Hứa Tiên Chí

Chương 735 : Ước Hội

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


- Đúng...là ta, ta biết ta không nên... Nhưng hắn khóc thương tâm như vậy, ta đã nhịn không được...



Nhu Gia công chúa nói rồi lại muốn rơi lệ.



Hứa Tiên vội hỏi:



- Không sao cả, không sao cả. Ta không trách ngươi.



Đây cũng là chuyện thường tình, hơn nữa trong cung phong thanh như vậy chỉ sợ cũng không nhỏ.



- Thực không?



Hứa Tiên nói:



- Thực, thế nhưng hắn hiện tại muốn bái ta làm thầy, học tập đạo pháp, không làm hoàng đế, cũng đi tìm phụ hoàng của hắn.



- Cái này sao thể được! Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn



Hứa Tiên buông tay nói:



- Đúng vậy, ta cũng chỉ có thể cự tuyệt.



Nếu là thường ngày cũng thôi đi, ở trong thời khắc sinh tử tồn vong này, nước không thể một ngày không có vua.



- Ai nha, dựa vào tính tình của tiểu đệ, nhất định sẽ không chịu để yên, đều là ta sai rồi!



- Yên tâm đi, có thể sẽ có dư địa cứu vãn.



- Thực không?



Nhu Gia công chúa nửa ngờ nửa tin, nàng biết tính tình của đệ đệ, bướng bỉnh đúng là ngay cả chín cái đầu trâu cũng kéo không trở về được.



Hứa Tiên cười nói:



- Ta đã khi nào lừa gạt ngươi chưa, ta đúng là truyền cho mẫu hậu ngươi mấy chiêu. Nàng nếu là có thể linh hoạt vận dụng, bảo đảm có thể khiến hắn hồi tâm chuyển ý.



Sau đó liền hưởng thụ hài tử này trước mắt, ánh mắt vô cùng sùng bái, trong đôi mắt to kia quả thực như là lóe ra ánh sao.



Một phen lời nói, ý tận nỗi buồn ly biệt, đơn giản nói đến gần lúc chính ngọ.
- Vĩnh biệt!



Tiểu hoàng đế hơi cảm thấy khiếp sợ.



Hoàng hậu nương nương buồn bã cười, đứng dậy đưa người đi qua:



- Các ngươi đi thôi, ta cũng không có gì lại có thể làm thay các ngươi, trong lòng đối với nhân thế này cũng không còn gì lưu luyến. So với sống ở trong cuộc sống bị người khác bắt nạt, không bằng lập tức rời đi. Ta biết ngươi luôn luôn chán ghét mẫu hậu, vậy liền noi theo cổ nhân, "không đến hoàng tuyền, vĩnh viễn không gặp lại".



Tiểu hoàng đế trong lòng cả kinh, những lời này chính là xuất ra từ một đôi mẫu tử: Thời gian xuân thu, thê tử của Trịnh Vũ Công Khương phu nhân có hai nhi tử. Khương phu nhân chỉ thích ấu tử, vẫn khuyên Vũ Công lập làm thế tử. Vũ Công không có đáp ứng. Sau khi trưởng tử kế vị trở thành Trịnh Trang Công, nàng thậm chí không tiếc mưu đồ bí mật soán vị, nhưng bị nhìn thấu, Trang Công cho người đem thư tín bí mật của Khương phu nhân và đệ đệ giao cho Khương phu nhân, nói:



- Không đến hoàng tuyền, vĩnh viễn không gặp lại!



Khương phu nhân cũng thấy xấu hổ tự thẹn, đã dọn đến chỗ hẻo lảnh để ở.



Nhưng cuối cùng dưới sự đề điểm của thúc phụ, Trang Công vẫn là tha thứ cho mẫu thân. Ở cạnh dòng suối đào ra địa cung, cùng mẫu thân gặp lại, đã thực hiện lời hứa năm xưa.



Mẫu hậu đối với chính mình tuy rằng rất nhiều nghiêm khắc, nhưng là quyết không đến mức mưu hại chính mình, thậm chí có thể nói là một lòng suy nghĩ vì mình. Lẽ nào bản thân ngược lại không thể đủ vị tha sao? Dĩ nhiên chỉ lo tâm ý của mình, mà muốn không để ý tới mẫu hậu nữa?



Tiểu hoàng đế dứt khoát tiến lên nói:



- Mẫu hậu, nhi biết sai rồi, cho dù phụ hoàng không ở đây, nhi thần cũng sẽ bảo vệ người, tuyệt không bỏ lại ngươi một mình không để ý.



Khóe miệng Hoàng hậu nương nương nhếch lên, xoay người lại, trên mặt đã khôi phục vẻ thân thiết:



- Ngươi...ngươi nói thật không?



- Ừm!



Tiểu hoàng đế khẳng định gật đầu. Lúc này, thân là nam tử hán cảm giác vinh dự cùng sứ mệnh đã quán thân toàn thân của hắn, để hắn không thể lại tiếp tục đứng nhìn mẫu thân rơi lệ.



- Hài tử ngoan!



Hoàng hậu nương nương một tay đem tiểu hoàng đế ôm vào trong ngực, tiểu hoàng đế vẻ mặt đỏ lên, có chút chân tay luống cuống nói:



- Mẫu hậu, ngươi đừng như vậy...



Từ khi hắn biết chuyện, mẫu hậu đã không có ôm qua hắn như thế.