Hứa Tiên Chí
Chương 371 : Xuôi Gió (1)
Ngày đăng: 11:41 18/04/20
Hàn Lâm, tiến sĩ, thậm chí còn có Trình Tàng Kiếm, Phan Ngọc đều tập trung tinh thần, khi bọn họ nhìn Hứa Tiên, Hứa Tiên chỉ cảm thấy như đang ở trong hang sói, thật sự là sói đói bốn phía a, trong nội tâm đã giật mình, ngay cả vị đại học sĩ kia cũng lộ ra hứng thú bừng bừng với câu đối a, không có nghĩ ra một ít tên tuổi dính dáng tới bốn chữ "Đệ nhất thiên hạ" lại hấp dẫn như thế này.
Hứa Tiên xiết tay ho nhẹ một tiếng, cất cao giọng nói:
- Có nước không có!
Mọi người cười ngất, mấy tiến sĩ đang tập trung tinh thần cao độ suýt té nhào. Phan Ngọc giận tím mặt, trên mặt Hứa Tiên lại lộ ra vui vẻ.
Hứa Tiên sờ sờ đầu, giống như xấu hổ vì tác phẩm đáng hổ thẹn.
- Chỉ là nói đùa.
Tên tiến sĩ làm khó dễ hắn nãy giờ lên tiếng:
- Ngươi mau nói đi.
Hứa Tiên nói:
- Lần này là thật a! Vừa rồi ta nhìn cảnh sắc tại hồ nước, đột nhiên nghĩ ra một vế trên, gọi là - - yên tỏa trì đường liễu.
Hứa Tiên vừa dứt lời, trong đám người lập tức có tiếng đối lại vang lên.
- Vụ nhiễu sơn nhạc tùng!
Nói xong nhìn Phan Ngọc bên cạnh, nhe răng cười cười, Phan Ngọc cũng mỉm cười gật đầu.
Vẻ mặt của ngũ tiến sĩ lúc này vô cùng đau xót. Hắn cũng bị câu đối của Hứa Tiên mê hoặc, cho rằng Hứa Tiên sở trường về đạo này, mình đưa ra chủ ý cúi bắp, đang ảo não không thôi, bỗng nhiên nghe Hứa Tiên nói lời này, chẳng khác gì cho hắn cầu thang đi xuống.
- Hứa thám hoa lời này thật đại thiện, không, là Hứa biên tu, Hứa đại nhân. Hứa đại nhân tài văn chương thông thần, đi tới địa phương văn nhã như Hàn Lâm Viện, thiên nhân giao cảm, mới xuất ra tuyệt đối.
Hắn nói lời này, chính là dùng thánh hiền hư vô mờ mịt biện luận a.
Ngũ kinh tiến sĩ cũng chỉ là bát phẩm, đương nhiên không bằng chính phẩm như Hứa Tiên, gọi một tiếng đại nhân mới đúng. Nhưng Ngũ kinh tiến sĩ có được chức vị này từ thừa kế, chuyên cung cấp cho một ít hậu duệ của đại nho đảm nhiệm, cũng không sợ chức quan của Hứa Tiên cao hơn hắn.
Đại học sĩ mặt già đỏ lên, ho nhẹ hai tiếng. Nếu là ngày thường hắn đã quát lớn:
- Ít nói mấy lời quái lực loạn thần.
Nhưng cái "Bậc thang" này quá thoải mái, cho nên hắn cũng phải xuống.
- Tiên hiền thay ta đưa ra câu đối. Chuyện này... Đây cũng là một đoạn giai thoại!
Hứa Tiên vừa nói ra lời như vậy, cũng không phải là Hứa Tiên ra đề mục, đám Hàn Lâm đáp không được, mà là tiên hiền đại đức đưa ra đề mục cho Hàn Lâm, tất cả mọi người đáp không được, trên mặt mũi không có mất mát, cũng là biến tướng năng mặt mũi của Hàn Lâm Viện. Hoa kiệu hoa tử mỗi cái đều có đài, tất cả mọi người cần mặt mũi.
Thâm chí đại học sĩ có một chút hoài nghi, có phải thật sự là do tiên hiền đưa ra hay không, bằng không thì làm sao có thể trong thời gian ngắn như thế, vừa mới nhìn thấy cảnh sắc như vậy, đã nghĩ ra một câu tuyệt đối, không khỏi quá khéo a, về sau có lẽ nhiều nên đi dạo hồ nước kia nhiều một chút.