào giờ khắc này, hai đạo thanh âm trầm muộn ở trong bóng tối đã lâu, rốt cuộc không thể không vang lên.



- Chu đạo hữu, hạ thủ lưu tình...



- Tiểu hữu, xin dừng tay!



Ánh mắt của Ninh Phàm rét một cái, hai người lên tiếng nọ, từ khí thế mênh mông để phán đoán, không thể nghi ngờ là... hóa thần!



Từ khi vừa vào Thăng Tước đài, Ninh Phàm đã biết có hóa thần thư phục nơi này!



Thậm chí, đấu pháp ba động mơ hồ chia ra mấy tên hóa thần phong tỏa! Căn bản không truyền ra trên đảo!



Ngoại hải thất tử dù sao cũng là người nối nghiệp tương lai trong thập tông, hóa thần lão tổ dù không thích đi chăng nữa, cũng sẽ nửa duy trì một hai. Hai người lên tiếng ngăn cản đó, một người là Tử phù môn hóa thần lão tổ, Tả Đồng!



Một người khác là Đạp Vân tông hóa thần lão tổ, Nghiêm Trung Tắc!



Hai người tới Hoan Ma hải, có hai nguyên nhân.



Một là Hứa Như Sơn yêu cầu họ trấn giữ Hoan Ma hải... Dù sao lần này Hoan Ma hải sắp có hóa thần đỉnh lô đấu giá, nội hải hóa thần, chỉ sợ sẽ có một ít che giấu tu vi, vi phạm ước định giữa Vũ điện cùng nội hải, tự mình ra biển!



Hai là vì lúc cần thiết xuất thủ, thoáng trở về bảo vệ một chút ‘Ngoại hải thất tử’.



Dù sao bảy người này đều là tuấn kiệt có thể ở tương lai ngàn năm đột phá hóa thần nhất, có thể là người nối nghiệp tương lai của thập tông...