Hơp Thể Song Tu
Chương 257 : Lý Bạn, Yêu phi (1-2-3)
Ngày đăng: 13:05 30/04/20
Ánh trăng rất yên tĩnh, không tạp âm. Trên yêu hà, có họa phảng ay qua.
Trong Vọng Giang lâu, Ninh Phàm không buồn ngủ.
Từ ngày đầu tiên tiến vào Đô quận, hắn đã danh chấn La Vân. Ngay cả chuyện giết ba vị hóa thần, cũng giống như làn gió mạnh, đang nhanh chóng truyền khắp các bộ lạc khác trong đệ nhị giới!
Chỉ có điều ngay đêm đầu tiên tới Đô quận, Lục Uyển Nhi lại phải đi bái phỏng sư tôn của mình, và cuối cùng trú ngụ lại cùng người nhà ở Đô quận.
Kẻ gọi là người nhà, dường như là một phong trần nữ tử. . . Làm ca cơ ở trong Yên Vũ lâu. . .
- Chỉ mong Uyển Nhi, đừng có học hư từ người khác. . . Bất quá, với tâm tính của Uyển Nhi, cho dù là có, phong trần nữ tử kia hơn phân nửa cũng có chỗ đặc biệt gì đó. . . Yên Vũ lâu. . .
Ba chữ này, Ninh Phàm nói thầm ba lần, chợt không nói nữa.
Đám người Nghiêu Uyên sau khi bàn tiếp xong, đã mang lệnh trở về Bắc Mạc. Kim Diễm xa tất nhiên là được để lại cho Ninh Phàm.
Lục Đạo Trần, không triệu kiến Ninh Phàm. Liên quan tới chuyện của Lục Thiên Minh, càng không đề cập tới một lời.
Lòng dạ của Lục Đạo Trần, Ninh Phàm nhìn không thấu. Nhưng hắn suy đoán, Lục Đạo Trần hơn phân nửa là biết được rằng mình không phải là Lục Bắc.
Ba cái đầu của yêu, là một sự chấn nhiếp. Vô luận Lục Đạo Trần có giao hảo với mình hay không, ít nhất cũng có thể bảo đảm, người này không dám làm kẻ địch với mình.
Hoặc là, tự tay Lục Đạo Trần dâng lên giới lộ của đệ tam giới.
Hoặc là, Ninh Phàm sẽ tự thân đi trộm, đi cướp!
Vọng Giang lâu, đêm nay chỉ có một mình Ninh Phàm. Huyết nguyệt khẽ chiếu ra ánh sáng mờ, khiến cho hắn ở nơi dị hương đất lạ này, cảm thấy hơi có chút cô độc.
Hắn tới Đô quận, có hai chuyện cần phải làm: tìm giới lộ, và học tập yêu văn.
Chẳng qua là giờ phút này, hắn lại chỉ muốn có một chút an tĩnh.
Vỗ vào trữ vật đại, hắn lấy ra mấy phần Vạn niên yêu thảo, đều là những thứ mua được vào ban ngày ở Đô quận.
Hắn lại vẫy Đỉnh Lô hoàn, gọi ra Phong nữ, Trà nữ. Hai nữ tựa hồ đang đang nghỉ ngơi, bị Ninh Phàm kéo dậy, áo quần còn chưa chỉnh tề, vội vội vàng vàng che che giấu giấu.
- Không biết chủ nhân có chuyện gì sai bảo bọn tỳ tử. . .
- Cởi quần áo, chuẩn bị tắm rửa. . .
- Cái, cái gì. Cởi quần áo. . . Tắm rửa. . . Hiện tại sao. . .
- Ừ, sợ ta nhìn sao. . .
- Không, không phải là vậy. Bọn nô tỳ dung nhan xấu xí, nhờ ơn chủ nhân không ghét bỏ, nguyện ý. . . Nguyện ý thưởng thức, đó là phúc phận của bọn nô tỳ. . .
Đối với hai nữ, vào dịp đêm khuya mát mẻ như thế này, bị Ninh Phàm gọi ra, hơn phân nửa là muốn mây mưa song tu. . .
Phong nữ hơi căng thẳng, nhẹ nhàng cắn môi, có chút khẩn trương đích cởi nịt ngực sột soạt. Còn Trà nữ thì sảng khoái hơn nhiều, mắt mị như tơ, cố quay lưng lại, không lộ dung nhan xấu xí, chỉ lộ thân thể mềm mại tuyệt đẹp, cởi hết áo quầ, phô bày da thịt trắng như tuyết.
Nếu không phải là dung nhan bị hủy, hai nữ này nhất định là tuyệt sắc giai nhân. . .
Thân người vừa vặn, thon thả lung linh, mùi thơm dậy nức phòng, gió đêm thổi lất phất, thấm vào tim gan người.
Âm Dương tỏa đang ở tầng thứ hai đệ nhất cảnh giới. Theo thời gian kéo dài, nó đang từ từ đề thăng lên đệ nhị cảnh.
Muốn đề thăng lên tầng công pháp thứ hai, ít nhất phải cùng song tu với Nguyên Anh nữ tu. Ở mức cao nhất, cần phải cùng song tu với Toái hư nữ tu, mới có cơ hội đột phá lên tầng thứ ba.
Toái hư còn quá xa. Trong khi đó Kim Đan nữ yêu lại có hai người ở bên cạnh.
Vân vũ song tu không xuất hiện theo như dự liệu.
Mà chỉ thấy Ninh Phàm điểm ra một chỉ, Vũ ý từ từ ngưng tụ làm một bồn chứa nước mưa nhỏ ở trong phòng.
Tiếp theo, khi Ninh Phàm lấy tay ngoắc một cái ra yêu hà ở ngoài cửa sổ, lập tức có một cột nước nước sông bị Ninh Phàm gọi tới, rót vào trong bồn.
Ninh Phàm cong ngón tay nổi lửa, nước lập tức tăng nhiệt đồ, cuối cùng phả lên từng làn khói nóng.
- Tiến vào đi, hai viên đan này, các ngươi sau khi uống vào, hãy luyện hóa dược lực ở trong nước. Sau đó, ta sẽ phối trí nước thuốc, hai người các ngươi hấp thu dược lực trong nước tắm. Đợi luyện hóa xong dược lực trong đan dược, thì đã có thể. . . Khôi phục dung nhan rồi!
Hắn giao hai viên Phục Dung đan vào trong tay hai nữ.
Ninh Phàm liền ôm quyền, ánh mắt nhìn dọc theo các ghế ngồi dưới Lục Đạo Trần.
Bên cạnh lão có hai người ngồi, một người mặt hồng mặc thanh giáp, một người mặt đen mặc hắc giáp, chia ra làm La Vân Đệ tứ tướng Lục Thanh và Đệ lục tướng Lục Chiến.
Người mặc thanh giáp mặt đỏ, đang vuốt râu dài, con mắt phương nhìn quan sát đánh giá Ninh Phàm. Người này khí tức trầm ngưng, so với lục sinh hơi yếu hơn một chút, nhưng cùng Bạch Nguyên thì xê xích không nhiều, sau khi nhìn kỹ Ninh Phàm, đột nhiên khen:
- Hậu sinh khả úy! Ta đây không bằng ngươi!
Ngược lại Lục Chiến mặt đen hắc giáp, khí tức so với Bạch Nguyên còn yếu hơn, vừa thấy Ninh Phàm, không ngờ lại nhao nhao muốn thử.
- Ngươi chính là Lục Bắc một mình chém ba tướng! Giỏi, giỏi! Sau tiệc rượu, cùng đánh một trận!
Ninh Phàm ôm quyền, không nhiều lời, ánh mắt quét qua bàn khách, trong những khuôn mặt đa dạng, hắn lập tức tìm được Lục Uyển Nhi đang cười ngọt lịm. Bên cạnh Uyển Nhi, ngồi một mỹ phụ ẻo lã mặc Vũ Y màu xanh, nhìn dung mạo, phảng phất hai mươi bốn, hai mươi lăm, có phong vận của một cô gái thành thục.
Vừa nhìn thấy Ninh Phàm, Lục Uyển Nhi liền muốn đứng lên chào đón, nhưng mỹ phụ kia thì dùng ánh mắt thâm ý sâu sắc đối mắt cùng Ninh Phàm, tựa như muốn nhìn rõ con người của Ninh Phàm vậy.
- Cô gái này, chính là Yêu phi sao. . .
Ánh mắt của Ninh Phàm tiếp tục di chuyển, khi dời qua những người khách đến từ Tịnh Hỏa bộ, sắc mặt trầm xuống.
Tịnh Vân yêu tướng, quả là đích thân người này tới.
Ở cạnh người này, có ngồi hai người, một là tên kim giáp yêu tướng, tên còn lại là một nam tử tóc đỏ.
Vào lúc ánh mắt của Ninh Phàm trầm xuống, ánh mắt của người này cũng âm trầm giống như vậy.
Bởi vì y đã nhìn thấy, cô gái đứng ở sau lưng Ninh Phàm, chính là. . . bạn yêu khi xưa của mình!
- Bạn yêu của bản tướng, vì sao ở chỗ này?
Lý Bạn đang muốn chất vấn, lại bị Tịnh Vân nhìn ra sắc mặt, chợt đè lại.
- Lý tướng quân! Đại sự quan trọng hơn...
Tịnh Vân truyền âm khuyên nhủ.
- Ừ, chuyện giới lộ phải đưa lên làm đầu!
Lý Bạn vừa thu ánh mắt, nhưng thần niệm lại âm thầm quan sát Ninh Phàm.
Lý Bạn biết, người này chính là Lục Bắc, thậm chí, theo tin tình báo, người này đơn độc chém ba vị hóa thần, hắn đã biết hết toàn bộ.
Chẳng qua là khi quan sát người này ở khoảng cách gần, hắn càng ngày càng cảm giác, người này tạo cho hắn cảm giác quen thuộc một cách rất quỷ dị.
- Hắn là Chu Minh ư?! Không, không thể nào! Chu Minh bất quá là một con kiến chỉ ở mức dung linh, vả lại trong thời điểm ở thái cổ truyền tống, bị bản tướng phá hư đại trận, đã sớm chết bởi hư không, làm sao ở chỗ này...? Mấy chục năm, từ dung linh, tu luyện tới chém chết hóa thần... Chuyện này, bản tướng không tin! Nhưng mà bạn yêu, cùng khí tức quen thuộc lại giải thích thế nào đây...?
Trong đầu Lý Bạn mơ hồ có chút phiền muộn.
Thần sắc của Ninh Phàm thì chợt thu lại. Sau khi hắn cùng không ít tân khách hàn huyên, nhất nhất làm lễ ra mắt xong, ung dung đến ngồi bên cạnh Lục Uyển Nhi.
Trong đầu hắn thì đang cười lạnh.
Lý Bạn hôm nay không bằng mình! Cho nên, hắn ngay cả “Niệm Ẩn quyết” của mình cũng không nhìn ra!
Người này nếu như đã tới La Vân, vả lại có Tịnh Vân đồng hành, ngày sau hơn phân nửa sẽ tìm tới mình, vẫn còn có nhiều cơ hội giết người này!
Về phần Lục Đạo Trần, ngoại trừ việc lặng lẽ liếc mắt nhìn Ninh Phàm, thiện ý gật đầu, liền bỏ đi chào hỏi những tân khách khác, cũng không nói chuyện sâu cùng Ninh Phàm.
Lão ta cũng chưa giải thích, lão muốn cùng Ninh Phàm hợp tác cái gì.
Tân khách có thể vào La Thiên điện, phần lớn đều là nguyên anh hậu kỳ tu sĩ, là thế lực có mặt mũi ở La Vân. Phong nữ, Trà nữ thân là tỳ nữ, đương nhiên không có chỗ ngồi, ở một bên, rót rượu cho Ninh Phàm.
Phía bên phải là Lục Uyển Nhi, bên trái là Yêu Phi mặc quần áo màu xanh của Yên Vũ lâu.
Thấy hai nữ yêu hầu hạ Ninh Phàm, Lục Uyển Nhi chợt nhíu đôi mắt đẹp lại. Lấy trực giác nữ nhân của nàng, nàng chỉ cần một cái là nhìn ra, hai nữ yêu này có quan hệ không đơn giản với Ninh Phàm.
- Bọn họ là...
- Là thiếp...