Hơp Thể Song Tu
Chương 248 : Lô Tông Vân cảm khái
Ngày đăng: 13:05 30/04/20
Mà ở trận văn trung tâm nhất, có một cái huyết trì trăm trượng, yêu huyết màu xanh có năng lượng nồng đậm.
- Trong ao này, giác tỉnh yêu huyết sao, có giác tỉnh kim ô huyết hay không, còn có thể thương các, dù sao ta có 20 vạn chiến công, tổng cộng có thể giác tỉnh hai lần, cho dù lần đầu tiên thất bại cũng không sao. Lô Tông Vân nói đúng, yêu huyết giác tỉnh, cần phải thận trọng. Mà ta thận trọng, cũng không phải làm sao một lần thành công, mà là cân nhắc... bằng cách nào đem vũ yêu huyết mạch mỏng manh nhất của ta giác tỉnh tới... mạnh nhất!
Ninh Phàm lấy ra chiến công lệnh, chỉ quyết lau một cái lên trên lệnh bài.
Hơn 20 vạn chiến công, nhất thời biến thành 10 vạn.
Ngay trong lúc chiến công giảm bớt, huyết trì màu xanh, thật giống như sôi ùng ục, tán ra nhiệt khí, mùi tanh, nổi lên bóng bóng.
Lúc này, chính là cơ hội Ninh Phàm vào ao!
- Đợi đợi đã!
Trước khi Ninh Phàm vào ao, lại có một đạo giọng nói của nữ nhi mềm mại vang lên bên cạnh hắn.
Một cô gái quần áo màu tím, bộ bộ sinh liên, đi vào cung thứ ba, hướng Ninh Phàm thẹn thùng cười một tiếng.
- Ca ca nói để cho Uyển Nhi hầu hạ Tổng binh thay quần áo, cũng ở chỗ này thủ hộ, để tránh Lô Tông Vân thầm táy máy tay chân... Về phần viên ngũ chuyển đan dược này được đặt tên là Tỉnh Huyết đan, được Phong hiệu yêu tướng ban tặng. Vốn có hai viên, viên thứ nhất ca ca đã phục dụng, lấy tam giác yêu huyết. Một viên này vốn dĩ cho Uyển Nhi sử dụng vào lần giác tỉnh thứ ba, tuy nhiên công tử dùng đi...
Ninh Phàm hơi ngẩn ra, nhìn thật sâu Lục Uyển Nhi một cái.
Cô gái này hầu hạ mình thay quần áo, sự trong sạch của nàng chẳng phải là chôn trong tay mình sao...?!
Đây thật là ý của Lục Sinh, hay là cô gái này tự mình quyết định...?!
Ninh Phàm nhìn một viên đan hoàn màu vàng năng lượng mênh mông ở lòng bàn tay, hắn hỏi.
- Viên đan dược này là ý tứ của yêu tướng hay là ý của nàng...?
- Là... là ý tứ của… ca ca... Huynh không cần bất an...
Sắc mặt của Lục Uyển Nhi hơi đỏ lên, có chút không tự nhiên.
Ninh Phàm thở dài.
Ngũ chuyển đan dược, lại là đan dược có hữu dụng đối với hóa thần yêu tướng giác tỉnh lần thứ ba. Loại đan dược này, lấy tính cách của Lục Sinh không thể nào không bận tâm muội muội, đoạt đan dược của muội muội, lấy nó để lấy lòng mình.
Trước mắt trở nên, Lục Sinh đối với mình quả thật thành tâm kết giao, nhưng bình bối giao nhau, mà không phải là tự hạ thân phận.
Loại cách làm tổn hại người thân có ích cho người lạ này không phù hợp tác phong của Lục Sinh!
Lấy nhãn lực của Ninh Phàm, đương nhiên nhìn ra Lục Uyển Nhi đang nói láo.
Cô gái này tự mình tới, vì mình hộ pháp, cũng tặng đan, bởi vì cô gái này đối với mình nảy sinh tình cảm rồi.
Nhưng cô gái này, tựa hồ lại hiểu ý chí của mình không ở Bắc Mạc thành, không thể nào vì nàng lưu lại chỗ này, cho nên nàng không biểu lộ tâm sự.
- Tình ngang trái, thường khó khăn...
Hỗn huyết yêu chủng, mặc dù yếu hơn Chân Linh, nhưng cũng coi là yêu chủng cực mạnh, thậm chí tu luyện tới cực trí, căn bản không yếu hơn Chân Linh.
Bốn hung yêu chủng như trong tin đồn của thượng cổ gồm: hỗn độn, cùng kỳ, đào ngột, thao thiết, đều là một yêu thân, ngưng ra tất cả phẩm chủng yêu huyết, hỗn hợp ra yêu thân mạnh mẽ, lợi hại phi phàm.
- Người này lần đầu tiên huyết mạch giác tỉnh, mới đánh vào đến 9 đoạn, liền thất bại chấm dứt. Lần này, người này mặc dù may mắn đột phá 25 đoạn, nhưng vì sao không học cho tốt, không nên đánh vào 60 đoạn... Vạn nhất thất bại, Yêu tướng đại nhân khẳng định cho rằng là lỗi của Lô mỗ... Thôi, thôi, Lô mỗ dứt khoát đi ra ngoài!
Lô Tông Vân dừng lại lễ bái, vỗ vào trữ vật đại, lấy ra một cái bình ngọc, trong đó chứa đựng một đoàn khí màu trắng sữa, chính là Hương hỏa chi lực.
Đây là lực lượng mà lão ta làm tế ti ngàn năm, đã len lén tích toàn được. Năm đó cho nhi tử của mình tỉnh huyết, dùng đi một nửa, hôm nay, còn dư lại một nửa, sợ là phải dùng trên người Ninh Phàm rồi.
- Thôi, thôi, thôi! Ngươi muốn 60 đoạn, lão phu dứt khoát đi ra ngoài, giúp ngươi! Ai bảo lão phu bây giờ, cùng ngươi nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn!
Lô Tông Vân bóp vỡ bình ngọc, sương trắng vào yêu tượng, lập tức, tốc độ ngưng huyết của ao huyết mạch cơ hồ đề thăng gấp ba!
Ngưng ra đạo huyết mạch tuyền qua thứ 31, Ninh Phàm rõ ràng cảm giác, tốc độ ngưng huyết này thả chậm.
Càng đi về phía sau, ngưng tụ huyết tuyền sợ là càng khó, đạo huyết tuyền thứ 32 sợ là phải hao phí không ít thời gian...
Nhưng vào lúc hắn trầm ngâm, huyết trì chợt trở nên sôi ùng ục hơn, cơ hồ chốc lát, Ninh Phàm ngưng ra đạo huyết tuyền thứ 32!
-Sao? Lô Tông Vân này tựa hồ rất ra sức a, tốc độ ngưng huyết của ao huyết mạch này càng đề thăng nhiều như vậy...
Ninh Phàm thu hồi tâm tư, hắn trầm lòng xuống, chuyên tâm ngưng huyết.
Một lần ngồi xuống chính là mười ngày!
33 đạo, 34 đạo... 59 đạo!
Khi đột phá 60 đạo huyết tuyền, trên yêu ảnh bia, thanh quang đại hiện, xếp hạng của Ninh Phàm đã lên tới 147 tên!
Đây tức là nói, ở thương mang đệ nhị giới này, trong chín bộ, nói riêng về huyết mạch, hắn đã trọn lấy đứng hàng vào 147 tên!
Không những La Vân bộ yêu ảnh bia thanh mang đại hiện, tám bộ yêu tộc khác, các đại yêu thành, nhất loạt bia hiện thanh quang!
Vô số cao thủ, bôn phó yêu tướng chi noãn ở yêu thành của mỗi người, lại nhìn trên yêu ảnh bia, tên họ lên cao cấp cự!
- Lục Bắc, là Lục Bắc! Người này không phải là hung yêu treo giải thưởng ngàn vạn đó sao?! Người này bị đồn là hóa thần trung kỳ, nhưng làm sao mới lần thứ hai giác tỉnh yêu huyết, cổ quái, cổ quái a!
Liệt Thổ bộ đô quận, một tên ngân giáp đại hán đứng dưới yêu ảnh bia, ánh mắt âm trầm nhìn bia ngọc. Sau lưng của người đó có vô số yêu tộc cao thủ cũng không dám thở mạnh một cái...
Người này là Phong hiệu Thổ tướng, Bạch Vô Tôn!
- Hừ! Thì ra là Lục Bắc, bản tướng phái người điều tra Lục Bắc, tin đồn người này từng yêu huyết nhị giác thất bại, là một phế vật trong phế vật, tình báo nọ bản tướng vốn còn không tin. Như vậy xem ra, người này diệt Hãm Phong vệ, quả nhiên là có năng lực, hoặc có lẽ là dùng âm mưu thủ đoạn nào đó ta cũng không biết, mới hại được Hùng Duệ... Hừ, treo giải thưởng người này ba ngàn vạn, có chút quá nhiều!
La Vân bộ đô quận, một lão giả mặc giáp thú, chống cây gậy đầu rồng, đứng dưới yêu ảnh bia, hai mắt hư mị, cơ trí thâm trầm.
- Lục Bắc sao...? Thí sinh vị tướng thứ tám mà Lục Sinh đề cử cũng bất phàm... Hoàng ảnh, yêu tổ khí tức... Người này nếu có thể huyết mạch hơn trăm, ngưng tụ thái cổ tàn huyết, ngay cả không hóa thần, ta cũng chấp nhận người này làm yêu tướng thứ tám của La Vân!