Hứa Tiên Chí
Chương 243 : Ly Loan
Ngày đăng: 11:40 18/04/20
Lúc này ở ngoài sân. Có tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền tới, đi vào trong thư phòng. Trông thấy Hứa Tiên, "NGAO...OOO" một tiếng đã nhào đầu về phía trước, lại nhìn thấy Vân Yên ở dưới bàn, liền trợn to mắt hiếu kỳ.
Con mắt liếc nhìn xuống dưới.
Vân Yên kinh hô nhưng bị ngăn ở trong miệng. Ngẩng đầu xin giúp đỡ từ phía Hứa Tiên. Nhìn thấy thần sắc cầu xin của nàng, Hứa Tiên cảm thấy phía dưới đang nóng lên, làm sao có thể dừng lại. Quay đầu khoát tay với Úc Lôi, bảo nó đi ra ngoài, Úc Lôi lại cho rằng Hứa Tiên đang triệu hoán nó, cho nên càng cao hứng hơn trước, sau đó dùng ánh mắt khinh khỉn nhìn Vân Yên.
Hứa Tiên thấy bộ dáng sắp khóc lên của Vân Yên, thò tay đạt Úc Lôi lên bàn sách.
Hắn không có năng lực câu thông với động vật như Tiểu Thiến, thật vất vả mới dụ được Úc Lôi đi ra ngoài, Vân Yên mới buông lỏng một hơi.
Hồi lâu sau, Hứa Tiên đem bàn tay nâng nách Vân Yên, ôm nàng vào trong ngực, Vân Yên lau lau khóe môi, đỏ mặt nói:
- Phu quân, ta đi làm cơm.
Nhưng bị hắn ôm ấp, chân lại mềm nhũn, nằm ở trong ngực của hắn.
Hứa Tiên vén váy của nàng lên, lộ ra bắp chân trơn bóng, đã thấy đầu gối trắng nõn của nàng xanh lên, nhìn ra cửa sổ đã thấy bầu trời đầy sao, đã qua không ít thời gian rồi, thân thể nàng kiều nộn,
Vừa rồi đích thị là nhịn đau a! Nhẹ nhàng khẽ vỗ thích đi thanh ứ, sờ sờ mặt nàng gò má, thương tiếc nói:
- Đồ ngốc, về sau cảm thấy không thoải mái thì nên nói cho ta biết..
Ôm ngang hông của nàng rời khỏi thư phòng, đặt nàng lên giường.
- Nghỉ ngơi một chút đi, chờ một chút ta đi làm cơm.
Sau khi tiểu Dã từ biệt mấy người bọn họ, tiến lên phía trước nói:
- Sư muội, nhớ nhà sao?
hìn qua gương mặt thanh tú của nàng, tim cũng đập nhanh không ít.
Thanh Loan quay đầu nhìn hắn mỉm cười một cái, nói:
- Có chút nhớ nhà, sư huynh rơi luyện kiếm rất lợi hại a.
Tiểu Dã được nàng tán dương, cho nên gương mặt hơi ngâm đen đã đỏ bừng lên, vuốt tóc, nói:
- Là ngươi đem nội đan kia tặng cho ta, ta mới có thể thắng. Nội đan của sư phó, luyện thành kiếm thai, nhất định sẽ lợi hại hơn ta, nhất định.
Thời điểm trên đường đi, gặp được yêu quái làm loạn, bị Yến Xích Hà loại bỏ, có được một khỏa nội đan. Yến Xích Hà vốn là người nghĩa khí, trước cho Thanh Loan, ủy khuất tiểu Dã một chút. Thanh Loan nhất định không chịu, mới cho tiểu Dã.
Một tiếng ưng Lê-eeee-eezz~! một tiếng, quanh quẩn trong dãy núi, kim ưng xuyên qua màn mây. Ánh mắt của mọi người đều bị con ưng xinh đẹp này hấp dẫn, nghị luận nhao nhao, thấy con kim ưng kia đang bay về phía Thanh Loan, dưới trảo của còn có cái hộp.
Tiểu Dã thấy trên mặt Thanh Loan tràn đầy vui mừng. Vội vàng mở cái hộp ra, Thanh Loan không còn bình tĩnh nữa, vội vàng đọc thư của Hứa Tiên. Nàng hiện giờ đã biết không ít chữ, cho nên đọc lẩm bẩm mấy lần, trên gương mặt càng linh động hơn chút ít. Đồng môn ở chung quanh nhanh chóng chạy tới, dùng kim ưng uy vũ như thế đưa thư, thật đúng là kỳ lạ quý hiếm a! Các trưởng bối đang thảo luận với nhau, tiếp tục bàn chuyện kiến thiết môn phái, ngẫu nhiên cũng nhìn qua.
- Thanh sư muội, là người nào viết thư thế?
- Các ngươi nói con ưng này có nội đan không?