Hứa Tiên Chí

Chương 799 : Phùng Xuân

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


Hứa Tiên nói:



- Cái gì?



Hắn vượt qua trung thiên kiếp trở thành Thần Tiên, lại đem sao Mộc tu đến Hợp Tinh đại thành, hôm nay lòng tin bành trướng, sao có thể tất bại như lời Ngư Huyền Ky vừa nói chứ.



Ngư Huyền Ky đột nhiên hỏi:



- Ngươi biết đánh cờ không?



Hứa Tiên ngạo nghễ nói:



- Ta sẽ thua quân cờ?



Ngư Huyền Ky không thể làm gì nói:



- Ngươi nha ngươi!



Hứa Tiên nói:



- Này, chuyện này có quan hệ gì tới đánh cờ.



Ngư Huyền Ky cười thần bí:



- Tự nhiên là có quan hệ lớn, nhưng ta sớm không trông cậy vào người được rồi, đưa lỗ tai tới đây.



Hứa Tiên bán tín bán nghi đưa lỗ tai qua, nghe nàng nói nhỏ vài tai, ôn hòa nói vào tai, làm cho hắn cảm thấy ngứa ngứa, nhưng nghe nọi dung nàng nói hắn liền thu liễm tâm tư, trong chốc lát mỉm cười, trong chốc lát trầm tư.



Thẳng đến khi nói xong thì Hứa Tiên khen từ đáy lòng:



- Quả nhiên diệu kế.



Ngư Huyền Ky nói:



- Việc này có thể thành công, còn không cần làm gì thêm.



Hứa Tiên nói:




Doãn Hồng Tụ nói:



- Trừ việc đó ra còn chuyện gì nữa không?



Nàng nghe thị nữ báo cáo.



- Ta nghe dân chúng trong thành cũng khen quận chúa có thể vì nước hiến thân, là nữ anh hùng, may mắn lần này hòa thân không thành, bằng không thì tiện nghi đám Hồ cẩu kia rồi.



Doãn Hồng Tụ hé miệng cười cười:



- Chỉ có những tin êm tai sao? Ta cũng không quá tin tưởng, có phải ngươi không dám nói hồng nhan họa thủy, có tướng khắc phu, ngay cả Cừu Vương cũng bị diệt tộc nên Hồ Khả Hãn không dám lấy ta.



- YAA.A.A.., ngài làm sao biết!



Thị nữ nói xong vội vàng che miệng lại, sửa lời:



- Nô tài cho tới bây giờ chưa từng nghe qua cách nói này, chỉ là lời của một đám lang tâm cẩu vật, quận chúa không nên chấp nhất bọn chúng.



Doãn Hồng Tụ khoát khoát tay, từ khi Thù Vương bị diệt cả nhà, nàng làm goá chồng trước khi cưới về sau, nghị luận như vậy nàng nghe qua không ít, hôm nay những nghị luận này không vượt qua ngoài dự đoán của nàng, với tính tình của nàng đương nhiên sẽ không để trong lòng.



Lúc này lại cầm một tấm gương đông, vuốt đôi má soi gương, trong kính là một dung nhan vũ mị tuyệt thế,



- Ngươi cảm thấy ta thật sự khắc phu sao?



Thị nữ thấy Doãn Hồng Tụ không có tức giận, trong nội tâm thở phào, vội nói:



- Làm sao có thể chứ? Quận chúa không chỉ thiên hương quốc sắc hơn nữa ôn nhu thiện lương thông tình đạt lý, ai có thể lấy được quận chúa chính là chuyện may mắn nhất thiên hạ, nhưng mà ngài phúc mỏng nên không được hạnh phúc mà thôi.



Thị nữ nhìn qua Doãn Hồng Tụ, những lời này cũng hơn phân nửa là thật tình, Doãn Hồng Tụ với các thị nữ rất khoan hậu, hơn nữa cũng không mang các nàng làm của hồi môn tới chỗ của Khổ Hàn, làm các thị nữ này may mắn không thôi, về phần những man di kia, khắc chế cũng tốt.



Doãn Hồng Tụ cười xoa bóp đôi má của thị nữ.



- Thực biết nói chuyện, bản quận chúa nên ban thưởng cho ngươi thôi.



Tiện tay gỡ vòng ngọc xuống đưa cho thị nữ kia, thị nữ đại hỉ tiếp nhận, một hồi thiên ân vạn tạ.