Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 141 : Nữ Lion phát điên

Ngày đăng: 11:54 18/04/20


Đội ngũ tiếp tục tiến lên, đại khái trong nửa canh giờ đều không thấy bóng dáng một Hắc Man Chu Nho nào. Tất cả đều là dâm thú, chỉ đối phó riêng loại quái vật này thì rất dễ, sức phòng ngự của chúng thật sự rất yếu, sát thủ phối hợp với cung thủ là đủ rồi, chiến sĩ kém linh hoạt dễ bị trúng độc.



Lộ Dao còn thu thập một ít thú linh của dâm thú, đương nhiên nàng dùng để làm thí nghiệm. Loại thú linh của yêu thú cấp thấp này rất khó thu thập, nhưng không nghĩ tới ở đây lại có nhiều như vậy, quả thực bọn họ đang ở trong sào huyệt của dâm thú, nàng có thể dùng chúng để làm một số nghiên cứu. Nếu như các nhà mạo hiểm biết có nơi như vậy chắc chắn sẽ lũ lượt mà đến, đây đều là tiền. Trong các bữa tiệc xã giao tương đối dâm loạn nào đó của xã hội thượng lưu thì các loại hoan hỉ đan, đoàn tụ hoàn gì đó cũng rất thịnh hành, hơn nữa giá cả rất đắt.



Đến lúc gần tối bọn họ đã giết đến điểm cuối của thế giới ngầm này. Hiển nhiên đúng như nhận định của Công hội nhà mạo hiểm, phạm vi của thế giới ngầm này cũng không lớn. Hơn nữa sau mấy trận đánh lớn vừa rồi cũng không còn gì khó khăn nữa. Dường như Hắc Man Chu Nho cũng bị đánh sợ rồi, gần đây một con cũng không gặp. Còn Lộ Dao thì rất hưng phấn vì tìm được không ít mẫu thực vật hiếm thấy, ở những nơi chưa bị nhà mạo hiểm càn quét sẽ luôn có thu hoạch không tồi.



Mọi người hạ trại chờ đợi những người khác, đồng thời cũng nghỉ ngơi một chút. Tất cả mọi người đều rất vui vẻ, việc có thể giết đến đây bằng năng lực của chính mình, nhất là còn đánh lui một đàn Hắc Man Chu Nho làm cho bọn họ rất là đắc ý.



Đám Ernest, Cote, Randy bị vài vết thương nhỏ, sau khi được Lộ Dao xử lý đều không có vấn đề gì. Chỉ có điều Lộ Dao thì vô cùng bận rộn, nơi này đã là chỗ sâu nhất trong hang động, xung quanh các loại thực vật không biết tên mọc thành bụi. Đối với một dược sư như Lộ Dao thì quả thật hết sức hấp dẫn, dù sao điều kiện trong học viện cũng không phải rất tốt, làm sao nàng cũng không chịu bỏ lỡ cơ hội thực tế như vậy.



Trong lúc mọi người chuyện trò vui vẻ một bóng đen cũng lặng lẽ tới gần, Emma vẫn bám theo bọn họ và đã chứng kiến toàn bộ màn chiến đấu đặc sắc của cả tiểu đội. Loại phối hợp này mới là đội ngũ thật sự, công thủ bù đắp, tin tưởng lẫn nhau mới có thể phát huy tối đa sức chiến đấu, Emma ghen ghét, phi thường ghen ghét.



Có thể tưởng tượng diện mạo đắc ý của Arthur khi các đội ngũ khác đến nơi đây, cùng với cảnh bị người khác châm biếm một thời gian dài sau khi trở lại học viện, càng nghĩ Emma càng căm hận.



Tuyệt đối không thể như vậy, nhất định phải nghĩ cách.



" Ngũ muội, gọi học tỷ trở về đi, ở những nơi như thế này không được chạy xa", Trâu Lượng cười nói.



" Đại ca rất quan tâm đến học tỷ đúng không, sao không tự đi gọi?" Avril trêu chọc.



" Khụ khụ, đây là quan hệ bạn học thuần khiết", Trâu Lượng vội vàng cầm lấy một miếng thịt nhét vào trong miệng.



Avril cười cười, nàng không bao giờ làm khó người khác, mặc dù phụ cận không có yêu thú gì nhưng trong hoàn cảnh này quả thật nên cẩn thận một chút, mà Lộ Dao thì hoàn toàn không có sức chiến đấu.



"Đại ca, đây là lần chiến đấu sướng nhất của em từ trước đến giờ, trước kia đi thực luyện đúng là hèn nhát. Chỉ có thể đánh mấy con yêu thú nhỏ hoặc là đi theo phía sau đội ngũ nhà mạo hiểm mà xem thôi", Randy uống rượu ừng ực, đúng là sướng.




Trâu Lượng có vô số bản lãnh nhưng lại không có biện pháp thực chiến chỉ biết chậm rãi tới gần. Patrice cũng không dám tùy tiện động thủ, cần biết Emma chỉ cần nhẹ nhàng lắc tay là Lộ Dao sẽ lập tức mất mạng.



Trâu Lượng chỉ có thể tới gần cửa hang. Trong đầu ra sức nghĩ cách nhưng thật sự nghĩ không ra cách nào, đòn thốn kình của hắn còn chưa đạt tới khoảng cách xa như vậy.



Emma vừa thúc giục vừa thưởng thức cảnh này, "Nhảy đi, nhảy xuống đi thôi, ngươi sẽ cảm thấy dưới đó là một khởi đầu hoàn toàn mới".



Loại trêu đùa này làm cho đám người Randy vô cùng ức chế nhưng lại không thể làm gì được.



Trâu Lượng thở dài, "Ta nhảy xuồng cũng không sao, nhưng ngươi phải bảo đảm sẽ không làm hại học tỷ Lộ Dao".



"Tế ti Arthur, ta chỉ có thù oán với ngươi, ngươi nhảy xuống thì ta còn tìm những người khác làm gì, chỉ cần những người khác rời khỏi ta lập tức sẽ thả nó ra".



Emma cũng không ngu, nàng có thể thấy gã to con Ernest đó đang cực kì kích động. Nếu như không có con tin trong tay thì thân phận con gái Quan cầm quyền cũng không bảo vệ được nàng.



"Được, ta nhảy".



Miệng nói vậy nhưng trong lòng hắn vẫn đang tính toán xem trong nháy mắt nhảy xuống có thể có sơ hở nào không, cho dù là 1% cơ hội.



Nhưng toàn bộ sức chú ý của Emma vẫn đang tập trung trên người Trâu Lượng nên không có cơ hội nào cho hắn. Trâu bạn học nhắm mắt, bà nội Bear, trước kia hắn đã từng chơi nhảy cầu, lần này có cảm giác cũng không khác nhảy cầu mấy.



Đột nhiên Emma kêu thảm một tiếng, trong lúc nàng phân thần Lộ Dao đã cắn vào cổ tay nàng, dù sao Emma cũng không phải sát thủ, vô thức buông tay ra. Thân thủ của tộc mèo vốn rất linh hoạt, Lộ Dao lập tức bỏ chạy nhưng phản ứng của Emma còn nhanh hơn, tay trái lập tức đẩy tới, Lộ Dao lập tức ngã vào cửa hang. Trâu Lượng nhanh tay nhanh mắt lao tới bắt được chân Lộ Dao, mũi chân hắn móc chắc vào khe đá, Avril ở gần đó nhất vội tiến lên hỗ trợ còn Emma cũng xông tới, đã đến nước này làm sao cũng không thể buông tha Arthur, trong đầu nàng lúc này chỉ có một ý nghĩ - cùng chết.



Nhìn Emma cầm kiếm xông tới Trâu Lượng biết mọi chuyện đã hỏng bét, Avril đánh không lại nàng, kiếm của Emma đã chém về phía Trâu Lượng, Avril ôm chặt eo Emma, lúc này Emma đã hoàn toàn phát cuồng, lập tức xoay kiếm chém về phía Avril.