Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 115 : Kỵ sĩ mặt lìn
Ngày đăng: 11:54 18/04/20
" Arthur, làm cho tốt nhé, mọi người đều nhìn con đấy!"
Nghi thức kết thúc, tự nhiên Subaru cũng phải dạy bảo riêng tư vài câu, dù sao cũng coi như đồ tôn của mình.
" Sư tổ, lúc nào bệ hạ mới có thể cho thứ gì thực tế một chút. Bỏ chữ kiến tập của con đi cũng được, hoặc là cho sư phụ một bộ áo đỏ mặc cũng tốt, cái huân chương lòe loẹt này có tác dụng gì?"
Trâu Lượng nói thẳng, không hề coi mình như người ngoài.
Subaru không nhịn được cười, thời buổi này cũng chỉ có tên nhóc không biết trời cao đất rộng này dám nói như vậy, có điều hắn thích. Trong thần điện ai cũng đeo mặt nạ, rõ ràng hận đối phương gần chết còn phải cười rực rỡ hơn cả ánh mặt trời.
Người nhà quả thật không cần nói xã giao, hơn nữa lúc nào hắn cũng nhớ đến sư phụ mình, tôn sư trọng đạo, đệ tử như vậy không đề bạt thì đề bạt ai?
" Arthur, Giáo hoàng bệ hạ cần suy nghĩ cho cả đế quốc, chuyện của Thomas ta đang cố gắng, con chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được. Thomas, nói với nó huân chương thánh chiến bụi gai vàng có ý nghĩa gì, đừng để ta đắc tội không ít người mà chẳng được tích sự gì", Subaru cười nói. Nụ cười này là chân thành, nói chuyện với hai thầy trò này rất thoải mái, không cần quanh co lòng vòng.
"Tên nhóc này, huân chương thánh chiến bụi gai vàng là huân chương cấp cao nhất của đế quốc, giống như huân chương thần thú vinh quang, nhưng ý nghĩa bất đồng. Huân chương thánh chiến được tặng cho các tướng quân lập được chiến công hiển hách trong thánh chiến. Trong lịch sử mỗi người đạt được huân chương thánh chiến đều là kị sĩ cấp vàng sáng trở lên, sau đó mở rộng tặng cho những người có cống hiến to lớn với thần thú. Con là một tế ti mà lại nhận được tấm huân chương chỉ dành cho kị sĩ đây là điều chưa từng có trong lịch sử, đã lập nên một kỷ lục mới".
"Sư phụ, nơi này cũng không có người ngoài, ngài nói chút gì thực dụng hơn đi, có lợi ích gì không?"
"Ha ha, đương nhiên có lợi, có huân chương thánh chiến bụi gai vàng có thể bất cứ lúc nào điều động một tiểu đội kị sĩ tại các thành phố".
"Đoàn kỵ sĩ trật tự thần thú được không?" Vừa nghe đến lợi ích mắt Trâu bạn học đã sáng lên, mặc dù hiến dâng cho thần thú không cần báo đáp nhưng chỉ có nhận được sự ủng hộ thực tế mới có thể hiến dâng tốt hơn cho thần thú mà.
Shaman Subaru cảm thấy mỹ mãn rời đi, mang đi không ít quà cáp, mỗi lần đến một chuyến quà chất đầy vài xe ngựa.
Trâu bạn học nhìn xe ngựa đi xa không thể không hâm mộ, lúc nào ta cũng có thể đi thu quà khắp nơi như vậy?
Mặc kệ thế nào mình đã có thêm một cái huân chương, sau này gặp kỵ sĩ mặt lìn ít nhất sẽ không rơi vào hạ phong.
Xử lý xong mọi chuyện Trâu Lượng mới nhớ tới đã vài ngày chưa đi xem tư liệu, sợ rằng học tỷ sẽ không hài lòng lắm. Có điều cho dù người đẹp tức giận cũng rất xinh đẹp, khó trách nơi nào có mỹ nữ sẽ có tiện nam, trước kia không hiểu còn bây giờ thì hiểu rồi.
Theo đuổi cái đẹp là một thú vui tao nhã, là sức mạnh tinh thần, là một loại cảnh giới.
Người tiện hết cỡ thì vô địch, đại khái chính là ý này.
Trở lại học viện, Trâu bạn học không hề gặp Lộ Dao học tỷ, hắn cũng quá tự yêu rồi, mọi người đều có chuyện của mình. Lộ Dao đâu có thời gian ngày ngày nhìn chằm chằm hắn, Trâu Lượng cũng rất hưởng thụ loại yên tĩnh này. Ernest có Cote đi kèm sẽ không sợ có vấn đề gì, mỗi ngày tên nhóc này đều rất cố gắng làm cho Trâu Lượng cũng rất yên tâm.
Avril cũng luyện tập sử dụng nỏ chữ thập của mình, rốt cục có vũ khí rồi. Đặc biệt là vũ khí như vậy, Avril vui sướng có thể nghĩ, đồng thời bây giờ nàng cũng là nhân vật hot nhất của Công hội cung thủ, kỳ thực cũng hot nhất Học viện chiến tranh.
Không có biện pháp, vũ khí đáng sợ như thế sức uy hiếp đối với nghề nghiệp khác quá mạnh. Đối mặt thần binh như vậy giáp chiến sĩ cũng là phù vân, trong tác chiến đoàn thể có cung thủ như vậy hoàn toàn không cần sợ ai, thật quá đáng sợ.
Bởi vì sự oai phong của Avril mà cạnh tranh giữa Emma và Gina cũng mờ nhạt đi, bây giờ các học sinh đều muốn hiểu tình hình của Avril. Mặt khác trong tình trạng hai bên đều không có ai chú ý thì niềm vui chiến đấu cũng ít hơn nhiều.