Hứa Tiên Chí

Chương 60 : Bế quan

Ngày đăng: 11:37 18/04/20


- Cút đi! Nói nhảm cái mẹ gì, chớ khiến để ta đổi ý!



Câu tiếp theo "sau này còn gặp lại" của Sở Kiếm Hùng chưa nói hết đã bị nghẹn lại trong bụng, tự biết trận này e rằng đã không cứu vãn được nữa. Hắn hung hưng trợn mắt nhìn Hứa Tiên rồi quay người rời đi. Những kẻ chưa chết nằm trên mặt đất cũng rên rỉ đứng lên rời đi, không tên nào dám nhìn Thân Đồ Trượng, trận đánh tối nay chúng thua mà không biết vì sao lại thua, sợ đến mức tim mật sắp vỡ cả ra.



Tiếng động lớn ồn ào vừa mới bắt đầu tràn ngập ngõ hẻm, lại lập tức như bị một bàn tay vô hình khổng lồ đè nén cho ngừng lại, một lần nữa trở lại yên tĩnh.



Thân Đồ Trượng cười cười nhìn Hứa Tiên, trong tay còn cầm mấy cái hồn phách, quay người nhanh chân rời đi, tiến vào trong ngõ nhỏ đen kịt. Hắn không giết hết đám người kia mà chỉ chọn lấy những tên tội ác tày trời, coi như đây là một cách để bù đắp nhân quả, chẳng qua hắn cũng có suy nghĩ theo kiểu "nợ nhiều không vội", bởi vì trên người hắn dù sao cũng đã nhiễm quá nhiều nhân quả rồi.



Lúc này một chiếc đèn lồng duy nhất vẫn tỏa ra ánh sáng ấm áp chiếu sáng mấy cỗ thi thể trên mặt đất.



Ngư Huyền Cơ nói:



- Đoạn nhân quả này, hắn đã tiếp nhận giúp ngươi rồi.



Hứa Tiên có chút áy náy nhìn Ngư Huyền Cơ nói:



- Ta đưa sư tỷ trở về!



Nói xong liền đi qua.



Ngư Huyền Cơ lui ra phía sau một bước nói:



- Đừng, đừng tới đây. Ta tự đi trở về được. Nguồn tại http://Truyện FULL



Trên mặt nàng lại có chút bối rối.



Hứa Tiên nhớ tới tràng cảnh vừa rồi càng cảm thấy áy náy, nhưng đêm tối như thế, lại đã trải qua chuyện như vậy. Không tiễn nàng trở về thật sự không thể yên tâm, chỉ có thể miễn cưỡng giải thích nói:



- Cái này, vừa rồi...




Hứa Tiên nói:



- Ngài nên nhìn lại xem có đúng là đồ của mình không.



Đồ vật giá trị trăm vạn giao tiếp phải cẩn thận một chút, bằng không thì tương lai xảy ra chuyện gì cũng không rõ ràng.



Kim Vạn Thành cười khổ một chút rồi nói:



- Hứa công tử đã có thể Châu về Hợp Phố, còn có thể tham ít đồ này sao?



Hứa Tiên cảm thán nói:



- Nhưng món đồ này là vô số tâm huyết của các công tượng, còn có tính mạng của các huynh đệ này. Cho dù không thì bản thân nó cũng có giá trị trên trăm vạn a.



Ánh mắt Kim Vạn Thành đột nhiên sáng quắc nhìn Hứa Tiên nói:



- Ta nói ra Hứa công tử khả năng không tin, cho rằng lão đầu tử giả nhân giả nghĩa, nhưng ta tình nguyện dùng sáu viên bảo thạch này đổi một cái mạng. Ai, vật là thứ chết, người thì sống ah!



Hứa Tiên sững sờ, không biết nên trả lời như thế nào, cũng không biết nên tin không nên, chỉ có cười khổ mà thôi. Đã chết chính là chết rồi, ai có thể hoàn sinh nữa đây.



Kim Vạn Thành cũng không giải thích nhiều mà hỏi ngược lại:



- Hứa công tử thực cảm thấy sáu viên Hắc Toản giá trị ba triệu lượng sao?



Hứa Tiên thản nhiên nói:



- Giá trị có lẽ là giá trị, nhưng bán ngay cả một phần mười giá cũng không nổi.