Hơp Thể Song Tu
Chương 240 : Giới băng
Ngày đăng: 13:04 30/04/20
Sở Hạc trước sau lấy ra tám con giao nhân vương thú, sau khi chém chết, lấy máu tẩm thây khô.
Sau đó, lão ta lần nữa lấy bột của Tử Yêu thạch, dung nhập vào thần niệm, bày trận khắc văn.
Đợi trận pháp thành, lão ta miệng tụng cổ áo kinh văn, hướng yêu tượng, ngã đầu lạy xuống.
Mỗi một lễ bái, yêu tượng liền run lên.
Sau khi lão ta lạy mười lạy, cổ thây khô thứ nhất nát bấy, huyết khí bị yêu tượng hấp thu.
Sau khi lão ta lạy trăm lạy, cổ thây khô thứ hai, thứ ba nát bấy.
Sau ngàn lạy, cổ thây khô thứ tư, thứ năm, thứ sáu nát bấy.
Sau vạn lạy, cổ thây khô thứ bảy, thứ tám vỡ vụn.
Huyết khí hấp thu tám cổ thây khô, yêu tượng phát ra một tia ánh sáng cổ áo, từ đỉnh đầu rách ra một đạo tiếng vỡ ra, cho đến dưới chân.
Phảng phất muốn hỏng mất, lại tựa hồ như huyết khí chưa đủ.
Ngoài vạn dặm, ánh mắt của Ninh Phàm ngưng trọng. Yêu tượng đó bình thường không có gì lạ, nhưng trong yêu tượng lại bởi vì lễ bái, mà phát lên một chút sương trắng. Nếu Ninh Phàm không nhìn lầm, sương trắng kia hẳn là… Hương hỏa chi lực, nó là lực lượng mà chân tiên mới có thể tiếp cận đến...!
Trong yêu tượng đó, còn có hương hỏa của Phong Yêu điện thu góp mấy ngàn năm.
Lấy lực này, khai mở giới lộ, thông yêu giới!
- Vương huyết không đủ kích thích hương hỏa... Phiền toái a... Đáng trách tên Chu Minh đó, giết nhiều giao nhân vương thú như vậy...
Sở Hạc mang 12 con vương thú, đã giết 8 chỉ, chỉ còn 4 con Lão ta giữ lại 4 con, là vì sau khi mở ra giới lộ sử dụng. Chỉ có điều hôm nay, ngay cả yêu tướng phủ xuống đều là vấn đề. Nếu yêu tướng không cách nào phủ xuống, lão ta mở ra đệ nhị giới giới lộ, thì có ích lợi gì.
- Thôi, lấy yêu tướng phủ xuống làm đầu, chuyện còn lại sau này hãy nói...
Lão ta lần nữa chém chết vương thú, lấy máu tế tự yêu tượng, đợi sau khi chém chết con vương thú thứ 10, yêu tượng hoàn toàn vỡ vụn!
Một đạo sương trắng nhuộm màu đỏ sẫm, xuyên thủng hư không, tạo thành một đạo vụ môn màu đỏ sẫm.
Vào một khắc vụ môn thành hình, đã cùng yêu giới liên kết qua lại, xuyên thấu qua vụ môn, có thể xem xét đến cảnh trí của yêu giới.
Mà mười đạo hóa thần khí tức, mấy trăm đạo nguyên anh khí tức, đang từ một đầu khác của vụ môn, tiến tới gần...
Một đạo trong đó, Ninh Phàm rất quen thuộc, chính là... Lý Bạn!
- Có ý tứ, Lý Bạn từ Tấn quốc rời khỏi, quả nhiên đi yêu giới, hiện tại lại từ yêu giới, mang đến viện thủ, truyền tống nơi đây... Ta cùng với yêu tướng này quả nhiên có nghiệt duyên. Chỉ không biết, nếu vào lúc y xuyên qua giới diện, ta hủy đi giới môn, yêu tướng này có sẽ... chết ở hư không hay không? Ngày đó ngươi hủy Truyền tống trận của ta, hôm nay, ta hủy giới môn của ngươi!
Ánh mắt của Ninh Phàm lạnh lẽo, mối thù ngày đó, hắn không quên lãng.
Nếu không phải mình may mắn chạy trốn, tất nhiên đã chết ở tay của Lý Bạn!
Hắn sở dĩ đảm nhiệm Sở Hạc bày trận, không giết Sở Hạc, chính là chờ cơ hội này.
Lời của hắn, không giấu giếm hai nữ yêu trong ngực, chẳng qua là vô luận Trà Hoa nữ yêu hay là Phong Tín nữ yêu, nghe nói Ninh Phàm muốn chơi khâm Lý Bạn, ánh mắt phức tạp, rốt cuộc hai người họ cũng không khuyên can.
Nếu Lý Bạn biết hai nữ yêu thất thân Ninh Phàm, có lẽ sẽ không chút lưu tình, chém chết họ...
Nếu cứng rắn giữa Ninh Phàm và Lý Bạn, lựa chọn một người chủ nhân, các nàng tình nguyện lựa chọn Ninh Phàm.
Khí tức càng ngày càng gần!
Một khắc một hóa thần yêu tướng nửa người đi ra giới môn, kiếm niệm của Ninh Phàm chém một cái, âm thầm đâm vào trong giới môn hương hỏa, trảm phá giới môn!
Theo chỗ này hư hại, lập tức giới môn hỏng mất, hư không khép lại. Yêu tướng kia nửa người đi ra giới môn, trực tiếp bị giới lực xé nát!
- A!
Chẳng qua là chuyện này có mười tên yêu tướng tham gia, trong đó còn có bốn người thực lực trên mình. Sự hung hiểm của đệ nhị giới không thể nghi ngờ đề thăng không ít.
Vào hay là không vào...?!
Hắn đang đắn đo, hai nữ yêu trong ngực cũng đang khổ sở.
Lý Bạn giết chết bạn yêu, y vô tình như vậy, làm sự áy náy cuối cùng của hai nữ yêu do phản bội Lý Bạn đều tản đi.
- Lý Bạn, không bằng chủ nhân của ta...
Vẻ mặt của hai nữ yêu dần dần trở nên kiên quyết.
Ninh Phàm có hơn một ngàn đỉnh lô, nhưng những cô gái đó, tất cả bình an vô sự với cuộc sống trong Đỉnh Lô hoàn.
Mặc dù Ninh Phàm gặp phải hung hiểm, cũng tuyệt sẽ không để cho những cô gái đó tương trợ, càng nói như đám người Lý Bạn, mang mạng sống của thuộc hạ, điếm phô đường đi tới trước...
Ninh Phàm tàn nhẫn với địch nhân, nhưng đối với người của mình cũng rất ưu đãi.
Ít nhất trở thành đỉnh lô của Ninh Phàm, Phong Tín nữ yêu và Trà Hoa nữ yêu không cần phải lo lắng, một ngày nào đó Ninh Phàm tâm huyết lai triều, sẽ giết ngược hai người họ làm thú vui.
- Sao thế? Biểu lộ nghiêm túc như vậy, thấy chủ nhân ngày xưa, tâm tình phức tạp hay sao?
Ninh Phàm cười trêu hỏi.
- Nô tỳ chỉ có một chủ nhân!
Hai nữ yêu kiên định đáp.
- Ha?
Ninh Phàm khẽ mỉm cười. Hai nữ yêu dường như sau khi nhận rõ bộ mặt của Lý Bạn càng trung thành với mình.
Như vậy, tốt nhất.
- Hai người các ngươi trước tiên vào Đỉnh Lô hoàn, sự hung hiểm trong đệ nhị giới các ngươi không nên tham gia...
- Đa tạ chủ nhân ân điển...
Hai nữ yêu nhẹ nhàng thi lễ. Lấy bản thân hai người chỉ có kim đan tu vi, nhập vào đệ nhị giới, không có lực để tự vệ, có thể vào Đỉnh Lô hoàn quả nhiên an toàn.
- Ừ...
Thu hồi hai nữ yêu, Ninh Phàm một thân một mình, từ từ hạ xuống, ánh mắt lại từ từ ngưng trọng.
Mấy ngày nay, hắn đang đợi yêu tướng đi xa, nhưng vào lúc đang đợi như thế, Toái Giới bí cảnh xuất hiện biến cố cực lớn!
Mười vị hóa thần truyền tống bằng bí cảnh, làm bí cảnh vốn dĩ không yên, bắt đầu tan rã!
Dĩ nhiên, sự hỏng mất đó chỉ có đệ nhị giới!
Từ tây sang đông, hư không nát bấy. Vô số lão quái trong hoảng hốt, thúc giục rời ly thân trận bàn, rút lui bí cảnh. Mà cũng có số ít lão quái, vĩnh viễn chôn thân trong hư không!
Bên ngoài giới, Hứa Như Sơn sắc mặt đại biến.
- Bí cảnh tan rã rồi!
Còn Hứa Thu Linh, mặt tươi cười trắng bệch, đôi mắt đẹp lo âu.
Trên bia chém giết, tên của từng người một lão quái, đang từ màu đen thay đổi thành màu xám tro... Họ đã chết...
- Chu công tử! Huynh ra sao rồi?!