Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 138 : Ca quả thật là tế ti chiến ca
Ngày đăng: 11:54 18/04/20
Lộ Dao không hề nhàn rỗi, loại thế giới ngầm chưa bị khai thác này sẽ thường xuyên xuất hiện một số thảo dược hiếm thấy. Đây cũng là nguyên nhân nàng đến, đối với các chiến sĩ thì thứ này không đáng gì, nhưng đối với dược sư lại là dược liệu cao cấp.
Tốt xấu Trâu bạn học cũng là nửa dược sư, hắn cũng hái một ít dược liệu, mỗi lần hái được một loại dược liệu mới Lộ Dao sẽ vui vẻ cười, cũng không còn để ý tới ánh mắt có chút quá đáng của Trâu bạn học.
Bọn Cote không hề lo lắng cho Trâu Lượng, cho dù cần lo lắng cũng là lo lắng cho đám yêu thú đang cố gắng tấn công hắn. Bọn nhỏ này không biết Boss thật sự chính là thằng cha thoạt nhìn rất yếu đuối đó.
Chiến đấu tiến hành rất thuận lợi nhưng đột nhiên mặt đất chấn động, mà cách đó không xa cũng chính là nơi hai đội ngũ của Emma vừa mới biến mất. Fox đại thiếu gia được một sát thủ kẹp bên nách lao trở lại đây rất nhanh, mà phía sau một đám người cũng đang chạy điên cuồng, vừa chạy vừa kêu, "Đàn yêu thú lớn đang tới, mọi người cẩn thận".
Lúc bóng dáng đám người Emma đều đã xuất hiện thì mặt đất cũng chấn động càng ngày càng mãnh liệt. Từng đám yêu thú tuôn ra, vẫn như cũ chủ yếu là chuột gai nhưng đã có thể nhìn thấy vài con xuyên sơn thú. Ngoài ra trong đàn yêu thú có không ít nơi có ánh sáng xanh, loại yêu thú phát ra ánh sáng xanh này chính là yêu thú đầu sỏ.
Trong nháy mắt chiến cuộc trở nên hỗn loạn, hiển nhiên đối mặt với đàn yêu thú ngoài dự tính, đại tiểu thư Emma cũng bất chấp vấn đề thể diện gì đó rồi.
Bọn họ cho rằng xông qua điểm tập kết đầu tiên của yêu thú chắc chắn sẽ có một khu vực trống. Hơn nữa khi nhìn thấy con chuột gai màu lam đầu tiên họ còn kêu may mắn vì vừa đi lên đã đụng tới một yêu thú đầu sỏ. Có điều đột nhiên phát hiện có hơi nhiều ánh sáng xanh, một loạt gai bắn ra đã làm bị thương hai chiến sĩ, cả đám chỉ có thể hoảng hốt lui lại.
Các chiến sĩ hô hào tập hợp, lúc này nhất định không thể loạn, chỉ có đoàn kết mọi người lại mới có thể ứng đối.
Lộ Dao cũng không thể tiếp tục hoạt động tìm kiếm của mình, điều này làm cho Trâu Lượng không thể không oán giận. Con bé Emma này không làm được chuyện tốt gì, chỉ biết phá hoại bầu không khí.
Đàn yêu thú lao nhanh tới, thoáng cái đã xáo trộn nhịp điệu của mọi người, hiển nhiên kinh nghiệm của những học sinh này không phong phú như vậy. Trong lúc vội vàng có không ít người bị thương, cục diện có chút hỗn loạn. Balmer có thể coi là nhân vật, hắn dẫn theo đội ngũ liên tiếp ngăn cản, không để cho yêu thú dễ dàng lao vào, nhưng đối mặt số lượng nhiều như thế hắn cũng biết cứng đối cứng chính là châu chấu đá xe.
Lúc này đám người nhanh chóng tập hợp, các đội ngũ phía sau cũng kịp thời tới trợ giúp. Cuối cùng cũng ổn định được sự hỗn loạn ban đầu nhưng không ít người đã bị thương, mọi người bị yêu thú vây khốn trong một góc. Sau khi yêu thú đầu sỏ xuất hiện thì đàn yêu thú tấn công càng sắc bén, đáng ghét nhất là yêu thú đầu sỏ thỉnh thoảng lại bắn gai đánh lén, hơi sơ sẩy là sẽ bị thương. Ngoài ra còn một số yêu thú có thể tấn công từ dưới mặt đất, thỉnh thoảng lại từ dưới đất chui lên cắn chân các chiến sĩ, hơn nữa răng bọn này còn có độc.
Yêu thú không ngừng tràn đến, tấn công từng đợt từng đợt, đại khái ai cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều yêu thú như vậy, cũng do chính bọn họ tiến quá nhanh. Công hội nhà mạo hiểm đã nói bọn họ mới chỉ điều tra qua loa, đám quái vật này quả thật cũng không vượt qua cấp bậc dự kiến nhưng số lượng quá nhiều. Hơn nữa các đội ngũ lại xông quá nhanh, giữa các đội ngũ lại không có phối hợp gì.
Học viện chiến tranh của Thú tộc không phải học viện quân sự trong kiếp trước của Trâu Lượng. Angelo không cần suy nghĩ bất cứ vấn đề thương vong gì, mà Thú tộc luôn cho rằng chiến đấu chính là giáo viên tốt nhất.
Tất cả các chiến sĩ có thể sống sót sau trận chiến này chắc chắn đều rõ ràng một lý lẽ, trong môi trường lạ không được liều lĩnh.
Sắc mặt tái nhợt, Emma lùi vào giữa đội ngũ, bên cạnh còn có tên mặt tam giác kia, còn Balmer thì vẫn kiên cường chiến đấu.
Emma lui lại, đám Trâu Lượng lại ép dần lên trên, phải có một đội ngũ mạnh mẽ mới có thể ổn định được cục diện, nếu không mọi chuyện sẽ hỏng bét.
"Đại tiểu thư Emma, ngươi trở về thật là nhanh", Randy quả thật không bao giờ chịu im miệng, lúc đi qua chỗ Emma lập tức mở miệng trêu chọc.
Gương mặt bị kinh động của Emma càng trở nên trắng xanh, liền sau đó trở nên đỏ bừng. Nàng không trả lời Randy, dù sao người ta cũng là chiến sĩ hơn nữa còn đang xông lên phía trước, còn tên Arthur kia thì vẫn thảnh thơi không nhanh không chậm.
"Tế ti Arthur, lúc này chính là lúc ngươi thể hiện sức mạnh của chiến ca để ngưng tụ sĩ khí của mọi người đấy", mặt tam giác Suker tung một chiêu vây Nguỵ cứu Triệu tránh cho Emma khỏi khó xử. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Mà Emma cũng đã tìm được mục tiêu," Đây không phải tế ti chiến ca vĩ đại nhất Jerusamer chúng ta sao? Bây giờ chính là lúc ngươi dùng sức mạnh làm phấn chấn sĩ khí rồi".
Avril thật sự không chấp nhận được vẻ hùng hổ dọa người của đối phương, nơi này nhiều người như vậy, trừ phi là Đại chủ tế đến nếu không làm sao chiến ca có thể bao trùm hết được".
"Một số người khi gây họa lại chỉ biết nhờ vả người khác mà", đều là phụ nữ, cũng đều là con gái của Quan cầm quyền, Gina thật sự không chịu nổi thái độ của Emma.
Đối mặt đàn yêu thú điên cuồng, Trâu Lượng với một thân trang phục tế ti tựa như một ngọn đèn sáng trong khung cảnh tối tăm, chiếu sáng trái tim dũng cảm của Thú tộc, kích thích chiến ý mạnh mẽ nhất của họ.
Lui lại?
Đó là sỉ nhục.
Balmer lập tức bỏ đi ý nghĩ lui lại, một tiếng gầm lớn rung trời chuyển đất: "Thần thú vinh quang, giết!"
Một câu này hoàn toàn đốt cháy bầu máu nóng của Thú tộc, đại não đã không có tác dụng, trực giác điều khiển thân thể, sức mạnh tràn ngập cơ thể mỗi người.
Từ bóng dáng màu trắng kia dường như có hào quang bắn ra bốn phía, tiếng ca của hắn vang vọng không trung. Thần thú vinh quang, Ernest đã cuồng hóa, thậm chí rất nhiều chiến sĩ đứng gần hắn con mắt cũng chuyển thành màu đỏ, tương tự trạng thái ngụy cuồng hóa.
Giết giết giết!
Quả thật ngang tàng sợ chán sống.
Nhưng chán sống cũng sợ bệnh thần kinh.
Như uống thuốc kích thích, Thú tộc hô lớn thần thú vinh quang rồi lao vào đàn yêu thú như phát điên.
Triệt để điên cuồng, chiến cuộc nghịch chuyển trong nháy mắt.
Dưới ảnh hưởng của chiến ca Thú tộc phát ra sức mạnh trước đó chưa từng có. Sức mạnh của một cá nhân có lẽ có hạn nhưng sức mạnh sinh ra do một đám Thú tộc đồng cảm với chiến ca lại là kinh người, cũng là thứ yêu thú không cách nào so đo.
Các chiến sĩ Thú tộc trở thành cơn nước lũ giết vào đàn yêu thú như chẻ tre.
Emma không hề nhúc nhích, từng chiến sĩ chạy qua bên người nàng, điên cuồng chạy theo bóng dáng màu trắng đó. Chiến trường điên cuồng, đám người điên cuồng, người kia lại coi thường tất cả những thứ này, không cần lo lắng bị tấn công, bất kể yêu thú tấn công từ phương hướng nào đều sẽ có chiến sĩ ngăn cản cho hắn.
Đây mới là tế ti chiến ca thật sự.
Tín ngưỡng vô địch!
A ~ ~
Một tiếng kêu thảm vang lên bên cạnh, trên mông Suker cắm hai cái gai, sau khi anh em này bị đá đã bắt đầu giả chết, hiển nhiên chuyện chịu chết sẽ không xuất hiện trên người hắn,... Có điều không nghĩ tới nằm cũng có thể bị dính đòn.
Lần này Thú tộc dũng cảm đã phát huy ra toàn bộ dũng khí, một khi trải qua giai đoạn giằng co gian nan nhất thì khí thế đã không thể ngăn cản. Đàn yêu thú sụp đổ, các cung thủ không ngừng bắn chết yêu thú đầu sỏ, dưới ảnh hưởng của chiến ca tín ngưỡng, Avril lại càng ngày càng tỉnh táo, hình trăng non trên trán lấp lánh ánh bạc. Nỏ chữ thập trên tay không ngừng bắn phá, lực sát thương tuyệt đối đứng đầu tất cả mọi người ở đây. Cung thủ bình thường muốn giết chết yêu thú đầu sỏ ít nhất cũng phải bốn năm mũi tên còn Avril về cơ bản đều chỉ một tên giết gọn, đa số là tấn công yếu hại, vô cùng sắc bén.
Randy đã hóa thành quỷ mị, thân hình kỳ lạ chớp động trong đàn yêu thú, dao găm thoáng hiện, mỗi lần đều sẽ mang đi tính mạng của một yêu thú.
Đàn yêu thú dần dần sụp đổ, khí thế ban đầu của chúng đã hoàn toàn không còn, kỳ thực hiệu quả chiến ca của Trâu Lượng cũng đã biến mất. Sự hưng phấn của các chiến sĩ đều đến từ chính mình, có thể nói đã xua tan sự sợ hãi của họ, tăng thêm sự dũng cảm cho họ, còn lại chính là thu hoạch.