Hứa Tiên Chí

Chương 593 : Thẩm Phán

Ngày đăng: 11:44 18/04/20


- Tiểu Thiến, đây là có chuyện gì?



Hứa Tiên kỳ quái hỏi, hắn mơ hồ cảm thấy sẽ có chuyện không tốt, hoặc là chuyện tốt sắp sửa phát sinh.



- Tướng công, ngươi cảm thấy các nàng thế nào đây?



Tiểu Thiến vẫn dịu dàng cười như trước, chỉ là dáng tươi cười có chút mất tự nhiên.



- Uy, bọn họ đều sắp khóc!



Hứa Tiên khẽ nhếch miệng, lộ ra thần tình tự tiếu phi tiếu.



Quả nhiên, trong hốc mắt của Mị nương và Thải Nhân, giọt nước mắt đã bắt đầu đảo quanh.



Tiểu Thiến nói: Text được lấy tại Truyện FULL



- Không được khóc, dám khóc sẽ phạt chục ngày không được ăn.



Bộ dáng hung ác độc địa khiến Hứa Tiên nhớ tới những địa chủ bà khi dễ tiểu nha hoàn trong xã hội cũ kia. Bất quá hiện tại hình như chính là xã hội cũ.



- Không nên a...



Chỉ là nói chưa dứt lời, các nàng đã lập tức ôm lấy nhau khóc rống lên.



Hứa Tiên lắc đầu bật cười, nhìn tiểu Thiến nhếch mày lên, mơ hồ cảm giác được suy nghĩ của nàng, không khỏi cảm thấy vạn phần có lỗi. Tuy rằng loại sự tình này ở thời đại này không có gì không được, nhưng khiến nàng ăn dấm chua ra hạ sách này, chắc là đã hạ quyết tâm rất lớn đi!



Hứa Tiên vỗ vỗ gương mặt của tiểu Thiến:



- Được rồi, sự tình dưa thừa vẫn là miễn đi!



- Thế nhưng...



Tiểu Thiến còn có chút giận dữ, uổng công nàng tốn thời gian dài huấn luyện, không nghĩ tới thời điểm mấu chốt lại không dùng được như thế.



Hứa Tiên che lại môi anh đào của nàng, ngăn cản nàng lên tiếng:
- Hừ...



Ngư Nhi gãi gãi đầu, vẻ mặt mờ mịt.



- Quá ngốc, đương nhiên là Quảng Hàn cung a!



Tiết Bích gõ gõ đầu Yến Tử:



- Không được nói như vậy!



Yến Tử le lưỡi, lại nói:



- Không biết Thường Nga có biết chuyện người nọ chuyển thế hay không?



- Biết thì có thể làm gì, chúng ta đi nhanh đi!



Rốt cục đi tới chỗ cao nhất của cung khuyết, có tiếng đàn sáo từ trong rèm che truyền đến, cùng với tiếng người hỗn loạn.



Tiết Bích vẻ mặt vẫn luôn luôn nghiêm túc, cũng hiện ra dáng tươi cười nhẹ nhàng, phảng phất như là về đến nhà. Trước mở lên rèm che cho Ngư Nhi, Ngư Nhi từng bước bước vào trong đó. Một đường tai nghe mắt thấy đã để nàng chuẩn bị tâm lý thật tốt. Nhưng mà lúc này vẫn cứ bị cả kinh.



Từ bên ngoài xem ra gian phòng không lớn, bên trong đúng là một mảnh không gian cực kỳ rộng lớn. Cho dù so với Thái Nhất Thần Miếu cũng không hề có chỗ thua kém. Mà khiến nàng giật mình nhất không chỉ như vậy, mà là vô số nữ tiên tràn đầy trong đó, mỗi một người đều là lụa mỏng che mặt bay múa.



Yến Tử nói:



- Trong Dao Trì Cung đúng là có ba nghìn nữ tiên đấy...



- A, thật nhiều!



Tiết Bích nói:



- Nói là nói như vậy, thế nhưng chân chính có tu vi đã ngoài Địa Tiên vẫn là số ít. Do đó Ngư Nhi ngươi đã là phi thường lợi hại, nhất định phải xuất ra tự tin!



Người lần đầu tiên đi tới Dao Trì, nhìn thấy loại tràng diện này, hầu hết đều cảm thấy xấu hổ thẹn thùng, bị tràng cảnh xa hoa rộng lớn chỉ có trong mộng này doạ sợ.