Hứa Tiên Chí

Chương 770 : Cửu Thủ

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


Cửu Anh trước mắt vừa sống lại, bộ dáng của nó giông như lúc bị Hậu Nghệ phong ấn mấy ngàn năm trước.



Hồ Tâm Nguyệt nhìn thẳng vào Cửu Anh, Thanh Khâu Chi Trạch sâu không thấy đáy, phạm vi lại cực lớn, nàng cũng không nghĩ tới trong đó lại che dấu yêu ma thế này, vốn còn hoài nghi Hứa Tiên có phải sai lầm cái gì hay không, hiện tại nàng càng thêm hoài nghi Hứa Tiên có nhìn lầm hay không, nói:



- Ngươi muốn đối phó quái vật này?



Hứa Tiên trầm trọng gật gật đầu, xem ra thắng này không có chạy.



Hồ Tâm Nguyệt nói:



- Mục đích của ngươi là muốn tìm thần kiếm của Hậu Nghệ trong thân thể của nó rồi dùng để chém Ngao Nghiễm?



Hứa Tiên nói:



- Là như thế!



Hồ Tâm Nguyệt nói:



- Nếu ngươi đã chém nó thì cần phải tìm bảo kiếm làm gì?



- Ách, cái này...



Hứa Tiên trả lời không được, bởi vì rất hiển nhiên đây là nghịch biện. Hồ Tâm Nguyệt đánh giá rất đúng, trước mắt thằng này nói không chừng so với Ngao Nghiễm còn khó đối phó hơn.



Nhưng không cho phép hắn suy nghĩ quá nhiều, Cửu Anh đã đong thân hình bơi lên bờ tới gần tòa thành cao, xông thẳng qua Hứa Tiên, trên đường đi những kiến trúc ngăn cản bị nó nghiền nát, mặt đất rung động "Ầm ầm", Cửu Anh trong chốc lát đã vọt tới trước mặt Hứa Tiên, chín đầu rắn mười tám đôi mắt nhìn chăm chú vào Hứa Tiên.



Hồ Tâm Nguyệt cả giận nói:



- Đây là thành của ta.



Đây là thành trì ký thác vinh quang của Cửu Vĩ Hồ nhất tộc.



Hứa Tiên cũng không dám đón đỡ mũi nhọn của Cửu Anh, quay đầu nói:




- Đừng có loại bộ dáng không có chí khí này nới chuyện với ta.



Biểu lộ của Hứa Tiên cứng đờ, trong nội tâm có cảm giác quan tâm sai người.



Hứa Tiên nói:



- Dù sao ta chính cũng không buông, có bản lĩnh ngươi cắn ta đi!



Lời còn chưa dứt đã cảm giác mu bàn tay đau đớn, Hồ Tâm Nguyệt hung hăng cắn lên cổ tay của hắn, răng nanh bén nhọn đâm rách da thịt.



Cái đầu rắn khác cũng hành động rồi, hướng Hứa Tiên phụt tới.



Một thân ảnh màu trắng bỗng nhiên hiện ra trước mặt của hắn, cũng chỉ như đao, dựng thẳng bàn tay chém xuống, chỉ dựa vào một bàn tay trắng như ngọc này đem tất cả lực tấn công bổ ra, lại lao tới Hứa Tiên cùng Hồ Tâm Nguyệt cực nhanh.



- Tiểu Bạch!



Bạch Tố Trinh nói:



- Các ngươi định ôm nhau tới bao giờ?



Hồ Tâm Nguyệt mặt cũng hồng lên.



- Là hỗn đản này ôm ta chứ.



Cửu Anh dùng mắt rắn nhìn qua Bạch Tố Trinh:



- Đồng loại?



Thân rắn dừng lại, lần đầu tiên hiện ra thần sắc đề phòng, chín đầu rắn đều đưa lên thật cao, tùy thời chuẩn bị hợp lực toàn lực khởi xướng tiến công.



- Chúc Long! Không có khả năng, Chúc Long đã chết!