Hứa Tiên Chí
Chương 497 : Đào Vong
Ngày đăng: 11:43 18/04/20
Kim Vạn Thành nhìn Kim Thánh Hào, ý bảo hắn không cần nhiều lời, nhưng lại không phát hiện trong mắt của Hứa Tiên có chút kinh ngạc và tức giận nào, ngược lại thấy một tia thoải mái, mỉm cười đáp:
- Lão gia tử làm gì nóng vội, nói không chừng thuyền lớn ít ngày nữa sẽ về tới điểm xuất phát đấy!
Tuy Hứa Tiên mấy ngày trước đã cứu thuyền lớn của Kim gia, nhưng tốc độ của chiếc thuyền không có khả năng nhanh như Hứa Tiên bay tới bay lui, trên đường còn phải dừng lại bổ sung nước ngọt và cấp dưỡng, ngược lại Hứa Tiên phát sau mà đến trước, Hứa Tiên tính tính toán toán thời gian, không sai biệt lắm hôm nay hoặc ngày mai sẽ trở về thôi.
Kim Vạn Thành cười khổ nói:
- Hiền chất không cần an ủi ta, trước kia phía nam có tin tức, về sau bỗng nhiên không còn tin tức, trên biển không bình tĩnh. Bị hải tặc hoặc là phong bạo cũng nói không chính xác. Hôm nay Kim gia gặp đại nạn, lần này đến đây, chính là có việc muốn nhờ, thỉnh hiền chất đồng ý!
Nói đến thế thôi, hai đầu gối khẽ cong, muốn hành đại lễ.
Hắn vốn muốn mở con đường hàng hải, họa hải đồ, chính là muốn đoạt tài lộ của người khác trước, nhưng không ngờ lại đi tới tử lộ.
Hứa Tiên làm sao cho lão nhân gia quỳ xuống trước mặt của mình chứ, cho nên tiến lên đỡ hắn, nói:
- Lão gia tử cớ gì nói ra lời ấy, có yêu cầu gì không ngại nói đi, tiểu tử tự nhiên hết sức nỗ lực!
Kim Vạn Thành đem sự cố nói ra, Hứa Tiên có chút khó xử, hắn không phải kỳ tài buôn bán, không hiểu chuyện ngân trang là thế nào, lại càng không phải chính trị gia, cũng không hiểu nên ép buộc ứng phó ra sao.
- Lão gia tử muốn ta làm cái gì?
Kim Vạn Thành nói:
- Kim gia sợ rằng khó qua cửa ải này, chỉ sợ đến lúc đó cừu gia bỏ đá xuống giếng, kính xin Hứa công tử bao che già trẻ trên dưới của Kim gia chúng ta, không bị tiểu nhân hãm hại, ta vô cùng cảm kích.
Kim Vạn Thành cũng không có trông cậy vào chuyện nhờ Hứa Tiên cứu giúp Kim gia, tuy Hứa Tiên thanh danh cực thịnh, càng nhận thức rất nhiều quyền quý, nhưng dù sao đó không phải lực lượng bản thân. Nhưng có thể mượn thanh danh của hắn, thỉnh hắn vào lúc mấu chốt bảo hộ người nhà, chuyện này không thành vấn đề. Đây cũng là hy vọng lưu lại con đường lui của Kim Vạn Thành, hắn tin tưởng tính tình của Hứa Tiên như vậy tuyệt đối không thấy chết mà không cứu.
Nhưng mà Hứa Tiên nhẹ nhàng lắc đầu, làm cho Kim Vạn Thành tâm chìm vào đáy cốc, lại nghe Hứa Tiên nói:
- Kim lão gia tử, nếu như ta nói ngày mai thuyền của Kim gia về tới bến cảng, nguy cơ của Kim gia có giải trừ được không?
Kim Vạn Thành kinh ngạc nói:
- Ngày mai?
Nhưng thấy bộ dáng tự tin của Hứa Tiên như thế, trầm ngâm nói:
- Nếu như ngày mai về tới đây, vậy thì Kim gia nhất định được cứu rồi.
Hứa Tiên nói:
- Vậy thì tốt, đừng nên trì hoãn thời gian nữa, xin ngài trở về chuẩn bị sớm đi, ta dám đảm bảo, ngày mai thuyền lớn nhất định trở về.
Kim Vạn Thành nhíu mày. Thuyền lớn biến mất một thời gian ngắn, hắn đã phái nhiều đội ngũ đi tìm kiếm, đều vô tung vô ảnh, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện chứ! Cẩn thận đánh giá Hứa Tiên, muốn tìm ra trên mặt của hắn cất dấu thứ gì đó.
Nhưng mà Hứa Tiên chỉ ra vẻ mặt "Tin tưởng ta", cũng không giải thích cái gì!
Kim Vạn Thành cắn răng nói:
- Nếu hiền chất đã tự tin như thế, ta sẽ trở về chuẩn bị, vẫn ở Nhật Thăng Lâu, đại yến khách mới, thỉnh hiền chất tới đó cổ động. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Nói xong liền cáo từ rời đi.
Lại một lần nữa đi qua đình viện đầy cỏ kia, đi ra bên ngoài cổng, Hứa Tiên mỉm cười tiễn chân bọn họ, "Két.." Một tiếng đóng cửa lại.
Thải Nhân cùng Mị Nương nuốt nước bọt, đột nhiên nhớ tới nguyên nhân tà ác Hắc Sơn lão yêu thả các nàng, bởi vì Hứa Tiên sắp trở về.
Nhân sâm tinh giấu kín không dễ tìm kiếm, Hứa Tiên nhớ tới hai tỷ muội thỏ tinh này, muốn nhờ các nàng đi dẫn đường, thấy các nàng mang theo trang phục đi ra, hỏi:
- Các ngươi muốn đi ra ngoài?
Thải Nhân cùng Mị Nương mang bao phục dấu ra sau, đồng loạt lắc đầu. Tiểu Thanh từ ngoài động đi vào, con mắt xanh nhìn qua làm các nàng phát lạnh.
Hứa Tiên nói:
- Mang bọn ta đi gặp tham lão đi.
- Tốt... Tốt!
Thải Nhân cùng Mị Nương dẫn đường, nhanh chóng nhảy tung tăng trong rừng, động tác nhẹ nhàng linh hoạt mà linh mẫn.
Thời điểm này mấy người bọn họ tìm được ông lão đang câu cá. Tiểu Thanh cười khúc khích, mà ngay cả Hứa Tiên cũng thấy mỉm cười.
Nhân sâm tinh diện mạo bây giờ rất bóng bẩy, không còn tóc, ngay cả râu ria lông mi cũng không còn, làm cái đầu của hắn sáng bóng dưới ánh mặt trời, giống như một đêm đã xuất gia làm hòa thượng, vừa thấy được Hứa Tiên liền bỏ chạy, nhưng thấy phía sau hắn là Thải Nhân cùng Mị Nương, cười khổ một tiếng ngừng lại..
Hứa Tiên ho nhẹ hai tiếng, nói:
- Tại sao ngài có bộ dáng như thế này?
Vẻ mặt tham lão đắng chát, nói:
- Tham lão ta đã không còn xúc tu, ngài không nên nghĩ nữa, cũng chỉ có thể chém tay chém chân.
Hiển nhiên là chịu không ít bóc lột.
Hứa Tiên cười nói:
- Lần này tới không vì tham tu của ngài, mà là muốn tặng lễ vật đáp lễ.
Sau đó cầm ra một giọt Hoàng Lương Nhưỡng kết tinh, nhân sâm tinh một mực bị người ta bóc lột, hắn cũng có phần cảm và xấu hổ, hôm nay tới đây dùng Hoàng Lương Nhưỡng đền bù tổn thất, xem như lợi dụng tuần hoàn, có thể tiếp tục phát triển.
Tham lão cẩn thận từng li từng tí tiếp nhận Hoàng Lương Nhưỡng, nhưng cảm nhận được linh lực bành trướng trong đó, mặc dù không nhận biết cũng rõ đây không phải là phàm phẩm.
- Cái này thật sự cho ta?
Hứa Tiên nói:
- Đúng, về sau còn có thời điểm phiền toái ngài.
Tham lão cung kính nói:
- Hứa công tử đại đức!
Đem Hoàng Lương Nhưỡng nuốt vào.
Chỉ thấy trong nháy mắt, lông mi và tu của hắn mọc dài ra, tóc cũng mọc lên. Hắn chỉ cảm thấy linh lực toàn thân tăng vọt, đây mới chỉ thu nạp chút ít Hoàng Lương Nhưỡng mà thôi.
Hoàng Lương Nhưỡng là do gạo Hoàng Lương nấu thành. Cùng là mộc thuộc tính với nhân sâm tinh, hiệu quả thu nạp hơn xa phàm nhân, xem như lợi dụng được nhiều lần.