Hứa Tiên Chí
Chương 28 : Mộc yêu
Ngày đăng: 11:37 18/04/20
- Bà ngoại!
Tiếu Thiếu tâm tình phức tạp gọi một tiếng.
Bà ngoại nhưng chỉ là dùng ánh mắt liếc nàng một cái, khàn khàn nói:
- Tới rồi à?
Thanh âm kia nhàn nhạt như thường, lại làm cho tiểu Thiến thiếu chút nữa rơi lệ, bởi vì mấy chục năm qua, thanh âm này thật sự là quán quen thuộc.
Yến Xích Hà như gặp đại địch, hắn cảm thấy lão thái bà trước mặt này là một địch nhân vô cùng khó đối phó, nơi này lại là địa bàn của mụ, lần này chỉ sợ là một trận đấu sống còn. Chỉ là một sợi nghi ngờ lướt qua trong đầu, nếu là yêu quái, lại là mộc yêu trứ danh trường thọ, tại sao có thể già nua như thế, lại còn không ngừng ho khan. Nhưng mà nghĩ lại, yêu quái phần lớn là hạng chuyên bắt chước giả làm người, có lẽ đó cũng là kế sách dụ địch của yêu quái.
Hai người bước dần lên trước, Hứa Tiên nắm chặt Thanh Hồng kiếm trong tay, phi kiếm màu trắng của Yến Xích Hà lóng lánh bạch quang. Đại chiến hết sức căng thẳng.
- Hai vị có bằng lòng nghe lão kể một đoạn chuyện xưa không. Nói xong, muốn giết muốn róc thịt, tự nhiên muốn làm gì cũng được.
Yến Xích Hà cùng Hứa Tiên liếc mắt nhìn nhau, đều có chút kinh ngạc. Không chiến, không hòa, không hàng, lại còn muốn kể cái gì mà chuyện xưa. Hai người cũng không dừng bước, cho đến đi tới trong vòng mười bước cách cây bạch dương, Yến Xích Hà gật đầu nói:
- Ngươi nói đi!
Bất luận là có âm mưu quỷ kế gì, cự ly như này, phi kiếm cũng có thể giết chết. Hơn nữa hai người cũng vừa trải qua một phen chiến đánh kịch liệt, cũng đồng ý nghỉ ngơi, trì hoãn thời gian thì càng có lợi cho bọn họ.
Yến Xích Hà hào khí ngút trời, Hứa Tiên tâm định như nước, đứng trên bãi mồ mả vô số. Quỷ vật xung quang cũng yên lặng trở lại, chẳng qua là địch ý không hề giảm, hai người lại coi như chẳng có gì. Chỉ là không ngừng tích tụ lực lượng, chỉ đợi một thời cơ thích hợp, liền dùng một chiêu như sấm sét, kết thúc tính mạng lão yêu này.
Về phần mụ kia nói cái gì, hai người cũng chẳng để trong lòng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Bà ngoại nặng nề ho khan mấy tiếng, tựa hồ như muốn ho rút hết cả phổi, tiếng ho từ từ dừng lại, giọng nói già nua của bà vang lên giữa nơi mộ phần hoang tịch này.
- Ba trăm năm trước, nơi này không có Lan Nhược Tự nào cả, mà chỉ là một rừng bạch dương, lão thân chẳng qua chỉ là một cây trong số đó, sau có một đám người đến ngày chém đêm phạt, dùng thân thể của chúng ta xây nên Lan Nhược Tự này, lão thân mạng tốt, vừa bên nằm cạnh chùa, không bị người ta chặt đi làm đòn tay, mà còn sống.
Một vài hòa thượng bắt đầu chôn người chết dưới tàng cây này, không biết chết như thế nào, chỉ là mặt mũi rất dữ tợn. Khi đó, lão thân nhận được máu từ những thi thể đó, bắt đầu lớn lên đặc biệt nhanh, thậm chí vô tình còn có linh tính.
Bèn đuổi theo Ninh Thái Thần.
Thôn dân phụ cận Lan Nhược Tự đợi trời sáng choang mới dám ra cửa, cả đêm qua tiếng hò hét rung trời cũng ánh lửa chói mắt đã dọa sợ không ít người. Người ở đó cũng có nghe tin Lan Nhược Tự có quỷ, ngày bình thường cũng không ai nguyện ý đi qua, sau lại có người lớn mật đi qua nhìn thử, mới biết gốc cây bạch dương to ở loạn phần cương đó đã bị đốt trụi hết, ngay cả tro cũng không còn. Hơn nữa, đêm đó, ở Lan Nhược Tự cũng sáng lên kim quang, quay về thôn rối rít đồn thổi là có Phật tổ thu yêu, có người tả lại như thật Kim Cương La Hán đại chiến yêu vật ra sao, còn nói chính mắt mình nhìn thấy, có người không tin, y bèn đỏ mặt thề:
-Nếu nói dối nửa câu, sinh con không có lỗ đít.
Ba ngày sau, đầu Huyện lệnh Kim Hoa huyện bị người ta trộm, không ít người âm thầm vỗ tay khen hay, tên ác quan này cuối cùng cũng đã gặp báo ứng. Chuyện này kết hợp với trận đại hỏa ở Lan Nhược Tự kia, mọi người đều nói khi Phật Tổ thu yêu, thấy trong thành có một yêu nhân làm bậy, thuận tiện thu nốt. Đủ loại tin đồn ngày càng mê hoặc ly kỳ, Lan Nhược Tự lại nổi danh, lại có tăng nhân quay về bố pháp, người đến thắp hương cúng bái cũng không ít. Cái này đều là nói về sau này.
Hứa Tiên nghe liền biết Yến Xích Hà ở lại thêm vài hôm để làm gì, không giống với người bình thường trong giang hồ giận lên là giết, nhưng lại thích cái danh tiếng hành hiệp trượng nghĩa thay trời hành đạo. Những kiếp hiệp chân chính này, mỗi khi giết một người không khỏi tính toán kỹ lưỡng, còn phải sưu tầm tin tức, chỉ có tới thời điểm quả thật nên giết mới có thể xuất kiếm, lấy đầu người trên cổ kia, quyết không vội vã giết một người. Tên của bọn họ nhất định không ai biết, sự tích của bọn họ nhất định bị mai một trong từng lớp bụi lịch sử, nhưng họ nào có quan tâm?
Mơ hồ còn có tiếng tụng kinh lẫn chút khẩu âm đất Tần phảng phất bên tai.
Túng tử hiệp cốt hương
Bất tàm thế thượng anh
(Dù chết xương vẫn thơm
Không thẹn cùng anh hùng
- Hiệp Khách Hành - Lý Bạch -)
Đứng trước hàng rào thông thường của nhà nông, Ninh Thái Thần hô lớn:
- Mẹ, con đã về
Một tay mở cửa.
Một câu nói bình thường lại khiến cho Hứa Tiên sửng sốt, một cảm giác xa lạ mà thân quen dâng lên trong lòng, không lâu trước đây mình cũng có một thời gian như thế. Mà bây giờ, mẫu thân ở một thế giới xa xôi khác có khỏe không?