Hứa Tiên Chí
Chương 481 : Thần Miếu
Ngày đăng: 11:43 18/04/20
Ngao Nghiễm nắm chặt tay phải, cảm thấy đau đớn tràn lan.
- Đây là... Đây là cái gì?
Hắn là Đông Hải Long Vương, là chủ nhân của biển cả, được vô số người thờ phụng, tín ngưỡng lực đã sớm ngưng kết tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi, ngày bình thường cùng người ta tranh đấu, căn bản không cần tới bất cứ pháp bảo gì, đem đại thủ ấn đánh ra, cũng dễ dàng có uy lực mạnh hơn pháp bảo. Loại tình huống này mới gặp lần đầu tiên.
...
Mà ở sâu trong nước, trong một cái hạp cốc lớn, Liệt Hỏa Hạp cùng một mạch tương liên với Tiên Cung này.
Một tòa tiên phủ lăng không hiện ra, xuất hiện đại môn bằng bạch ngọc, ở trên cửa có điêu khắc con chim làm đồ đằng, giờ phút này đã mở ra một khe nhỏ, vạn đạo hào quang phun ra ngoài, muôn vàn kỳ hương.
Cái cửa này lớn không tưởng tượng nổi, một đạo khe hở này đủ cho một người lách vào trong. Có mấy thân ảnh đã tiến vào, chính là con của Long Vương.
Ba người Ngư Nhi đi theo phía sau, Yến Tử lôi kéo Ngư Nhi cùng Tiết Bích, nhanh chóng lao về phía trước, vừa tiến vào trong cửa lớn, hào quang và kỳ hương nồng đậm, đã triệt để bao phủ các nàng lại. Khiến lục giác của người ta mát đi tác dụng, căn bản không biết nên tiến lên hướng nào.
Thời điểm này, có một cây thương đánh tới, căn bản không thể nào biết được, càng không cách nào trốn tránh.
"Binh" một tiếng vang thật lớn, bốn phía của các nàng có bình chướng ngăn cản, chính là Bích Thủy Kim Tinh Tráo của Tiết Bích, nhưng vẫn bị đánh bay ra ngoài.
Ngay sau đó là những công kích mãnh liệt, Tiết Bích cắn chặt răng, nỗ lực chèo chống.
Đợi cho hào quang biến mất dần, rốt cục đã nhìn thấy tình hình chung quanh.
Địa phương các nàng đứng là một đại điện, một cây cột đá lớn mấy trăm người mới có thể ôm hết, mọc lên san sát như rừng, hai hàng cột kéo dài ra xa vô tận, phía trên có khắc cổ thú muôn hình muôn vẻ, như là chim bay tẩu thú, nhưng đồ hinh cực kỳ bình thường, tất cả không có giống nhau. Giản lược vài nét bút phác hoạ, những con quái thú này giống như vật sống, giống như tùy thời muốn từ trong trụ lao ra ngoài vậy. Nguồn tại http://Truyện FULL
Mà công kích các nàng chính là đồng nhân màu vàng cao mười trượng, có tât cả mười hai tên, diện mục dữ tợn, tướng mạo phong cách cổ xưa, quần áo và chiến giáp cũ nát, trong tay cầm một cây thương màu vàng, ra sức múa. Âm thanh xé rách không khí lao tới, trở thành tiếng vang duy nhất trong đại điện.
Những đồng nhân này không chỉ có uy lực mạnh mẽ, hơn nữa có xu hướng tổ hợp thành quân trận, tiến thối phối hợp, rất có kết cấu. Cộng thêm thân hình do kim thiết tạo thành, công kích tầm thường không đặt vào trong mắt, chỉ công không thủ. Chính mười hai tên này, bày ra xu thế địch lại thiên quân vạn mã, sát khí khốc liệt.
Tiết Bích kinh ngạc nói không ra lời, nàng cũng biết được tin tức, ở đây có một tìa tiên phủ sắp xuất thế. Nhưng trong suy nghĩ của nàng, trình độ cũng chỉ sánh ngang với Thủy Tinh Cung thôi, nhưng to lớn cũng không bằng Thủy Tinh Cung, nào ngờ có quy mô như vậy. Các nàng thân ở bên trong giống như con ruồi, thậm chí ngay cả đồng nhân cao lớn cũng lộ ra dáng vẻ nhỏ bé.
Thấy rõ phương hướng, Yến Tử mang theo Ngư Nhi cùng Tiết Bích nhanh chóng xuyên qua công kích của đồng nhân, hướng vào sâu trong nội cung mà đi, nhưng không thể né tránh, cũng có thể dùng Bích Thủy Kim Tinh Tráo ngăn cản.
Sáu đồng nhân đuổi theo các nàng, giẫm lên mặt đất, phát ra tiếng nổ mạnh bang bang.
Ngao Nghiễm giận tím mặt, móc trong tay áo ra mấy khỏa Quý Thủy Thần Lôi, linh lực quấn quanh trong đó, giống như còn có uy lực lớn hơn của Ngao Hạo sử dụng với Hứa Tiên. Đột nhiên đánh ra một khỏa, liên tiếp bạo tạc nổ tung, một kích đập một tảng băng nát bấy. Thấy băng sơn cực lớn cũng bị chấn động bay hướng khác.
Bụi băng bay theo gió, tản tuyết bay đầy trời. Bây giờ là ngày hè, dưới mặt trời, bỗng nhiên xuất hiện tuyết rơi rất nhiều, Bông tuyết trong suốt, bồng bềnh phiêu phù trong không khí.
Thần sắc của Hàn Mai tiên tử trong tuyết vẫn đạm mạc như lúc ban đầu, xinh đẹp không gì sánh được.
Ngao Nghiễm không quan tâm, vung lên lên, đập về phía của nàng, tốc độ cực nhanh, không thể né tránh.
Cô Tùng đạo nhân cùng Khổ Trúc thiền sư dưới sự kinh hãi muốn đi lên cứu viện nhưng không kịp, mắt thấy bàn tay lớn chụp tới, uy lực bàn tay này bọn họ vô cùng rõ ràng, dưới một cái tát, tất cả đều là gà đất chó kiểng. Cho dù là Đại Nhật Hỏa Long vô cùng uy mãnh cũng bị bóp nát, ngay cả Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh có thiên phú dị bẩm, cũng phải hợp lực của hai người mới có thể ngăn cản nổi.
Đột nhiên Ngao Nghiễm cảm thấy bàn tay đau xót, Hứa Tiên xuyên phá lòng bàn tay bay ra ngoài, ôm eo của Hàn Mai tiên tử, giúp nàng vượt qua công kích bá đạo này.
Ngao Nghiễm chỉ vào Hứa Tiên, kinh sợ hỏi:
- Ngươi làm cái gì?
Thì ra trong bất tri bất giác, bàn tay to kia đã nhỏ hơn nhiều.
- Ta không nói cho ngươi biết!
Hứa Tiên đứng thẳng trên băng, có chút thở hào hển, vừa rồi đối mặt với bàn tay lớn, hắn có sức lực to lớn cũng bị áp đảo, nếu không phải nhờ tác dụng của kiếp lôi, hắn đã sớm táng thân trong đó. Nhưng đồng dạng, kiếp lôi cũng đem tín ngưỡng lực Ngao Nghiễm tích góp được hao tổn không ít.
Hứa Tiên buông Hàn Mai tiên tử ra, nhìn qua dung nhan của nàng vẫn còn băng lãnh như trước, giống như không biết mình vừa chạy một vòng qua quỷ môn quan, hơn nữa. Bởi vì chính mình. Mới lâm vào ác chiến, nhờ có nàng ra tay nên hình thức mới nghịch chuyển.
Hứa Tiên không thể không thừa nhận, bằng chính mình hiện tại, cho dù bằng vào kiếp lôi, cũng đánh không lại bá chủ Đông Hải Long Vương này. Cho dù hắn có thể miễn cưỡng thoát được một mạng, cũng tuyệt đối không bảo hộ được Tiểu Thanh bên cạnh, mà bây giờ...
Cô Tùng đạo nhân cùng Khổ Trúc thiền sư đứng thẳng giữa Ngao Nghiễm cùng Hàn Mai tiên tử.
- Long Vương bệ hạ, ngươi nên thu tay lại đi.
Những tán tiên khác cũng nhanh chóng bay về phía hai người.
Hứa Tiên vội vàng đi nâng Tiểu Thanh lại, vừa rồi nàng chống lại một chưởng, đang uể oải nằm trên mặt đất, trong miệng tràn đầy máu tươi, khá tốt là có linh lực của Hoàng Lương Nhưỡng cuồn cuộn không dứt, giúp nàng khôi phục thương thế cùng thể lực.
Ngao Nghiễm xem xét trên biển, dưới tay của mình có vô số binh tướng, dấy lên căm giận ngút trời, làm sao chịu bỏ qua, âm thầm đem mấy khỏa Quý Thủy Thần Lôi cầm trong tay áo, dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong...