Hơp Thể Song Tu
Chương 57 : Mỹ Nhân Bị Thương, Bạch Cốt Cự Ma
Ngày đăng: 13:01 30/04/20
Khí thế trận chiến Toái hư bị giảm bớt đi theo từng tầng, truyền tới khu vực thứ ba đã cực kỳ yếu ớt, tới khu vực thứ hai cơ hồ đã không cách nào cảm nhận được.
Ninh Phàm không phải quỷ vật, không bbị quỷ đế uy hiếp uy thế, cũng không thể cảm nhận được chiến thế toái hư. Nhưng mà dung linh quỷ vật ở khu vực thứ hai lúc này lại run lẩy bẩy từng con một, bò lổm ngổm đầy trên đất, đối với hết thảy mọi công kích cũng không phản kháng nữa. Nếu Ninh Phàm thấy cảnh tượng này nhất định ngạc nhiên mừng rỡ. Đây tuyệt đối là cơ hội tốt nhất để săn giết quỷ vật. Muốn tàn sát hết khu vực thứ hai thật dễ như trở bàn tay liền.
Đáng tiếc, hắn đang luyện đan!
----------oOo----------
Cuộc chiến toái hư tại khu vực thứ bảy sau một thức pháp thuật mạnh mẽ va chạm vào nhau đã kết thúc. Sau đó liền thấy trận giới của khu vực thứ bảy bị nổ tung ra một lỗ hổng lớn. Giữa hắc vụ, một thân ảnh nữ tử lắc lư hoảng hốt vội vã chạy trốn vào khu vực thứ sáu.
Tiếp theo sau truyền ra tiếng rống vô cùng giận dữ của Bạch Cốt Ma Quân.
- Mị cơ, ngươi không ngờ lại tự phong tu vi, chạy trốn vào trong hạ cấp trận vực. Bất quá ngươi cho là ta không có biện pháp đối phó với ngươi sao? Bạch Cốt đạo, Toái Cốt Thành Binh.
Lại thấy Bạch Cốt Ma Quân đánh ầm một tiếng, chấn vỡ một khối xương sườn. Khối xương sườn này trong khoảnh khắc hóa thành một con cốt ma tu vi ở cấp Luyện Hư, đuổi theo nữ tử.
- Không giao “Đế hồn tàn quyển” ra, ngươi cho là ngươi có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của bổn hoàng sao. Chỉ cần không ra khỏi Yêu Quỷ lâm, ngươi không còn đường trốn thoát.
. . .
Cuộc chiến toái hư này nếu mà truyền ra, sợ rằng dẫn tới nỗi chấn kinh cho toàn bộ Vũ giới. Dù sao thực lực chân thật của Bạch Cốt Ma Quân căn bản không yếu hơn Ma giới Niết Hoàng, nhưng lại bị trận pháp vây khốn kềm chế.
Tất cả những thứ này Ninh Phàm không hay biết một chút gì. Phải nói là hắn với tu vi yếu ớt như vậy, căn bản không thể nào tham dự vào ân oán giữa các toái hư lão quái.
Chỉ nửa ngày trôi qua, Ninh Phàm đã luyện chế ra một lô đan dược, thời khắc mở nắp đỉnh ra, hương thơm của đan dược lan tỏa khắp nơi. Một lô Kim Đan sáng loáng cơ hồ đạt tới 100 viên.
Trong lúc này, hai nữ Băng Linh, Nguyệt Linh mặt mày đều chấn kinh. Có thể cùng một lô luyện ra 100 viên đan dược nhị chuyển, thì cho dù là luyện đan sư tam chuyển đều không cách nào làm được. Không lẽ Ninh Phàm cuối cùng là luyện đan sư tứ chuyển?
Một lò đan dược lại có 100 viên thành đan, tự bản thân Ninh Phàm cũng đã kinh ngạc không thôi rồi.
Hắn bỏ dược liệu vào trong Toái đan đỉnh, có 100 phân, với thuật luyện đan bốn chuyển của hắn, luyện chế đan dược nhị chuyển nếu còn luyện chế từng viên, sợ rằng sẽ làm trò cười cho thiên hạ.
Dù sao lúc hắn ở Thất Mai thành luyện chế đan dược tam chuyển Nhật nguyệt đan đều là luyện một lúc một trăm viên. Chỉ bất quá là ngày đó luyện chế đan dược dùng tới mấy trăm phần dược liệu, hơn nữa tỷ lệ thành đan cũng không cao.
Mà vào lúc tiểu điêu tiến vào đại trận không lâu, từ xa xa, vang ra tiếng động như sơn băng địa liệt, rồi có một con Bạch Cốt cự ma cao hơn mười trượng ùng ùng đi tới. Mỗi một bước của nó đều khiến cho mặt đất chấn động. Một thanh ma hống, vô số dung linh quỷ vật, tất cả đều sợ đến tâm kinh đảm hàn.
Quỷ vật này rõ ràng chỉ có dung linh điên phong thực lực, nhưng xem ra, lại so với Kim Đan lão quái còn khó có thể đối phó hơn.
Mà nó tung ra một cú ma hống, liền có thể uy phục gần mười ngàn quỷ vật. Bạch Cốt cự ma này, rốt cuộc là có thân phận như thế nào?
Bạch Cốt cự ma tựa hồ một đường truy lùng Hoàng Tuyền điêu mà tới, ánh mắt nhìn thấy linh cấp đại trận, lộ ra một tia mỉm cười.
- Mị cơ, ngươi trọng thương ngã gục, nếu tiếp tục tự phong tu vi, hướng vào khu vực thứ nhất mà trốn, có lẽ bổn hoàng sẽ không cách nào đuổi theo nữa. Không nghĩ tới, ngươi lại trốn vào bên trong thứ chỉ là linh cấp đại trận, có phải là quá mức coi thường bổn hoàng rồi hay không. Toái!
Bạch Cốt cự ma vung chỉ điểm một cái, sơn động sụp đổ, trăm trượng linh cấp trận pháp ầm ầm nát bấy.
Băng Linh Nguyệt Linh hai nữ hoảng sợ biến sắc, chỉ một cái vỡ tan linh cấp đại trận, ngay cả là Kim Đan sơ kỳ lão quái, đều khó mà làm được!
- Em gái, ngươi đi che chắn cho chủ nhân, ta đi đối phó với yên ma này, nhất định phải trì hoãn đến khi chủ nhân tỉnh lại!
Băng Linh cắn răng một cái, bị Ninh Phàm chủng niệm cấm, sinh tử đã liên hệ với mạng của Ninh Phàm, nàng há có thể trơ mắt nhìn Ninh Phàm bỏ mình.
Không còn kịp suy tư cự ma vì sao xuất hiện, và vì sao lại công kích đại trận, trong đầu Băng Linh chỉ có một ý niệm, đó chính là nhất định phải ngăn cản cự ma xuất thủ đối với Ninh Phàm.
Mình, dầu gì cũng là Kim Đan tu vi, cho dù không cách nào chém chết cự ma, ngăn cản lại một chút có lẽ cũng không khó gì.
- Đan chuyển chi thuật, Lạc băng thủy tiễn !
Nàng tế khởi một mũi tên màu u lam nhỏ, thổi từ miệng ra một luồng đan khí, trung phẩm sơ cấp tiểu tiễn pháp ảo ở trên không trung hóa thành vạn đạo băng quang tiễn vũ, đột nhiên bắn mạnh về phía Bạch Cốt cự ma.
Làn vũ tiễn này, có lẽ không đủ để thương tổn đến Kim Đan, nhưng tiêu diệt dung linh tu sĩ cũng là dư sức có thừa. Chẳng qua là mưa tên sau khi đánh xuống ở trên người cự ma, lại phát ra tiếng kim thiết đụng nhau chát chúa. Vạn đạo vũ tiễn, không một cái nào có thể phá ra được cốt thân phòng ngự của cự ma. Điều này làm cho Băng Linh mặt hoa thất sắc, nàng phát hiện, mình hoàn toàn đánh giá thấp cự ma.
Mà cự ma, khi nhìn thấy nơi này còn có hai tên Kim Đan nữ tu xinh đẹp, đầu tiên là ngẩn ra, rồi sau đó mới lộ ra vẻ mỉm cười.
- Kim Đan kỳ nhân loại, thật lâu chưa từng có ăn mỹ vị như vậy. . . Thật là hoài niệm a!