Hơp Thể Song Tu
Chương 80 : Ai sắc bổ ai?
Ngày đăng: 13:01 30/04/20
Chương 80: Ai sắc bổ ai? (1)
Hai nữ tắm táp xong, Ninh Phàm vẫn thu hồi hai nữ vào trong Đỉnh Lô hoàn, tránh tiết lộ thân phận cho hai nàng.
Bóng đêm yên lặng, một mình Ninh Phàm lười biếng nằm ở trong mộc bồn, ngâm nước tắm tẩm cánh hoa mà Bạch Tú chuẩn bị.
Những cánh hoa này có tên là “Ngọc sinh đàn”, có thể hóa giải sự mệt mỏi của tu sĩ, bất quá cái giá của nó rất đắc, cho dù là Dung linh lão quái tầm thường đều không thể dùng nổi.
Thật không ngờ rằng, Bạch Tú có thể chuẩn bị cho mình thứ này. Để trù bị một bồn nước tắm đắt giá như vậy, tựa hồ địa vị của mình ở tông môn, bởi vì 215 vạn cống hiến trị, lên đến độ cao chưa từng có.
May mắn là, không có người tin tưởng là Ninh Phàm có thể tung hoành và giết được Kim Đan lão quái.
Nhưng bất hạnh là, đại đa số người đều đã đón nhận, thân phận “Đệ nhất nhân dưới Kim Đan” của Ninh Phàm, còn gọi hắn là “Dung linh sát thủ”.
Thiếu niên thành danh phần lớn đều do tiếng tốt xấu tích lũy dần... Ninh Phàm có chút biết ý tứ của những lời này. Hôm nay mình ở dưới con mắt của mọi người, muốn âm thầm làm những gì, đều không cách nào ẩn tàng được.
- Nếu như ta tìm tới chút Luyện Thần thảo, đem “Niệm Thần quyết” đệ nhất quyết - Niệm Ngụy quyết tu tập thành công, lấy Kim Đan đỉnh phong thần niệm của ta, ngụy trang tu vi, dung mạo, thân phận, trừ phi Nguyên Anh cao thủ, nếu không sẽ không có người nào có thể đoán được thân phận ngụy trang của ta... Như vậy, thì có thể ở dưới con mắt mọi người, lấy một thân phận khác, ăn trộm Huyền Âm Khí, hoặc là, giết người...
Hắn hai mắt lạnh lẻo, cái thù Cực Âm môn chặn đánh, hắn tự nhiên sẽ không quên. Nếu không phải mình có thuật bặc toán, tính ra đoán trước có người chặn đánh, thì cho dù mình có thực lực kinh người, cũng sớm đã bị Cực Âm môn hại chết rồi.
Ninh Phàm nhẹ thở nhẹ ra một hơi, bình phục tâm cảnh, đem đầu vùi vào trong nước tắm, yên lặng...
Trên Quỷ Tước tông, bóng đêm tràn hơi lạnh, trong Chấp Sự điện, một tên chấp sự đệ tử quần áo xám nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng, ngẩng đầu nhìn ánh trăng trên bầu trời đêm, vẻ mặt trắng lạnh lùng như xác chết hiện lên trên mặt ảm đạm, khóe miệng nhếch một nụ cười lạnh.
Đây chính là, Vương Diêu!
- Ninh Phàm sao... Bổn hoàng sẽ tới xác định thử, có phải là ngươi làm chuyện tốt đó hay không...
Hắn hai tay bắt pháp quyết, bàn tay một thoáng, biến thành cốt trảo trắng sát, mà trong nháy mắt, trong trữ vật đại của Ninh Phàm, một đoạn xương sườn bằng chất ngọc trong suốt, bỗng nhiên phát ra ánh sáng nhờ nhờ.
- Quả nhiên là người này! Tốt, rất tốt! Một khi tia chân hồn này của bổn hoàng, ở dương gian tu vi đột phá Nguyên Anh kỳ, liền đem ngươi nghiền nát theo cách
tàn nhẫn nhất!
Vương Diêu cười lạnh một tiếng, lần nữa khôi phục biểu tình cứng đờ, Huyền Quang dưới chân động một cái, lại hóa thành một tia Bạch Cốt chi mang, không chút ngăn trở bay ra khỏi nội môn, vượt qua đại trận, trực tiếp độn đi ra ngoài.
Loại thủ đoạn này, thật là không thể tưởng tượng nổi!
Mà trong đêm này, ba tu chân gia tộc tại Việt Quốc đột nhiên chịu tai họa diệt môn, không nào người biết, hết thảy các thứ này là do Vương Diêu gây nên.
Thôn phệ tu sĩ, Vương Diêu, không, Cốt hoàng phân thân, dự tính sớm khôi phục Nguyên Anh cấp thực lực. Bởi vì hắn phát hiện, trong Việt Quốc, bên trong Quỷ tước, Kim đan cao thủ có không ít, không có Nguyên Anh tu vi, hắn thật đúng là không nắm chắc có thể ở trước mắt của mọi người giết chết Ninh Phàm tiết hận!
...
Trong lòng Ninh Phàm dâng lên một chút bất an, lòng hắn có cảm giác, người trần truồng bước ra khỏi bồn tắm, ngoắc tay, đem túi trữ vật nhiếp vào trong tay, thấy Bạch Cốt từ trong đó ra, lẳng lặng nhìn nó, hơi lộ ra vẻ không hiểu.
- Ảo giác sao... Không, để ngừa vạn nhất, hay là bặc toán một quẻ...
Sự lạnh lẻo ở trên ngực khiến cho Bạch Lộ lần đầu tiên trong đời cảm thấy sợ hãi và vô lực. Mình dầu gì cũng tu luyện tới Dung linh cảnh giới, nhưng vào lúc này trong tay Ninh Phàm, mình thậm chí ngay cả sức đánh trả, cũng không!
Bị xé nát áo quần, bị Ninh Phàm thi triển mị thuật, giờ phút này Bạch Lộ cực hận Ninh Phàm, nhưng thân thể, lại dâng lên một loại khát vọng, muốn bị Ninh Phàm ôm vào trong ngực!
- Đáng ghét... Song Tu điện, là địa bàn của Bạch Lộ ta, ta không cho phép bất kỳ người nào... Chấm mút nơi này... Không... Cho phép... A... thật... Thật là khó chịu... Phải chết rồi...
Nàng trong miệng buông ra lời độc ác, nhưng thân thể lại bắt đầu ấm áp ướt át.
Dần dần, Thái Âm chỉ lực hoàn toàn có hiệu lực, nàng đã bị ý loạn tình mê.
Vào giờ khắc này, nàng hối hận, hối hận mình lại không biết trời cao đất rộng, động thủ đối với Ninh Phàm. Bất quá, tựa hồ hối hận đã quá muộn màn.
Một cổ đau nhói từ hạ thân truyền tới, khiến cho nàng đau đến chảy nước mắt, rồi sau đó, một vết máu loan ra trên giường chiếu...
Sau đó là nóng bỏng, sự tràn đầy... Nàng cực hận cái kẻ đang ở trên người nàng tùy ý dong duỗi, nhưng thân thể căn bản không thể nào kháng cự.
Điều nàng có thể làm duy nhất, chính là chỉ ôm eo Ninh Phàm, cùng hắn dán càng chặc hơn.
- Nhẹ một chút, cầu ngươi...
Nàng mê loạn cầu khẩn.
...
Sau khi mây mưa, Ninh Phàm khoác áo quần lên người, đã nửa đêm giờ tý canh ba, hắn đẩy cửa đi ra ngoài. Còn lại trên giường, Bạch Lộ ngã quỵ như bùn nát vậy, mặt lộ vẻ đỏ ửng.
Trên đất, té xỉu Hoàng Linh năm nữ nhân, ngoài nhà, các nữ đệ tử không người nào dám đi vào, giúp Bạch Lộ giết Ninh Phàm.
Ninh Phàm sát khí quá đáng sợ... Mấy người nữ nhân mới vừa muốn xông vào, dưới sát khí của hắn, không ngờ lại trực tiếp té xỉu.
- Kể từ hôm nay, Bạch Lộ ngươi trở thành đỉnh lô thứ 18 của ta...
Ninh Phàm điềm đạm đạo.
- Ta không muốn... Ta không... Nhẹ một chút, quá sâu rồi...
Bạch Lộ không cách nào phản kháng, thân thể của nàng chìm đắm trong sự kích thích của Ninh Phàm, trong lòng, vừa xấu hổ vừa khổ sở.
Nàng đã quen ở trong Song Tu điện trong mắt không người, đây cũng là lần đầu tiên bị hung hăng đè ở dưới người, thân thể phảng phất bị bóp nát dày vò, nhưng nàng lại bi ai phát hiện, mình không ngờ lại thích cái loại cảm giác bị chà đạp này...
- Ta thu đỉnh lô, còn quản là ngươi có nguyện ý hay không sao? Nhớ, ngươi xuất thủ một lần đối với ta, không có lần thứ hai... Lần này, có thể tha cho ngươi một mạng.
Ninh Phàm điềm đạm nói.
Ma uy đã thành, từ Bạch Lộ bắt đầu, hắn sẽ bắt đầu thái bổ thiên hạ... Hắn đối với địch nhân, không cần lưu tình, cũng không cần thương tiếc. Cả cuộc đời của hắn, sẽ không hề yêu thương đỉnh lô.