Hứa Tiên Chí

Chương 19 : Thiên cơ

Ngày đăng: 11:37 18/04/20


Phan Ngọc thầm khó chịu trong lòng, nữ tử trước mắt này thoạt nhìn bí hiểm, nhưng đối với Hứa Tiên tựa hồ như cực kỳ ưu ái, thậm chí việc lấy tướng mạo thực sự mà gặp hai người bọn họ tựa hồ như cũng vì một câu nói của Hứa Tiên, nhưng nếu nói rằng Ngư Huyền Cơ đã động phàm tâm, thì Phan Ngọc cũng là người đầu tiên không tin, nhưng nguyên nhân cụ thể thì nàng cũng không rõ ràng lắm.



Chẳng lẽ Hứa Tiên thạt sự có duyên với đạo sĩ? Trong đầu Phan Ngọc chợt bật ra câu hỏi như vậy, lại phì cười, tại sao mình lại tin vào chuyện vớ vẩn như thế.



- Đạo trưởng, đã không còn sớm, hôm này không làm phiền ngài nữa. Vậy còn lễ tuyết đầu mùa?



Phan Ngọc đứng dậy cáo từ, nói ra mục đích của chuyến đi này.



Ngư Huyền Trung lấy ra một phong thư từ trong ống tay áo, nói:



- Có thời gian cứ xem trong thư.



Phan Ngọc nhận lấy phong thư, đáp:



- Đạo trưởng thần cơ khó lường, không biết có thể đoán mệnh một lần cho chúng ta không?



Đã định quên quy định ba quẻ hôm đó.



Ngư Huyền Cơ tựa hồ như đã quên luôn cả quy định chính mình lập ra, tươi cười nói:



- Có gì không thể! Ngài là có tướng đại phú quý, chẳng qua âm khí quá thịnh, sợ rằng tương lai có không ít kiếp số. Cần phải cẩn thận làm việc.



Lời đại phú đại quý có kiếp số thì thầy bói nào cũng nói được, nhưng một câu âm khí quá thịnh lại khiến cho Phan Ngọc chấn động, vừa mỉm cười vừa ngưng thần nhìn Ngư Huyền Cơ trước mặt.



Dưới lớp quần áo thân thể đã được bó buộc lại, nếu đạo nhân trước mặt này có nửa phần dấu hiệu nhìn ra được lai lịch của mình, lập tức sẽ phải giết chết nàng ngay tại chỗ, nhưng nàng lại không nhìn ra chút dấu hiệu nào từ trên khuôn mặt mỉm cười nhàn nhạt đó, chỉ có thể lẳng lặng buông lỏng thân thể, nghĩ rằng mình hơi quá khẩn trương.



Hứa Tiên thích thú hỏi:



- Thế còn ta thì sao?



Ngư Huyền Cơ không thể tùy ý như vừa rồi, mà ngưng thần nhìn vào mắt hắn, muốn nhìn thấu hồn phách hắn qua đôi mắt, khiến cho Hứa Tiên cũng khẩn trương lên.



Hồi lâu sau



- Nhìn không ra!
Ngư Huyền Cơ khẽ mỉm cười không đuổi nàng đi, còn dặn dò:



- Hai người kia cũng không phải tục nhân, không nên trêu chọc. Số mệnh của Phan Ngọc cực kỳ lạ, chỉ là trên người nàng tựa như có bảo vật gì đó che lấp, ta cũng chỉ có thể nhìn ra được một hai phần mười, còn Hứa Tiên kia….



Nói được một nửa, lại có vẻ tư duye:



- Nếu như ta đoán không lầm, thì chắc là sư thúc của ngươi…



- A!



Duẩn Nhi che miệng nói:



- Hắn chính là người có đại cơ duyên mà sư phụ nói sao? nguồn TruyenFull.vn



- Ta cũng không dám chắc chắn.



Ngư Huyền Cơ khe khẽ lắc đầu.



Duẩn Nhi theo nàng nhiều năm, đây là lần đầu tiên thấy nàng lộ ra thần sắc khó hiểu như thế, không khỏi hỏi:



- Ngay cả sư phụ cũng không thể chắc chắn sao?



- Tính mạng của hắn tính ra đã không thể nói là tệ, mà hình như căn bản cũng không giống trong mệnh số, chuyện này không có khả năng, trừ phi hắn dùng cách nào đó che giấu thiên cơ, ta muốn dò xét thêm một chút, nhưng tinh lực của ta càng tới gần hắn lại càng bị ức chế.



Ngư Huyền Cơ không cách nào giải thích, nhưng không biết Hứa Tiên không phải là che giấu thiên cơ, mà là trong thiên cơ không có hắn.



- Nhìn hắn không thấy giống Phan Ngọc lòng dạ thâm trầm như thế, chờ mai hắn tới, hỏi thăm một phen mới có kết quả.



- Nếu thật là đồng môn của sư phụ thì sao?



Duẩn Nhi hiếu kỳ hỏi.



- Ta ắt phải dẫn hắn đi tới chính đồ, không thể trầm luân trong thế tục, hao phí thời gian cả đời này.