Hơp Thể Song Tu
Chương 265 : Tiểu tặc thúi!
Ngày đăng: 13:05 30/04/20
Kinh tháp có chín tầng, Ninh Phàm tùy ý tiến vào, mấy trăm ngàn quyển cổ thư đến nay chỉ có một mình Lục Đạo Trần là đọc xong, cái danh phu tử có lẽ là vì lẽ đó.
Yêu văn ở tầng thứ nhất, có 1079 cái, phần lớn đều là chữ viết đơn sơ nhất.
Bắt đầu từ tầng thứ hai, mỗi một tầng thu giữ chữ viết đều có số lượng giảm bớt, nhưng độ khó lại gia tăng.
Bắt đầu đến tầng thứ tám, yêu điển thu nhận 7000 cái yêu văn, cơ hồ bị Ninh Phàm tiện tay lật xem hết.
Tầng thứ chín, có một ít yêu văn đặc thù, có long ngôn, phượng ngữ, tước âm... Những thứ này, rõ ràng là Chân Linh yêu văn, lấy con mắt của Ninh Phàm nhìn một cái là nhìn ra. Chân Linh yêu văn chẳng những trận văn phức tạp, muốn học tập được, sợ rằng cần phải có Chân Linh huyết mạch của bổn tộc.
Do đó, hắn có thể học, cũng chỉ có hơn 7000 yêu văn phổ thông mà thôi.
Một đường chín tầng, không người ngăn trở, hết thảy mọi thứ cho đến khi một đạo hương phong đập vào mặt, hóa thành một nữ nhân phong tình mặc chiếc áo màu xanh, tức giận ngăn cản trước người Ninh Phàm, không cho phép Ninh Phàm đọc bất kỳkinh quyển có liên quan yêu văn nào nữa.
- Ngươi xem đủ rồi? Lục Bắc tướng quân!
Yêu phi, Vũ Yên!
- Chà? Không phải Yêu phi ở Yên Vũ lâu đóng cửa không tiếp khách sao, vì sao lại tới Kinh tháp?
Ninh Phàm rút tay về, âm thầm thúc giục Âm Dương tỏa.
Vừa khéo gặp lúc Yêu phi tâm phiền ý loạn, trong lòng đang tràn đầy suy nghĩ, đều liên quan đến chuyện Linh vương cung Tử phi muốn giá lâm nơi này.
Như vậy, cơ hồ không mất chút sức lực, Ninh Phàm liền từ trong lòng cô gái này, nhìn được những bí mật cực lớn.
- Linh vương cung! Tử phi! Từ trong lòng Vũ Yên Yêu phi này có thể thấy được, lần này vì Thiên đế chi tinh, sợ là có mười tên Yêu phi trở lên hạ xuống La Vân này! Chỉ có hóa thần nữ yêu, mới có thể được tấn thăng thành Linh vương cung Yêu phi. Tức là nói, lần này người tới đây sợ là có ít nhất mười tên hóa thần nữ yêu. Những thứ này, quả nhiên là đỉnh lô tuyệt hảo...
Đáng tiếc cái ý niệm trong đầu này mới vừa dâng lên, lập tức bị Ninh Phàm dập tắt.
Hắn cũng từ trong lòng Yêu phi, theo dõi được Linh vương cung đáng sợ như thế nào. Nếu cướp Linh vương cung nữ yêu, Linh vương sẽ giận dữ, có thể san bằng Vũ giới...
Bất quá Linh vương tựa hồ đã bị thương, trong ký ức Yêu phi, Linh vương đã có mấy vạn năm không bước chân ra khỏi nhà. Không ai biết thương thế của Linh vương như thế nào. Chỉ có một số phi tử thân cận có thể vào trong điện mà Linh vương, ví dụ như, Tử phi. Nhưng cho dù là đám người Tử phi này, cũng chưa thấy qua tôn nhan của Linh vương.
Ninh Phàm yên lặng, trừ phi có thủ đoạn thần không biết quỷ không hay, lặng lẽ bắt Tử phi cùng các nữ yêu khác. Nếu không, không thể tùy tiện động thủ.
Trong đầu của hắn, không có hai chữ không dám, chỉ cần suy tư ra khả năng, Linh vương Yêu phi, hắn dám cướp, dám làm tất cả chuyện mà Chân Linh yêu tộc không dám làm!
Ninh Phàm cũng không chú ý rằng, lúc hắn trầm tư, đưa tay chống cằm, ánh mắt lơ đãng nhìn xuống, chính là đối diện với gò ngực cao vút ngạo nhân của Yêu phi.
Gương mặt xinh đẹp của Yêu phi hơi có vẻ giận, thầm nói Lục Bắc này ngoài mặt áo mũ đàng hoàng, thì ra là loại khinh bạc như vậy, dám nhìn thẳng vào ngực của mình, thật là vô lễ.
- Ngươi tìm tới Bổn cung, rốt cuộc là có chuyện gì!
Giọng nói Yêu phi đã có chút lạnh lùng.
- Dám hỏi nương nương đối với Lục Đạo Trần, Lục Ngô yêu soái, hiểu biết bao nhiêu, đối với Thiên đế chi tinh, biết được bao nhiêu?
Yêu phi tức đến bật cười, tên Lục Bắc này chẳng lẽ là đứa ngốc sao?
Nói xong, trong mắt Ninh Phàm lóe lên một tia hài hước, hóa ảnh mà đi.
Từng tên yêu tộc ở tầng thứ nhất của kinh tháp đều nhìn thấy một màn Ninh Phàm nắm tay Yêu phi này.
Trong con mắt của chúng đều thể hiện vẻ tặc lưỡi than dài.
Không hổ là ”Lục tộc bắc tướng quân, La Vân hảo nam nhi”, ngay cả cổ tay của Linh vương cung Yêu phi cũng dám đụng chạm, phong lưu a, quá phong lưu!
- Lớn, lớn mật!
Yêu phi cảm giác nơi cổ tay mình bị Ninh Phàm đụng chạm, tê dại đi từng chút một, thậm chí dường như hắn còn phả vào trong đó một tia Thái Âm chỉ lực, khiến cho Yêu phi tâm loạn.
Gương mặt đầy sương lạnh của nàng lần đầu tiên đỏ lên... Thất thố, hôm nay mình đã thất thố biết bao ...
Không ngờ mình lại bị chính tên dị tộc này khinh bạc ba lần, thật sự là, quá tức mình mà...
...
La Vân quận phủ, Luyện Khí các.
Trong lầu các, Lục Uyển Nhi sau khi biết Ninh Phàm sẽ không phát sinh ma sát cùng sư tôn, thoáng an tâm, bắt đầu luyện chế Phượng dực linh trang.
Ngoài lầu các, Lục Đạo Trần chống quày trượng đầu rồng, hai mắt khép hờ, vẻ mặt cũng hài lòng.
“Phụ linh thuật của Uyển Nhi dần dần cũng tiến tới hoàn mỹ. Nó từ trước đó đã kỹ thuật siêu quần, nhưng chế linh trang tâm ý có chút thấp ... Sau khi quen biết Lục Bắc, Uyển Nhi mới biết yêu, lần đầu tiên biết phụ linh, chế linh trang cho người thương. Lòng đã sinh linh, cái tâm ý này, chính là mấu chốt đề thăng Phụ Linh thuật lên tới Thiên Huyền ... Nếu Uyển Nhi đột phá hóa thần, sợ là có thể bắt đầu, thử chế Thiên Huyền Linh trang...”
Lục Đạo Trần đang tự nhủ thầm, chợt thần sắc thu lại, vì ở sau lưng, một thân hình mặc quần áo trắng, từng bước đi tới.
- Hôm nay là ngày thứ ba, ta đáp ứng thỉnh cầu của ông, nhưng cơ duyên ở đệ tam giới khó dò, Tinh Cung lại hung hiểm không thể lường, trừ phi đột phá hóa thần, nếu không ta nhất định sẽ không dễ dàng tiến vào đệ tam giới!
Ánh mắt của Ninh Phàm nghiêm túc chưa từng có.
Từ trước đó dám vào đệ tam giới, là bởi vì dự đoán trong giới này, chỉ có Lục Ngô ngủ say, yêu soái không bị đánh thức, chưa đáng phải sợ.
Hôm nay biết được nhiều bí mật như vậy, biết được Thiên đế chi tinh, biết được Đế dược, cơ duyên đối với đệ tam giới, Ninh Phàm mong đợi tràn đầy , nhưng hắn cũng biết, nếu thực lực chưa đủ, tự tiện vào hẳn phải chết.
Lục Đạo Trần buông lỏng vẻ mặt một chút. Những ân tình mà ông ta thiếu Lục Ngô, đều sẽ thông qua tay của Ninh Phàm để báo đáp!
- Ngươi muốn hóa thần, lão phu nhất định dùng toàn lực giúp ngươi hóa thần! Yêu lực hóa thần, Long Đàm, là chỗ đất hóa thần tốt nhất ! Trong vòng một trăm năm, nhất định ngươi có thể đột phá hóa thần!
- Trăm năm quá lâu... Ta muốn trong vòng mười năm, hóa thần!
Ánh mắt Ninh Phàm ngưng lại một cái, không thể để cho Hứa Thu Linh chờ quá lâu, dù sao cô gái này, chỉ sống không tới 30 năm ...
Vào Long Đàm, mười năm hóa thần!
Người thường không làm được, nhưng có yêu soái kim huyết, Ninh Phàm, chưa chắc không làm được!