Hơp Thể Song Tu
Chương 69 : Cốt Hoàng Hàng Lâm, Thanh Bộ Đại Loạn
Ngày đăng: 13:01 30/04/20
Ninh Phàm làm bộ như không nhìn thấy, để tránh tạo cho Ninh Hồng Hồng khó chịu. Về phần Mộ Vi Lương, hắn lại không dám nói nhiều, dù chỉ nói mập mờ, để tránh cho tiểu nha đầu này mắc cỡ.
Ba người không có tình cảm, chính vì như vậy, nền hành động trong lúc này càng làm cho người khác cảm thấy ái muội.
- Được rồi.
Vào lúc Ninh Phàm nói ra hai chữ này, Mộ Vi Lương cùng Ninh Hồng Hồng đồng loạt cùng thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc không cần bị Ninh Phàm giày vò nữa.
Mộ Vi Lương thì hai mắt sáng trở lại. Ninh Hồng Hồng thì vết thương hở miệng chảy máu giờ đã khép lại. Mặc dù bị Ninh Phàm chiếm đại tiện nghi, nhưng cũng coi là được như nguyện.
Nhưng hai nữ còn chưa kịp vui mừng, lời của Ninh Phàm lại vang lên.
- Tiếp theo là giải trừ cấm chế trong cơ thể. Ta sẽ dùng tuyệt độc lấy độc công độc, phá vỡ cấm chế. Quá trình thực hiện sẽ có chút đau đớn, các ngươi cố nhịn một chút. Dĩ nhiên là để phối hợp dược lực, ta sẽ khai thông kinh mạch toàn thân các ngươi. Nơi nào không thể đụng vào, ta tận lực không đụng. Vi Lương, cô cũng cởi quần áo đi.
- Cái gì? Còn phải khai thông kinh mạch toàn thân nữa sao? Ngươi còn chưa sờ đủ sao. Tỷ tỷ chịu hết nổi rồi!
Ninh Hồng Hồng mặt như rỉ máu, hơi thở như hoa lan, nếu bị Ninh Phàm khai thông kinh mạch toàn thân nữa, nàng tuyệt đối khó mà không nhịn khỏi bị tiết thân (Chú thích: Tiết thân: Hiện tượng đạt cực khoái ở nữ giới).
- Ta... Ta cũng phải cởi sao? Không... Không chịu..., sẽ bị ngươi nhìn hết...
Mộ Vi Lương chỉ nghĩ đến việc cởi quần áo, ở cổ liền nổi lên đỏ ửng. Nàng quá thẹn. Nàng không cách nào tưởng tượng được chuyện bị Ninh Phàm nhìn thấy thân thể mềm mại xinh đẹp của mình, sẽ đáng sợ như thế nào.
- Không sao. Ta không nhìn, ta bảo đảm.
Ninh Phàm nói câu này không tính là an ủi.
- Vậy à, cám ơn!
Mộ Vi Lương không ngờ lại tin, và cũng chỉ có nàng mới tin tưởng Ninh Phàm. Lời này làm cho Ninh Hồng Hồng oán thầm không dứt. Không nhìn thân thể, vậy làm sao trị thương? Sờ soạng mù sao? Cho dù thật sự không nhìn, nhưng sờ thì cũng đã sờ rồi, so với nhìn còn nghiêm trọng hơn có biết hay không hả?!
Mộ Vi Lương cởi áo quần ra từng món một. Trước ngực lạnh sưu sưu, khiến cho nàng không khỏi vô ý thức đưa tay lên che, và đã mắc cở muốn khóc lên.
Ninh Phàm khe khẽ thở dài, quả thật nhắm hai mắt lại. Mà có như vậy Mộ Vi Lương mới cảm thấy dễ chịu hơn một ít, bình thường nằm xuống trở lại, bộ dáng mặc cho chàng muốn làm gì thì làm.
- Ta … Ta chuẩn bị xong rồi... Ngươi bắt đầu đi...
Mộ Vi Lương nhắm mắt lại, khẽ sợ, nhẹ nhẹ cắn môi.
Nếu có thể phá vỡ cấm chế trong cơ thể thì có thể thoát khỏi thân phận quỷ nô, liền có thể thoát khỏi Thanh Bộ. Vì sự tự do, cố gắng nhẫn nại vậy.
Tâm tư này, tuyệt đối không chỉ riêng một mình Ninh Phàm nghĩ đến.
Hắn quay đầu nhìn trúc lầu một cái, hai nữ vẫn còn đang ngủ say ở đó. Nhưng Ninh Phàm sợ rằng không có cơ hội nói lời từ biệt cùng hai nữ.
Trộm sạch phủ kho, rồi sau đó nhanh chóng bỏ đi! Hết thảy mọi thứ cần phải thật nhanh!
. . .
Dưới bầu trời đêm, Bạch Cốt Cự Nhân bỗng nhiên kêu thảm một tiếng, lộ ra vẻ tức giận.
Hắn đang cảm giác ti thần niệm mịt mờ do Bạch Cốt gởi lên, nhưng không hề nghĩ rằng sẽ bị Ninh Phàm một kiếm chém đi.
Đau đớn kịch liệt, khiến cho trong tâm đầu của hắn co rút lại, đột nhiên giận dữ.
- Nhân loại. Quả nhiên ngươi ở chỗ này! Tốt! Cho dù hôm nay bản hoàng ssan bằng Thanh Bộ, cũng phải tìm cho ra ngươi!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng. Chỉ bằng vào một tiếng gào của hắn, liền chấn rơi vô số cao thủ Kim Đan sơ kỳ.
Vừa nhìn thấy Cốt hoàng không ngờ lại muốn san bằng Thanh Bộ, đại trưởng lão Thanh Bộ sắc mặt đại biến, căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì. Hắn không chút do dự, mở tất cả trận pháp phòng ngự phủ kho Thanh Bộ ra, để ngừa có người thừa dịp loạn lèn vào trộm bảo vật. Đồng thời hắn tung người ngăn ở trước người Cốt hoàng, khẩn cầu:
- Bệ hạ, không biết Thanh Bộ đắc tội bệ hạ như thế nào. Mời bệ hạ cho Thanh Bộ ta cơ hội giải thích . . .
- Cút!
Cốt hoàng vỗ một chưởng. Đạo trưởng lão Kim Đan điên phong trực tiếp bị một chưởng quét bay, hộc máu rơi xuống đất, một kích bị trọng thương!
Nhưng đại trưởng lão cũng không dám có lời oán hận chút nào. Bởi vì kẻ làm hắn bị thương đường đường là Cốt hoàng!
Thừa dịp Thanh Bộ đang lúc đại loạn, Ninh Phàm bay thẳng tới phủ kho. Mấy cao thủ Thanh Bộ đang thừa dịp đại trận phủ kho loạn công kích, đã phá vỡ một nửa. Trận này chỉ là trận pháp khẩn cấp do đại trưởng lão mở ra, không cho phép bất kỳ người tiến vào, bao gồm trưởng lão tự mình trông chừng phủ kho cũng không vào được.
Quả thật đại trưởng lão biết nhìn xa, Sở Thần cũng vây công trận pháp, ý đồ đánh vào cướp phủ kho, ngoài ra còn có Khuất Hàn trưởng lão trông chừng phủ kho, và chư vị cao thủ. Quả nhiên, không phải tất cả mọi người đều là đèn dưới giếng, càng không phải đều là người tốt .
Trong đó có một người là cao thủ Kim Đan trung kỳ, vừa nhìn thấy Ninh Phàm xuất hiện, nhất thời sắc mặt lạnh lẽo.
Nơi đây tổng cộng có bảy người, chủ ý muốn thừa dịp loạn đả phủ kho. Nếu cộng thêm Ninh Phàm, liền có tám người. Có thêm một người, phần chia của mọi người từ phủ kho sẽ bị bớt đi một phần. Tất nhiên người này vô cùng không tình nguyện.
- Chu Minh, ngươi chính là Kim Đan sơ kỳ, chiến lực thấp hèn, lại mưu toan chủ ý đánh phủ kho. Ngươi muốn chết!