Hơp Thể Song Tu

Chương 5 : Tiên đế cấp sát khí

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


- Lão tử là người của Hắc Ma phái, Hắc Ma phái quy củ, đệ tử không tuân theo ma đạo, sư phụ có thể giết. Nhưng nếu đệ tử tuân thủ nghiêm ngặt ma đạo, sư phụ quyết không thể gây tổn thương hại đệ tử. Lão tử thu ngươi làm đồ đệ, ngươi không nghe lời, lão tử lập tức giết ngươi. Nhưng ngươi không phạm sai lầm, lão tử sẽ không sưu hồn diệt ức ngươi. Thậm chí, có người dám động thủ với người, lão tử sẽ bảo vệ ngươi! Bởi vì ngươi là đệ tử của Lão tử!



Lão ma nói xong, thấy Ninh Phàm cười không nói. Ông ta là kẻ có tâm trí bực nào, nhìn một cái đã nhìn ra ý tưởng của Ninh Phàm, cười một tiếng ha ha.



- Thằng nhóc con, giải độc đối với lão tử thật rất trọng yếu... lão tử sẽ vì nàng... vì nàng báo thù. Nếu quả như ngươi thật có biện pháp giải độc cho lão tử, có điều kiện gì, ngươi cứ việc nói!



- Con muốn làm Thất Mai thành Thiếu chủ!



Ninh Phàm cười điềm đạm.



- Được thôi! Kể từ hôm nay, Thất Mai thành, lời nói của ngươi là tất cả! Chín ngàn bảy trăm năm mươi hai tên ma tu, đều thuộc về ngươi thống lĩnh. Đan dược, pháp bảo, đỉnh lô, tiên ngọc, ngươi tùy tiện dùng!



Lão ma một miệng đáp ứng, nhưng trong đầu càng hài lòng hơn đối với Ninh Phàm.



Dám cùng lão tử nói điều kiện, giống như một tên ma! Chỉ tiếc, Ninh Phàm đối với mình, còn có chút ngăn cách. Ai, xem ra để cho hắn thật ssự xem mình làm sư phụ, cần có thời gian cọ sát.



- Có lẽ, lão tử thu được một ma đạo thiên tài không phải hạng vừa! Nửa năm sau vào lúc khảo hạch nhập tông, sợ rằng sẽ đem mấy lão già kia cả kinh rớt cả con mắt! Ha ha, vừa nghĩ tới ánh mắt giật mình của mấy lão già đó, lão tử lại cao hứng! Nhưng mà, con thỏ nhỏ chết bầm này, muốn làm Thiếu thành chủ, hắn muốn làm gì? Hắn có quản được đám hỗn cầu đó không chứ?



Ánh mặt trời ấm áp, Thất Mai băng thành hơi rét.



Ninh Phàm quần áo trắng đen rõ ràng, ung dung bước ra khỏi Tư Phàm cung. Cách hai bước sau lưng hắn, Chỉ Hạc rón rén đi theo, búi tóc đã đổi thành búi tóc của thiếu nữ, khoác áo hồ cừu thật dầy, tay nhỏ bé vẫn rét đến đỏ bừng.



- Phàm ca ca... Huynh không lạnh sao, sao mặc áo mỏng như thế?



Chỉ Hạc xoa xoa tay nhỏ bé, ân cần hỏi.



- Lạnh chứ, nhưng khi nàng hỏi như vậy, ta không lạnh nữa, thật là kỳ quái.



Ninh Phàm quay đầu trêu chọc, làm Chỉ Hạc thấy không khỏi đỏ mặt.



Mượn cơ hội phối chế giải dược, Ninh Phàm ra khỏi Tư Phàm cung, mang Chỉ Hạc ra cửa đi vòng vo một chút. Hai người phải bồi dưỡng cảm tình một chút, dù sao đã thật sự là phu thê rồi.



Nếu không, khi Ninh Phàm thật sự cùng Chỉ Hạc song tu, sẽ không thể ra tay được.



Thiếu niên tuấn tú, thiếu nữ thẹn thùng, bầu không khí tốt biết bao, nhưng tự nhiên bị lão ma phá hỏng.



Lão ma tùy tiện đi phía trước dẫn đường hai người. Suốt dọc đường, các ma tu nhìn về phía Ninh Phàm, cũng như nhìn ôn thần vậy, vội vã né tránh.


Úy Trì, bốn trăm mai vệ đều ngẩng đầu nhìn Ninh Phàm, lắc đầu. 



Bọn họ đồng ý quan điểm của Ninh Phàm, nhưng bọn họ cũng không cho rằng trên người của Ninh Phàm có nửa điểm sát khí, có chút nào gọi là ma uy cả. 



Ninh Phàm chính là một tên tiểu bối ích mạch tầng một, có lẽ nhận xét độc đáo, ánh mắt bén nhạy, nhưng tuổi quá nhỏ, tu vi quá yếu, căn bản không thể từng giết người. Hắn cũng không có khả năng sâu cảm ngộ ma đạo, nổi lên sát khí, nổi lên ma uy gì chứ? 



- Các ngươi không tin, sát khí ma uy của ta vượt xa các ngươi sao?



- Không tin! 



Úy Trì cau mày đáp. 



- Đây ta lập tức cho các ngươi nhìn thấy một chút sát khí của ta.



Giờ khắc này, Ninh Phàm nhắm mắt, trong đầu, nhớ lại Loạn Cổ Đại Đế cả đời giết hại, hắn có tiên đế ký ức. 



Bên trong hư không, vô số cao thủ vượt xa toái hư, bị Loạn Cổ một chưởng vỗ chết. 



Trong tinh vực, từng cái tiên phủ chi tinh, bị Loạn Cổ chỉ một cái nghiền nát. 



Loạn Cổ tiên đế, số người cả đời giết hại sợ rằng số người của toàn bộ Vũ giới cộng lại cũng không sos sánh đủ! 



Giờ khắc này, Ninh Phàm bỗng nhiên mở mắt, mang theo sát ý cả đời của Loạn Cổ. 



Giờ khắc này, một cổ khí thế hồng hoang mãnh thú như vậy cho thấy từ trên người của Ninh Phàm. 



Dưới ánh mắt của hắn, bốn trăm mai vệ đều sắc mặt đại biến, ung dung đưa mắt nhìn bọn họ không phải Ninh Phàm, mà là, tiên đế! 



Sợ hãi, thất thố, không giúp, đáng sợ, tâm tình nặng nề vang vọng trong đầu của bọn họ, lại không người dám bức thị Ninh Phàm một cái! 



- Đây chính là sát khí của thiếu chủ. Thiếu chủ kết qu từng giết bao nhiêu người?



Úy Trì đường đường dung linh cao thủ, khó trấn định được nữa.