Hứa Tiên Chí

Chương 354 : Trạng Nguyên (2)

Ngày đăng: 11:41 18/04/20


Phan Ngọc cũng không để ý bụi đất, ngồi cạnh Hứa Tiên.



Hứa Tiên tiện tạy ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng. Phan Ngọc cũng thuận thế tựa đầu vào vai hắn và hỏi:



- Chàng không trách ta?



Hứa Tiên cả giận nói:



- Đương nhiên là trách chứ.



Phan Ngọc lập tức ngồi thằng lên:



- Ta…



Hứa Tiên đã đem ngón tay áp vào môi nàng:



- Ta hiểu mà.



Nàng thật ra luôn suy nghĩ cho Hứa Tiên. Khi đó Chung Quỳ đã làm Hoàng đế tức giận, Hứa Tiên muốn cứu hắn chỉ sợ cũng bị liên lụy. Lúc đó sẽ khiến Hứa Tiên bộc lộ lực lượng của mình. Từ đó tất cả mọi người có thể đoán ra hắn chính là người đại náo Lương Vương Phủ. Có thể nói cứu Chung Quỳ có trăm cái hại mà chẳng có cái lợi nào. Mà trái lại khoanh tay đứng nhìn có rất nhiều lợi. Giờ phút này, chính nàng đã giúp nhặt xác Chung Quỳ, có thể nói rằng nàng cũng đã khiến Hoàng đế tức giận, chỉ sợ đường công danh về sau khó bảo toàn.



Phan Ngọc đối mặt vs Hứa Tiên, rồi rốt cục cũng buông tha lo lắng



Phan Ngọc nói:



- Trên điện, hắn đã hồ đồ, mà ngươi lại nói giúp hắn, nhạt xác giúp hắn. Coi như là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ hắn rồi.



Từ nhỏ nàng đã được giáo dục là phải sát phạt quyết đoán, chỉ ngoại trừ vài người đăc biệt mà thôi. Những người ngoài đều nên dùng lý tính mà đối đãi. Trong mắt nàng, Chung Quỳ chính là tự tìm đường chết, không thể trách ai.



Hứa Tiên khẽ cười khổ, đây cũng chính là cách người bình thường nghĩ. Cho nên hắn cũng không có trách Phan Ngọc. Muốn làm người tốt điều trọng yếu nhất chính là không thể so sánh tiêu chuẩn của mình với người khác, lại càng không thể vì làm một chút chuyện tốt mà lại bày ra thái độ người bề trên.



Hứa Tiên khẽ vuốt mái tóc của Phan Ngọc:



- Kỳ thật, chính ta là người ích kỷ.
- Người ta là thám hoa loang, ngươi muốn mời người ta uống rượu. Không bằng uống thử nước tiểu của mình đi rồi xem có xứng không?



Hắn hồn nhiên không để ý tới, cánh tay của tráng hán đó còn to hơn bắp chân của hắn.



Tráng hán đập mạnh lên bàn dường như muốn phát tác. Lão già lập tức đứng lên can ngăn:



- Nhưng vị Hứa công tử này đã dám vuốt râu rồng, chỉ sợ rằng chức thám hoa này không giữ được.



Lời này không gặp sự phản bác của người nào. Gặp phải việc như thế này, không bị phế truất coi như may mắn lắm rồi.



Tiểu nhị đưa rượu tới, và chen miệng nói: Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn



- Nghe nói Chung Quỳ thiếu chút nữa làm gãy cột chống của đại điện, dường như muốn làm sập đại điện, đồng vu quy tận! Nhưng không có thành, thi thể của hắn ôm chặt lấy cột, hơn mười tên đại nội thị vệ đều không thể kéo ra được, mà vị Hứa công tử kia tiến lên chỉ cần nhẹ nhàng đụng chạm một cái, liền đem hắn tách ra khỏi cái cột. Các vị có thấy siêu không.



Vị tráng hán uống một hớp rượu rồi nói:



-Chung Quỳ trên trời có linh, đem thi thể phó thác cho bạn tốt tránh bị người khác giày xéo.



Tại vô số miệng người, vô số quan điểm, câu truyện đã có chút trở nên thần kỳ.. Chung Quỳ mặc dù không trở thành Trạng Nguyên nhưng thanh danh còn hơn xa Trạng Nguyên rất nhiều.



Ngày hôm sau,kết quả thi đình niêm yết cho thiên hạ. Phan Ngọc thuận lợi trở thành trạng nguyên mà Trình Tàng Kiếm trở thành bảng nhãn. Vượt qua dự liệu của mọi người Hứa Tiên nổi danh vẫn là thám hoa nhưng không thuận lợi trở thành bản nhãn. Điều này có thể xem như sự trừng phạt nho nhỏ.



Hứa Tiên vốn đã có tâm lý bị phế truất, nhưng giờ phút này hắn cũng không biết được vì sao vị Hoàng đế bệ hạ kia lại ưu ái hắn như vậy, chẳng lẽ tại thi từ của hắn sao?



Phan Ngọc nói:



- Vô luận như thế nào, thì cũng là chuyện tốt. Chúng ta đi thôi.



Hôm nay Phan Ngọc mặc một thân trạng nguyên trang đỏ thẫm.



Hứa Tiên phát giác được một cỗ hơi thở phát ra từ người Phan Ngọc. Cỗ hơi thở này có chút giống Long Khí của Đại hạ, cỗ khí thế này kết hợp với số mệnh nàng tạo thành một mệnh cách mới.