Hứa Tiên Chí

Chương 753 : Báo Thù (Thượng)

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


Lục Đạo tiên nhân lại mở to mắt, nói:



- Đây chẳng qua là tồn tại trong truyền thuyết, nếu như Cửu Vĩ Hồ thật sự hóa thân thành Thiên Hồ thì hiện giờ ta sẽ rời khỏi Bản Châu, đi càng xa càng tốt.



Sắc mặt của những người này càng khó coi.



- Vậy hẳn là không thể nào rồi.



Hứa Tiên gật gật đầu, cảnh giới Thiên Tiên cũng không thể nào tùy tiện tu hành:



- Nếu như nó tu thành Thiên Tiên thì đừng nói là ngươi, ngay cả ta cũng bỏ chạy rồi.



Lục Đạo tiên nhân nheo mũi lại:



- Ngươi hình như quen biết yêu hồ?



Hứa Tiên thẳng thắn nói:



- Đúng vậy a!



Lời này làm cho An Bội Tình Minh ăn cả kinh, mà những người khác thì cầm lấy vũ khí của mình, quát:



- Thằng này chính là gian tế của yêu hồ phái ra!



- Nói không chừng hắn chính là Cửu Vĩ Yêu Hồ biến thành.



Trong rừng lúc này hào khí giương cung bạt kiếm.



Trong ngọn cây một con cú mèo trợn to mắt khi nhìn thấy cảnh này, bởi vì trên người của nó không có bất cứu linh khí và yêu khí nào, căn bản không người nào phát giác được nó đang ở đây, nhìn thấy sợ hãi trong mắt của những kẻ này.



- Một lũ ngu ngốc!



Hồ Tâm Nguyệt nhìn qua hình chiếu trong bình phong, nhắc tới một tiếng ánh mắt nhìn qua người Hứa Tiên, trên mặt thì xuất hiện thần sắc phẫn hận, cuối cùng chính là nở nụ cười đắc ý:



- Hừ hừ, lại dám liên thủ với người khác đối phó ta, ta muốn xem ngươi có bao nhiêu lợi hại.



Nhưng trong nội tâm lại có bất an khó hiểu.
Nhìn thấy thần sắc dè chừng và hoảng sợ của mọi người, có người cản phía sau, có người phòng bị trái phải, ngay cả Lục Đạo tiên nhân cùng An Bội Tình Minh cũng không dám khinh thường, thả chậm bước chân.



Ngược lại chỉ có Hứa Tiên đi tuốt ở đằng trước giống như lãnh đạo của đám người, những người khác chỉ cảm thấy hắn không tim không phổi, nhưng ai cũng không có tâm tư nói chuyện.



Thời điểm này Hứa Tiên chợt dừng bước, những người khác cũng dừng bước, nhìn về phía Hứa Tiên.



Chỉ thấy Hứa Tiên ngẩng đầu nhìn lên, nhìn qua cuối dãi phố tới Thiên Thủ Các, nhưng chính thức hấp dẫn hắn nhìn chính là đỉnh Thiên Thủ Các, nhìn thân ảnh màu trắng.



Tối nay bầu trời đầy sao quá mức sáng ngời, giống như chiếu sáng một tia hào quang sáng rực.



Dưới bầu trời Hồ Tâm Nguyệt ngạo nghễ đứng ở nơi cao nhất của kinh thành quan sát mọi người, trên đôi môi đỏ mọng này nở nụ cười vui vẻ, hàm răng trắng ngà hiện ra, giống như tùy thời sẽ xuất nụ cười khinh miệt, mà cặp mắt nhỏ dài kia làm cho người ta không nhìn thấy tâm ý của nàng.



Mà khiến người ta chú mục nhất không ai qua được chín cái đuôi to trắng nõn của nàng, phiêu du trong gió đầy yêu dị, có một loại cảm giác tùy thời bị gió thổi bay.



Tuy có nhiều "Thù mới hận cũ ", Hứa Tiên cũng phải sinh ra tán thưởng trong lòng.



Sau lưng truyền đến âm thanh nuốt nước bọt, không biết vì sợ hãi, dụ hoặc hay cả hai



Chỉ có thần sắc An Bội Tình Minh là không thay đổi, Lục Đạo tiên nhân nhìn qua đôi mắt của Hồ Tâm Nguyệt, thừa cơ phát động pháp thuật, đường vân trong mắt bắn ra ngoài



Nhưng Hồ Tâm Nguyệt căn bản không nhìn qua hắn, mà chỉ giơ tay lên khinh miệt ngoắc ngoắc Hứa Tiên.



Hứa Tiên không thể làm gì cười lắc đầu, quay đầu lại nói:



- Trong nội thành này có ai không?



Hắn nghe được âm thanh nỉ non của con nít, đây cũng không phải là kết quả của yêu ma quấy phá.



An Bội Tình Minh nói:



- Đại bộ phận người đã sớm sơ tán, nhưng vẫn còn người.



Thời điểm yêu hồ bắt đầu làm loạn, những vương công quý tộc đã chạy xa, nhưng đại đa số dân nghèo thì không có biện pháp nhẹ nhõm thoát đi, ẩn thân trong nhà hy vọng tránh né vượt qua một kiếp.



An Bội Tình Minh lại rất rõ ràng, nếu như khai chiến thì người trong thành không may mắn thoát khỏi.