Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 104 : Dược sư
Ngày đăng: 11:54 18/04/20
Trở lại phòng ngủ, Trâu bạn học vừa làm xong một việc tốt đang ngồi uống nước. Hôm nay tương đối thiệt, trong nháy mắt thú linh của Randy xuất hiện hắn đã rời đi Thú linh giới. Coi như từ bỏ chiến lợi phẩm, một chút lợi ích cũng không giành được, đối với người nghèo thú linh như Trâu bạn học mà nói đây cũng là hành động quên mình vì người khác rồi. Nếu như không phải tên nhóc này lên đầu tiên thì hắn dự định đánh thêm vài trận nữa.Mười điểm thú linh quả thật không dư dả gì, mà bây giờ Trâu bạn học là người bận rộn, cũng không dễ dàng có tâm tình lẫn trạng thái để chơi thêm một lần.
Thú linh giới vẫn yên lặng như cũ, Randy rất giận dữ, gã này miệt thị mình sao, vậy mà không thèm thu thú linh, mẹ nó, một chút quy củcũng không hiểu!
Hiển nhiên sau trận chiến này Tu La vẫn vô địch. Đơn thuần dựa vào trang bị căn bản không cách nào chiến thắng Tu La, sự yếu ớt của bản thân sát thủ là không cách nào tránh né.
Còn bộ cước pháp kinh hãi người đời đó chỉ có thể để cho các chiến sĩ chiêm ngưỡng.
Sức mạnh của chân nếu được phát huy sẽ mạnh hơn tay nhiều lần.
Điều này làm cho các chiến sĩ thú tộc lại được biết đến một loại phương thức chiến đấu hoàn toàn mới.
Sáng sớm hôm sau mọi người đã tập hợp tại thần miếu để chuẩn bị cùng đi đến học viện. Tin Randy chiến bại đã lan truyền, mọi người còn lo lắng hắn sẽ chán nản không nghĩ tới gã này lại tới rất sớm.
"Randy, bạn không có chuyện gì chứ?" Nhìn Randy tinh thần sáng láng Avril có chút lo lắng hỏi.
"Đương nhiên không có việc gì!"
"Đồ a dua, không phải đầu bị đá hỏng rồi chứ, thua rồi lại còn vui vẻ như vậy?" Cote cười nói.
"Biến, mày hiểu cái lông gì! Hôm qua tao cả đêm không ngủ, tao đã nghĩ ra là tên Tu La này đang giúp tao!"
"Giúp bạn?" Patrice cũng hơi tò mò.
"Thật sự, bạn biết hôm qua hắn đá tớ bao nhiêu phát không? Trong đòn liên hoàn thứ ba hắn đã đá hai mươi lăm lần. Thật không phải là người! Có điều mỗi phát đều đá vào cùng vị trí trên lá chắn, mọi người nghĩ xem, nếu đá vào nơi khác tớ đã mất mạng từ lâu rồi. Tớ cảm thấy là hắn muốn nói với tớ rằng đặc tính của lá chắn tròn cỡ nhỏ sớm muộn gì người khác cũng sẽ biết. Ừ, chắc chắn là như vậy". Randy tựa hồ còn đang nhớ lại, thật sự rất kỳ diệu, bất kể mình tránh kiểu gì cũng không thoát được sự tấn công của đối phương.
Là tồn tại đáng sợ ra sao?...
Hiển nhiên bạn học Randy đã tiến vào trạng thái hưng phấn cộng thêm không ít người đẹp vây quanh khiến hắn quên mất mình đến đây để làm gì.
"Được rồi, không đợi nó nữa, chúng ta vào đi thôi", Cote bất đắc dĩ lên tiếng.
"Randy vốn thích chém gió mà, cứ kệ hắn đi, chỉ cần không chán nản là được rồi".
"Gã này sinh ra đã không biết chán nản là gì mà, Tu La cũng quá nhẹ tay với hắn".
Mọi người cảm thán, không nghĩ tới thất bại cũng có thể trở thành đề tài để khoe khoang.
Trâu bạn học là người làm nên tất cả những chuyện này, hắn cũng không ngờ Randy vẫn chứng nào tật ấy. Sau khi đi vào học viện thì mọi người tách ra, Trâu Lượng và Avril đến phân viện dược sư báo danh.
Vị học tỷ phụ trách điểm danh nhìn chằm chằm Trâu Lượng không chớp mắt làm cho Trâu bạn học hơi sợ hãi.
"Học tỷ, đừng nhìn bạn ấy như vậy nữa", Avril mỉm cười kéo tay người đẹp tộc mèo đang chuẩn bị cho Trâu Lượng một lần phủ đầu.
"Đây là chị Dao Dao, chị cả của phân viện dược sư chúng ta, Arthur, còn không mau vấn an học tỷ".
"Chị Dao Dao thật đẹp!" Trâu bạn học dùng bộ dáng đứng đắn nhất của hắn để nói chuyện. Đối phó loại nữ sinh nhỏ thích phân chia địa bàn này quả thực chính là chuyện nhỏ.
Dao Dao cũng không nghĩ tới vị tế ti Bear ngốc nghếch này lại nói một câu như vậy. Vốn đang chuẩn bị làm khó dễ Trâu bạn học, bây giờ chỉ có thể nhịn xuống, không ai đưa tay đánh người cười mà.