Huề Thủ Thiên Nhai
Chương 16 :
Ngày đăng: 23:08 21/04/20
“Huyết Hồn ngươi thật quá mức ngông cuồng! Sư tổ gia gia ta ở đây, ngươi còn không chịu chết!” Bị Mạc Nhiên coi thường làm tức giận muốn chết, Viên Tú Âm thân mang thù sát phụ hận không thể xông lên cho hắn một kiếm!
“A di đà Phật! Người ngồi bên trong đích thực là Huyết Hồn thí chủ? Như thế, thỉnh ra bên ngoài. Lão nạp có một chuyện muốn hỏi.” Không hổ là Thiếu Lâm bối phận (vai vế) cao nhất, mặc dù trong lòng có mối hận sát đồ, còn có thể bảo trì phương hướng của mọi người.
“Yêu! Lão hòa thượng, ngài hảo a! Hôm nay khí trời thật không tệ, ngài là hạ sơn để hóa trai sao?” Thanh âm lớn giọng, Cổ Tiểu Mộc ngồi tại cửa không biết lớn nhỏ cười ha ha đối Giới Vũ chào hỏi.
Giới Vũ nghe thanh nhìn người, mi vừa động, “Tiểu…, thí chủ là…”
“Không phiền đại sư hỏi thăm, tại hạ chỉ là một thư sinh nghèo, bởi vì Huyết Hồn lão Đại quản việc ăn uống nên tiện để người dưới quyền làm chân chạy vặt. Lão hòa thượng, ngài đừng gọi tại hạ là Tiểu thí chủ, gọi ta Tiểu Mộc là được rồi!” Không chút nào đem địa vị cao quý trên giang hồ của Giới Vũ để ở trong lòng, nói chuyện cũng là cười đùa cợt nhả.
“Tiểu Mộc… thí chủ,” Giới Vũ ở trong miệng đọc lại hai lần, lộ ra khuôn mặt tươi cười thản nhiên, “Lão nạp nhớ kĩ, Tiểu Mộc thí chủ!”
Ngừng lại một chút, bất ngờ, Giới Vũ lão hòa thượng lại hướng Tiểu Mộc không có danh tiếng gì dò hỏi: “Lão nạp lần này hạ sơn, chính là vì sự tình ngu đồ bị giết. Mặc dù không muốn phá vỡ sát giới, nhưng cũng hi vọng hung thủ có thể cấp di cô (mồ côi) Viên gia một câu trả lời thỏa đáng. Vì vậy, lão nạp xin hỏi Tiểu Mộc thí chủ, ngươi cũng biết hung thủ là ai?” (ngu: cách nói khiêm tốn khi nói về mình)
Tiểu Mộc còn chưa kịp trả lời, chợt nghe Viên Tú Âm khóc nức nở hét lên: “Sư tổ gia gia không cần tiếp tục hỏi bọn họ! Cha trước khi lâm chung có kêu lên hai chữ Huyết Hồn, bằng chứng như núi, nhất định là hai tên tặc tử này không thể nghi ngờ! Sư tổ gia gia người phải làm chủ cho Tú Âm a! Ô ô, thảm thương phụ thân chết không nhắm mắt…”
“Đại cô nương, nói cũng không thể nói như thế, sự tình còn chưa nhận định rõ ràng, hiện tại liền một mực chắc chắn ai là hung thủ không phải quá sớm sao?”
“Ngụ ý của Tiểu Mộc thí chủ là…” Chẳng biết vì sao, Lão hòa thượng Giới Vũ tựa hồ rất coi trọng ý kiến của Cổ Tiểu Môc vô danh tiểu tốt, cừu nhân ngay trước mắt cũng không nhanh chóng tiến lên bắt người.
“Ngày ấy, Huyết Hồn quả thật đã đến Viên gia trang…”
“Qủa nhiên là các ngươi!” Viên Tú Âm liền rút kiếm hướng tới.
“Tú Âm, để Tiểu Mộc thí chủ đem lời nói hết.” Giới Vũ tay áo vung lên, ngăn cản nữ nhi Viên Điền.
“… Tiểu Mộc,” Đôi mắt màu đỏ đóng băng dần dần có chút ấm áp, một lần nữa đen nam nhân ôm vào lòng, đứng lên.
“Giới, Vũ, món nợ này Huyết Hồn ta sẽ, ghi, nhớ!”
Một tiếng huýt sáo, gọi ngựa lại, đem Tiểu Mộc bị thương cẩn thận thả ở trên ngựa, chính mình cũng xoay người nhảy lên phía sau, ôm y vào lòng.
“Huyết Hồn, hôm nay ngươi đừng nghĩ ly khai nơi này!” Viên Tú Âm đứng ở trước ngựa, ngăn trở đường đi. Tiện đà quay đầu kêu gào: “Sư tổ gia gia! Người không thể cứ như vậy buông tha bọn họ được!”
Giới Vũ lão hòa thượng không biết trong lòng suy nghĩ cái gì, chấp tay hành lễ, cao giọng một tiếng a-di-đà phật, “Huyết Hồn thí chủ, vừa rồi lão nạp thất thủ, không nghĩ tới y thật sự không biết võ công. Xem lại, hôm nay đành tạm biệt như vậy. Ngày khác gặp lại, tiếp tục bàn luận! Tú Âm, tránh ra.”
“Sư tổ gia gia?!” Viên Tú Âm vẻ mặt bi ai cùng không minh bạch!
Không muốn tiếp tục lãng phí thời gian cấp Tiểu Mộc trị liệu, Mạc Nhiên kêu một tiếng, kéo mã cương, vọt lên chạy đi!
Mộ Dung Thanh, mấy vị Lục Hợp môn tử lý đào sinh (tìm được đường sống trong chỗ chết), vội vàng từ trong tửu phô đi ra, một lần nữa hướng Giới Vũ lão hòa thượng kiến quá hành lễ.
Trong tửu phô nho nhỏ ven đường, trừ bỏ chủ *** đang hôn mê cùng thi thể Sở Giang Tam Bá, thì Bích Ngọc Kim Thiềm ngã xuống đất lại chẳng biết từ lúc nào biến mất không thấy gì nữa…
Đáng lẽ phải up tuần trước nhưng vì ta bận hóng fanmeeting của Jae nên lỡ
Hazz… 2 ngày cục cưng về, tuy là k được gặp nhưng cũng khiến ta thực sự rất vui. Ai bảo lại dễ thương như vậy chứ
Hi vọng năm sau anh sẽ về lần nữa, nhưng là hà nội thì tốt nhất. haha