Hứa Tiên Chí

Chương 373 : Đẩy Thuyền (1)

Ngày đăng: 11:41 18/04/20


Kiếp trước, Hứa Tiên đã từng đã đến Bắc Kinh, thăm qua Cố Cung, chỉ cảm thấy hoàng cung kia, trừ diện tích lớn một chút, kiến trúc thật sự không có gì thần kỳ, bất quá chỉ mấy ngàn vạn phòng ốc hơi giống nhau, có cái lớn, cũng có cái nhỏ, có cái xây cao, có chỗ sửa thấp. Vốn là không tinh mỹ bằng được so với Giáo đường, tòa thành ở phương Tây.



Nhưng giờ phút này, hắn cũng đã chân chính kiến thức được sự hoa mỹ cùng đồ sộ của Cung đình cổ đại, quả thực không nơi nào là không tinh xảo, không một nơi không đại khí phái, đây mới là cung khuyết trên trời, chỉ có thể xuất hiện ở trong giấc mộng, cũng là chỉ có ở trong thời kỳ thịnh thế nhất, có khuynh quốc chi lức mới có thể xây dựng lên kiến trúc to lớn như vậy, mang Giáo đường, tòa thành của Tây phương so sánh với, bất quá giống như là món đồ chơi vụng về của hài tử.



Các vị Tiến sĩ đi lên tầng tầng điện vũ cao nhất, trên mặt đất trải đầy thảm lông dê hoa mỹ, chính là vật mà Tây Vực quốc gia cung phụng. Mọi điểm đều tinh xảo, làm cho người ta không đành lòng đạp lên đó. Người nào đạp lên trên đó liền cảm giác được nó mềm mại vô cùng, như đứng trên đám mây.



Cung nữ hai bên đường đứng thành hàng nghênh đón. Phân chia ra thân phận trong tương lai mà hướng dẫn về phía chỗ ngồi của mình. Trong điện, trong lúc nhiều đội cung nữ đang lui tới, trên tay đang cầm món ngon rượu thơm, xếp đặt đến trên bàn dài, làm việc có chức tránh riêng, tuyệt không nửa phần hỗn loạn. Mọi người đều là dung mạo xinh đẹp, dáng vẻ đoan trang, tựa như Thiên nữ.



May là các vị Tiến sĩ trong không ít người là xuất thân đại gia, kiến thức rộng rãi, giờ phút này cũng không khỏi co tay bó chân, vui sướng lâng lâng, như nông dân mới vào thành.



Làm cho Hứa Tiên không khỏi cảm thán, Hội bàn đào của Vương Mẫu nương nương, bất quá như thế này mà thôi!



Bàn dài được xếp đặt chia làm mấy tầng, phần lớn Nhị giáp, Tam giáp Tiến sĩ, chỉ có thể xa xa nhìn về phía chủ vị trong điện. Một cái ngọc án cực kỳ rộng rãi… Mặc dù chỗ nào cũng trống không. Chỉ có ba người Phan Ngọc mới có thể trực tiếp vào được chỗ đó, Phan Ngọc cùng Trình Tàng Kiếm ở gần nhất, ngồi xuống hai bên địa phương chủ vị, cách một khoảng, chỗ ngồi Hứa Tiên là ở bên người Phan Ngọc, chính là vị trí như vậy, cũng cách Chí tôn vị này cũng có hơn mấy thước.



Sau khi các vị Tiến sĩ ngồi yên, liền vừa đứng dậy đi qua lối đi, chờ đợi vị Chí tôn kia đến.



- Hoàng đế bệ hạ giá lâm, Hoàng Hậu nương nương giá lâm.



Không có chờ lâu, nhiều tiếng báo dài vang lên, theo một đám thái giám truyền lại xuống, quanh quẩn trong điện, rung động không ngừng.



Ở nơi này, đang lúc hoàng hôn, làm cho người ta cảm giác có chút tịch liêu, nhưng lại lộ ra vẻ uy nghiêm.



Ba quỳ chín lạy, hô:
Liền có lễ quan khai báo lễ nghi yến hội, cũng chỉ là chú ý dáng vẻ, không cần lớn tiếng ầm ĩ... Về tiểu tiết, cũng không có quy củ phức tạp gì, ngược lại có một loại tự do, lại càng khai báo: - Có thể uống thì uống, không thể uống rượu, thì có các loại trà, không cần mê rượu mà thất thố!



Để cho Hứa Tiên không nghĩ tới ở cổ đại này, trong cung đình cũng là có thể nhìn thấy loại lễ nghi nhân tính hóa này.



Lễ quan cao giọng nói:



- Khai yến!



Quỳnh Lâm Yến từ đó mới coi là chính thức bắt đầu, rồi sau đó ca yến tửu nhạc.



Vô số khay ngọc chứa món ăn quý và lạ, chén vàng rượu ngon, đưa lên bàn tiệc như nước chảy mây trôi. Đùng là quỳnh lâm diệu yến, rượu vào trong lòng, vui ra từ đó, tiếng người dần dần ồn ào, lễ quan muốn ngăn lại, Gia Ngự Hoàng đế cũng chỉ là cười khoát khoát tay, để cho lễ quan không cần để ý, nhưng đem ánh mắt đặt ở trên người Hứa Tiên. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn



Hứa Tiên thưởng thức một ngụm rượu đỏ sẫm trong chén, chỉ cảm thấy môi miệng lưu hương, mỹ vị vô cùng.



Gia Ngự Hoàng đế mở miệng nói:



- Hứa Tiên, rượu nho do Tây Lương cống này như thế nào?



Hứa Tiên để chén rượu xuống nói:



- Tạ long ân bệ hạ! Rượu này thật là ngọt, để cho thần vô cùng hướng về!