Hơp Thể Song Tu
Chương 71 : Ám Toán, Vây Công, Tru Tiên!
Ngày đăng: 13:01 30/04/20
- Các ngươi tại sao lại ở chỗ này...
Ninh Phàm hàng lâm độn quang, khẽ mỉm cười hỏi.
- Chờ ngươi ấy mà. Vốn định thừa dịp loạn chạy trốn, bất quá trốn tới đây, Vi Lương muội muội bất kể nói gì cũng không chịu đi, nhất định phải chờ ngươi. Nàng nằng nặc nói, chờ ngươi trộm xong đồ rồi, làm xong chuyện rồi, nhất định cũng rời khỏi Thanh Bộ. Xem ra, Vi Lương muội muội đã đoán đúng rồi... Sao hả, muốn cùng đi với chúng ta không?
- Cũng tốt, đồ trộm ra hơi bị nhiều, đang cần chỗ để bế quan, hai người cô hay là làm việc tốt làm cho tró, hộ hộ pháp giúp ta đi.
- Xì... Ngươi đừng có mơ...
Ninh Hồng Hồng ngước cái đầu xinh lên trời, nhưng rõ ràng là không cự tuyệt.
Còn Mộ Vi Lương, thấy Ninh Phàm muốn cùng hai người mình đồng hành, thẹn thùng cười yêu một tiếng:
- Hay... hay quá... Ta sẽ giúp ngươi hộ pháp...
Ba đạo độn quang, dần dần biến mất ở trong bóng đêm tàn. Mà sau khi trời sáng, Cốt hoàng lục soát khắp Thanh Bộ, mãi vẫn không tìm ra tung tích của ‘Loài người’, đột nhiên giận dữ, sau một phen nhốn nháo, đã đưa ra một cái quyết định”
- Hừ, phân thân không tìm được ngươi, như vậy, sẽ cho bổn tôn hàng lâm! Chỉ cần ngươi còn cầm xương của ta, cho dù trong đó không có thần niệm của bổn hoàng, chỉ cần bổn tôn tự mình hàng lâm, sẽ có thể dùng ‘Sưu cốt chi thuật’, tìm ra tung tích của ngươi!
Cốt hoàng nổi giận đùng đùng, rời khỏi khu vực thứ ba, trở về khu vực thứ bảy, không người dám cản.
Mà sau khi Cốt hoàng rời đi, Thanh Bộ đại trưởng lão —— Thanh Lãnh Sơn, mới có thời gian thở phào một cái.
Chẳng qua là không đợi cho y thở phào, liền lập tức phát hiện một chuyện vô cùng bết bát hơn”
- Không thể nào! Linh dược trong Phủ kho, sao có thể bị cướp không còn một mống vậy, ai đã làm!
Bên trong Tộc điện, Thanh Lãnh Sơn đột nhiên giận dữ, căm tức nhìn năm tên kim đan cao thủ phía dưới. Bao gồm Khuất Hàn ở bên trong đó, chính là đám người thừa dịp loạn công kích phủ kho.
Đám người Khuất Hàn, đối với phủ kho mang cái tâm không thể dò được, những thứ này Thanh Lãnh Sơn đã sớm biết. Nhưng y không cho là đám người Khuất Hàn có năng lực cướp phủ kho.
Anh cấp đại trận, tuyệt không phải là đám người Khuất Hàn trong thời gian ngắn có thể phá đi!
- Ai làm!
Thanh Lãnh Sơn trong cơn tức giận, không khỏi dẫn động thương thế, sự đau đớn khiến cho lông mày trắng của lão nhíu chặc, giống như một con sư tử nổi giận.
- Bẩm đại trưởng lão, là Chu Minh, cùng Sở Thần.
Khuất Hàn khẽ cắn răng, đem hai người khai ra.
- Sở Thần? Chu Minh?
Đại trưởng lão từ dùng sức lục soát trong đầu, căn bản không có ấn tượng về những người này, cũng không nhớ có cái tên Kim Đan điên phong cao thủ nào tên là Sở Thần hoặc Chu Minh.
- Bẩm đại trưởng lão, Chu Minh là y quan mới gia nhập bộ lạc, hắn là một nhân tộc!
Một tên kim đan cao thủ phạm tội bổ sung.
- Cái gì! Nhân tộc! Chẳng lẽ là nói!
Thanh Lãnh Sơn mắt lộ ra vẻ vừa kinh vừa nộ, một cổ nghịch huyết phun ra miệng.
Lão rốt cuộc minh bạch, vì sao Cốt hoàng đột nhiên lại giận dữ, rồi tới Thanh Bộ đại phát lôi đình như vậy.
Hóa ra Thanh Bộ của mình, lại đem tên lang tử đắc tội Cốt hoàng dẫn đi vào trong nhà! Mình tại sao lại ngu xuẩn như vậy, nhân tộc tiến vào Thanh Bộ, thế mà hoàn toàn không đoán được. Nếu mình có thể đi trước thời hạn một bước, phát hiện ra Chu Minh che giấu thân phận lẻn vào, không những sẽ không chọc giận Cốt hoàng, sợ rằng còn lập nên một chiến công lớn lao.
Một đại công lớn lao như vậy, không ngờ cứ như vậy cùng mình sát vai đi qua, càng làm hại cho Thanh Bộ bị mất đi tất cả linh dược tích lũy từ trước đến nay?!
- Sở Thần, người này là quỷ vật, biến đổi bộ dáng, đổi cái tên họ, liền khó mà truy lùng như vậy. Không thèm quản người này thế nào! Tra, tra cho ra Chu Minh! Lão phu chỉ cần Chu Minh! Chỉ cần tìm ra người này, không chỉ có thể lấy lòng Cốt hoàng, còn có thể đoạt về linh dược bị trộm! Truyền lệnh của Thanh Bộ đại trưởng lão ta, ở trong trận vực thứ ba, sử dụng’ Tru tiên lệnh’ đối với’ Chu Minh’! Dám đánh chủ ý lên Thanh Bộ, lão phu muốn hắn trả giá thật đắc!
- Cái gì! Tru tiên lệnh!
Nhưng liền vào giờ khắc này, một cổ nguy cơ không dấu hiệu nào lẫm nhiên trải rộng toàn thân hắn, khiến cho hắn lộ ra ánh mắt hết sức tức giận. Một hớp nghịch huyết phun ra, thần niệm tan rả, đột phá thất bại, một cổ phản phệ chi lực đánh vào thức hải, khiến thần niệm đau đớn cùng cực như bị xé nát vậy.
Hắn chấn kinh nhìn xuống ngực, một cái lổ máu vô căn cứ xuất hiện, nhưng điều quỷ dị là máu không chảy ra ngoài một giọt nào.
Vừa mới rồi khi hắn sắp đột phá cảnh giới, một đạo bóng kiếm hư ảo không biết từ đâu mà đến, đem bản thân đâm xuyên thấu lồng ngực!
- Không ngờ còn có bóng kiếm!
Hắn bỗng nhiên đứng dậy, huy chưởng rút Trảm Ly ra nơi tay, xoay người đánh ra một kiếm, ngăn trở một đạo hư huyễn kiếm ảnh, nhưng một đạo bóng kiếm khác lại tới, quỷ dị khó phòng, vào lúc ấy chém thấu qua bụng Ninh Phàm, đâm ra một cái lổ máu.
Phốc!
Ninh Phàm sắc mặt hiện lên một tia tái nhợt, mà càng nhiều bóng kiếm hơn từ bốn phương tám hướng tự dưng chém tới, làm cho Ninh Phàm mệt mỏi ứng đối.
Hai nữ nguyên bản là đang hộ pháp cho Ninh Phàm, giờ phút này thấy Ninh Phàm thần niệm sắp lên cấp, lại thất bại, hơn nữa bị vạn kiếm chém vào thân thể, đều mặt mày thất sắc.
Các nàng, nhận ra lai lịch của kiếm ảnh này, cho nên mới càng kinh động.
- Tru tiên lệnh! Ngươi rốt cuộc đắc tội Thanh Bộ đại trưởng lão như thế nào, lại bị lão dùng bảo vật này đánh diệt như vậy....?
- Ninh Phàm, chúng ta tới giúp ngươi!
Hai nữ động thân thể mềm mại một cái, muốn tới giúp Ninh Phàm ngăn trở kiếm ảnh, nhưng một thoáng, mặt mày lại càng kinh hãi hơn.
Mấy chục đạo hư ảnh của Thanh Bộ cao thủ đạp trên không, đứng ở bầu trời của rừng trúc, đang liều mạng công kích đại trận.
- Không cần phải để ý đến ta. Các ngươi đi khống chế đại trận, không nên để cho bọn chúng công phá đại trận. . . Hừ, Tru Tiên lệnh, Thanh Bộ! Kẻ ám toán ta là Thanh Bộ sao?!
Ninh Phàm để lộ ra một tia ngoan khí trong ánh mắt. Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, nhưng nhìn thấy bên ngoài đại trận, trên bầu trời có bốn đạo kiếm ảnh hư huyễn, từ tứ phương khóa chặt mình lại, mà vô số kiếm ảnh nhỏ là đánh tới từ chính bốn thanh kiếm này.
Hắn bỗng nhiên cả kinh, bốn kiếm này cho dù ở trong ký ức Loạn Cổ, cũng là thứ đại danh đỉnh đỉnh.
Tru tiên tứ kiếm!
Bốn đạo kiếm ảnh như trường tồn mãi mãi, kiếm khóa trường không. Cho dù chỉ là hư ảnh, vẫn truyền ra khí tức tang thương hối diệt, làm cho trong không khí xen lẫn máu tanh nhàn nhạt. Máu tanh kia chính là do vô số tiên thần huyết khí biến thành!
Cái gọi là Tru Tiên lệnh, là thứ có thể diễn hóa hư ảnh của bốn kiếm, lấy kiếm khí vô cùng, tru diệt người bị phong tỏa!
Còn nếu là ở thời thượng cổ, tru diệt tiên thần, không phải là hư ảnh của bốn kiếm, mà là hoàn toàn là Tru tiên tứ kiếm chân chính!
Bên ngoài trận pháp, Nhị trưởng lão Thanh Hoành Hành, Tam trưởng lão Thanh Vô Vi dẫn mấy chục Thanh Bộ cao thủ đoàn đoàn bao vây trúc hải.
Mọi người tuân theo lệnh của đại trưởng lão, lục soát ở khu vực thứ ba. Nhưng chưa từng nghĩ Chu Minh thật là gan lớn làm càn, trộm xong linh dược còn dám ở lại khu vực thứ ba này.
- Ha ha, chờ Tru Tiên lệnh tru diệt người này. Bọn ta liền thu về linh dược, cũng coi như là một lần đại công!
Thanh Hoành Hành cười lạnh một tiếng, càng ra sức công kích Anh cấp đại trận.
Thân thể y cực kỳ mạnh mẽ, thân như thiết cốt, mỗi một quyền một chưởng đều có thể khiến cho đại trận xuất hiện từng vết rách, làm cho đất đai xuất hiện chấn động kịch liệt, vén lên từng trận cuồng phong. Mặc dù đại trận khôi phục ngay sau đó, nhưng tiên ngọc trong trận nhãn lại đang tiêu hao rất nhanh chóng.
Chỉ đợi tiên ngọc hao tổn hết, tất sẽ phá trận này!
Mà Thanh Hoành Hành cười lạnh còn chưa dứt, lại có hai đạo thân ảnh xinh đẹp cầm tiên ngọc giao phó cho Ninh Phàm, bổ sung tiên ngọc trong trận nhãn của đại trận.
Một hồng y nữ tử trong đó lại lộ ra ánh mắt sát cơ, khống chế đại trận, trong khoảnh khắc, bay ra ngàn vạn đạo thanh quang từ trong trận, hóa thành từng miếng lá trúc ác liệt như kiếm, như diệp khinh vũ, cuốn về phía Thanh Bộ cao thủ.
Anh cấp đại trận vốn là có hiệu quả giết người!
Thấy Chu Minh lại còn có đồng bạn đang thao túng đại trận, trong lúc thốt không kịp đề phòng, bốn tên cao thủ kim đan trực tiếp bị trận quang tiêu diệt. Cao thủ còn lại cũng bất đồng trình độ bị chút tổn thương.
Ngay cả thân thể mạnh mẽ như Thanh Hoành Hành, cũng bị chém ra trên ngực một vết thương hở lớn, nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng ánh mắt rơi vào tuyệt thế tư dung của hai nữ, lại biến thành một nụ cười dâm tà.