Hứa Tiên Chí
Chương 606 : Thần Ấn (2)
Ngày đăng: 11:44 18/04/20
Trong lòng Hứa Tiên "lộp bộp" một tiếng, lời này nghe thật quen tai. Bất quá hình như nói có chút muộn, nhưng vẫn là khom mình hành lễ nói:
- Tiểu tử Hứa Tiên, gặp qua Nam Cực Tiên Ông. Hoàng Hạc đồng tử này bị thần niệm của Tất Phương chiếm được, đã không phải Hoàng Hạc đồng tử nguyên bản kia nữa, càng mang theo ly tinh cũng bị thần niệm của Cùng Kỳ chiếm được làm hại nhân mệnh, mong rằng minh xét.
Nam Cực Tiên Ông gãi gãi cái trán, ngẩng đầu nhìn phía bầu trời, thẳng đến Hứa Tiên cho rằng bầu trời có cái gì, nhịn không được ngẩng đầu nhìn, mới nghe Nam Cực Tiên Ông mở miệng nói:
- Những gì ngươi nói ta đều đã biết rõ. Không ngờ liệt đồ này của lão hủ một chút công phu như vậy, đã tạo ra tai hoạ như thế. Bất quá, việc này còn phải nghiên cứu, nghiên cứu.
Quá chậm Hứa Tiên hít sâu một hơi:
- Chứng cứ vô cùng xác thực, còn nghiên cứu cái gì?
Nam Cực Tiên Ông cúi đầu nhìn Hứa Tiên thật sâu, qua một lúc mới nói:
- Không nên cấp bách, không nên cấp bách, đương nhiên là nghiên cứu làm thế nào để Yêu Thần tách ra được. Dù sao tiểu đồ cũng không phải cố ý làm hại.
Hứa Tiên nhíu mày nói:
- Lúc này sợ là làm không được đi sao! Bất quá việc này chỉ là việc nhỏ. Từ trong Thái Nhất Thần Miếu chạy ra thần niệm của Yêu Thần, con số đó không phải ít. Khó đối phó như lệnh đồ còn không biết có bao nhiêu, tiên ông ngươi thân là thiên tiên, có thể nào bỏ mặc đây?
- Việc này đã có người bẩm báo Ngọc đế, kiếp số a kiếp số.
Nam Cực Tiên Ông khoan thai cảm khái, quả thực như là lão nhân gần đất xa trời, ngồi ở dưới mái hiên uống nước trà, cảm thán khí trời, không có chút cảm giác nguy cấp.
Cùng Nam Cực Tiên Ông này nói hai ba câu, Hứa Tiên càng cảm thấy được cảm giác buồn ngủ trên người mình tăng gấp trăm lần, nhịn không được ngáp một cái thật sâu.
Nam Cực Tiên Ông cười hiền lành:
Hứa Tiên lại hỏi.
Hàn Mai tiên tử nói:
- Cũng bị mang đi cả rồi!
Hứa Tiên gật đầu, nói vậy cũng muốn cầm đi nghiên cứu đây mà.
- Thương thế của ngươi sao rồi?
Trong lòng Hứa Tiên có chút hối hận, nàng là vì chính mình mà thụ thương, nói như thế nào hẳn là hỏi trước việc này mới đúng. Chỉ là nàng vẫn biểu hiện quá mức lãnh đạm bình tĩnh, để hắn không thể đem nó cùng đau đớn liên hệ với nhau.
- Còn không được.
Hàn Mai tiên tử bình tĩnh nói một câu khiến Hứa Tiên càng thêm xấu hổ vô cùng. Nàng tuy là tu vi Thần Tiên, nhưng thể chất cho dù so ra kém xa Hứa Tiên, bị phong liêm của Cùng Kỳ bắn trúng chính diện, thụ thương thật là không nhẹ. So sánh mà nói, vết thương thảm liệt phía sau lưng Hứa Tiên ngược lại khép lại tám chín phần, đã không còn trở ngại gì lớn.
Hứa Tiên thành khẩn nói:
- Lần này thực sự là đa tạ ngươi!
Nếu chỉ bằng vào lực lượng của hắn, mặc dù không thể nói dữ nhiều lành ít, nhưng cũng nhất định không lấy được Hoàng Sơn này. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Hàn Mai tiên tử cũng không đáp lời, chỉ là thản nhiên nhìn hắn. Trong mắt cũng không có màu sắc gì khác.
Để trong lòng Hứa Tiên không hiểu có chút thương tiếc, trong khoảng thời gian ngắn lại không biết nói cái gì mới tốt? Để nàng trở lại trên biển chữa thương, chờ giao phó ngay cả chính mình cũng nói không rõ.