Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 149 : Đùa giỡn
Ngày đăng: 11:55 18/04/20
Emma đỏ mặt không dám nhìn Trâu Lượng mà vội vàng vào học viện. Hai người đã ước định lúc riêng tư Trâu Lượng có thể muốn làm gì thì làm, nhưng bình thường vẫn phải biểu diễn một chút. Hiện nay việc này đối với hai người đều có lợi.
"Đại ca, xem ra người phụ nữ này hơi sợ anh rồi".
"Đúng vậy, tế ti Arthur của chúng ta là nhân vật nào, cũng phải có người giáo huấn cô ta một chút chứ!"
Nếu là Emma trước kia thì không thể không khiêu khích hoặc ra vẻ cao ngạo một chút, vậy mà lần này lại trốn tránh như thế, hiển nhiên là đã sợ họ. Điều này làm cho mấy anh em không biết rõ nội tình đều tương đối sảng khoái.
Trâu bạn học càng có thể diện, nếu như bọn họ biết Emma đã là nữ nô của hắn thì không biết sẽ kinh sợ đến mức nào.
Một số nội dung tại học viện dược sư Trâu bạn học căn bản nghe không hiểu, dù sao hắn chỉ là dự khóa. Có điều trên danh nghĩa là học sinh ở đây, tốt xấu cũng phải nể mặt các giáo viên một chút. Nghe nói chủ nhiệm phân viện dược sư rất có ý kiến đối với sự sắp xếp của Angelo, có điều do áp lực của hiệu trưởng Angelo cộng thêm danh tiếng Arthur có thể mang đến cho học viện nên mới nhịn xuống.
"Arthur, có thời gian thì nên đến trường học đúng giờ, cho dù là đến điểm danh cho xong cũng được, nếu không chủ nhiệm nổi bão thì hiệu trưởng cũng đỡ không nổi", Lộ Dao dịu dàng nói.
"Học tỷ, không phải em lười biếng mà quả thật có chuyện, em thiết kế trang bị mới cho Gina, đây cũng là chuyện rất quan trọng đối với Công hội sát thủ", bạn học giải thích đàng hoàng.
"Tôi biết bạn bề bộn nhiều việc, như vậy lần sau nói trước với tôi một tiếng, tôi đi giải thích giúp bạn một chút, dù sao đại sự quan trọng hơn".
Lộ Dao gật đầu, nàng là học sinh chủ nhiệm coi trọng nhất.
Đối với vị chủ nhiệm Miraki này Trâu Lượng cũng ngưỡng mộ đã lâu, một trong 10 dược sư đai xanh của hiệp hội dược sư, địa vị cao quý. Nếu như không phải là cháu gái của viện trưởng Angelo thì căn bản nàng sẽ không làm việc ở đây, cho dù như vậy nàng cũng ở Daros một nửa thời gian. Nói chung nàng cũng là một tồn tại tương đối đặc biệt, nếu không sao dám đối nghịch với hiệu trưởng.
Nhưng đối với cô học sinh Lộ Dao này Miraki lại rất yêu thích, khi Miraki không ở đây kỳ thực mọi chuyện giữa các học sinh đều do Lộ Dao giải quyết. May mà phân viện dược sư cũng không có tranh đấu gì mà đều rất hòa thuận, dù sao chỉ có Thú tộc có tính cách ôn hòa mới thích làm dược sư.
Đương nhiên gã Bear Trâu Lượng là một đặc thù.
Cùng với tiếng chuông tan lớp vang lên, Trâu bạn học lặng lẽ thu tay lại, lúc này Emma mới có thể hô hấp bình thường.
"Bạn học Emma, chuyện điêu khắc của bạn thì bạn cứ đến Thần miếu chúng ta bàn bạc cụ thể sau".
Emma không biết Trâu Lượng nói chuyện điêu khắc gì nhưng bất kể Trâu Lượng nói gì nàng cũng chỉ có thể gật đầu.
Sau khi Trâu Lượng và Ernest rời khỏi, đám bạn gái của Emma lập tức quây lại tìm hiểu bát quái, Emma chỉ có thể cố gắng bình tĩnh ứng phó, trong lòng kêu khổ.
"Đại ca, cô ta có đe dọa anh không, có cần em giúp anh trút giận không?" Ernest ngớ ngẩn hỏi.
Trâu Lượng chóng mặt, "Khụ khụ, Ernest, không phải anh đã nói với em sao, chúng ta là người hầu của Thần thú, phải có nhân ái chi tâm. Trước kia bạn học Emma đã phạm một số sai lầm nhưng là người thì ai cũng sẽ phạm sai lầm, biết sai để sửa mới là chuyện tốt, hiểu không?"
Ernest lắc đầu phi thường sảng khoái, mấy câu nói này lằng nhằng quá, quả thật hắn nghe không hiểu.
Trâu Lượng vỗ vỗ trán, "Nói đơn giản thì cô ta đã bị cảm hóa rồi, chúng ta là người một nhà, có người bắt nạt cô ta thì em phải giúp đỡ, như vậy hiểu chưa?"
"Hiểu rồi", Ernest há miệng, "Đại ca thật tuyệt, Emma cũng bị anh thuần phục!"
Ai dám nói Ernest nhà chúng ta ngốc, trẻ nhỏ quả nhiên dễ dạy.
Trâu bạn học gật đầu phi thường hài lòng, chuyện của hắn và Emma sớm muộn gì cũng bị người một nhà biết. Hắn cũng không dự định giấu lâu lắm, huống hồ bất kể là kiếp trước hay là kiếp này phụ nữ đều rất nhạy cảm.
Trâu Lượng và Ernest chưa đi ra bao xa chợt một làn gió thơm thổi đến, có người đã cản đường, trong học viện có gan ngăn trở Trâu bạn học quả thật không quá nhiều, trước mắt chính là một.