Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 152 : Tiểu nhân vật

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


Rốt cục thân thể đang hạ xuống cũng dừng lại, Trâu Lượng rất muốn nói một câu, khi đó song phương chỉ còn lại có vài cm là đã tiếp xúc toàn diện rồi.



"Coi như ngươi thức thời!"



Gina từ trên người Arthur nhảy xuống, tên này vội vàng che giấu sự khó xử của mình.



"Đến đây, xác nhận tình hình thú linh của bạn một chút".



"Được!" Gina không nhịn được vỗ tay nói, nàng rất tò mò, trong tình huống nàng đã có toàn bộ trang bị, Arthur còn có thể chế tạo ra cái gì.



Lập lờ đánh lận con đen là không được, cũng là người trong nghề, nàng chính là một sát thủ có lý tưởng, có khát vọng.



Trâu Lượng đưa nàng đến phòng thí nghiệm của mình, các bản vẽ đầy đất đã được Maru thu xếp lại. Trâu Lượng cầm một thành phẩm đã niêm phong, lão Ranu thật biết điều. Những thú linh này được đưa đến rất đúng giờ, giá cả lại phải chăng, tài liệu thí nghiệm tốt rất quan trọng đối với một điêu khắc sư linh hồn.



Nhìn thấy thứ vũ khí kì dị rộng sáu mươi cm, bàn tay trắng muốt của Gina lập tức tóm lấy eo gã tế ti này nhanh như chớp. Trâu Lượng đau nhe răng nhếch miệng.



"Tế ti Arthur, ngươi muốn lừa gạt ta phải không? Đây là thứ kì quái gì? Ngươi muốn để ta cầm nó đi giết địch hay là để đối thủ cười mà chết?"



Gina tức giận dậm chân, thật coi mình chẳng ra gì.



Arthur kéo tay Gina ra, "Bình tĩnh một chút, chớ nóng, để bản tế ti biểu thị xong rồi quyết định sau, đau chết ta mất".



"Ờ, để ta xem xem ngươi có thể làm trò gì, dù sao ta mặc kệ, ta không hài lòng thì cứ bám lấy ngươi mãi".



"Được!" Trâu Lượng cầm tiêu hoa mai, "Vũ khí này là thiết kế mới nhất tớ căn cứ theo đặc tính nghề nghiệp của sát thủ để làm ra, tên gọi là tiêu hoa mai, một loại ám khí"



"Hoa mai? Là hoa gì? Có đẹp không?"



"Thì là một loại hoa, trọng điểm không ở chỗ này!" Trâu Lượng không nói được gì, bao giờ phụ nữ mới có thể nắm được trọng điểm?



"Ám khí, có ám khí lớn như vậy sao, bạn bảo là cái này dùng để ném hả?" Gina đưa tay giật lại nhìn phải nhìn trái. Thật sự là quái dị, phi tiêu cũng không phải chưa có, mà coi như để ném thì ném phi đao sẽ dễ hơn nhiều, cũng tính là vũ khí tầm xa, trong thực chiến có hiệu quả nhất định. Nhưng đây là cái gì?



Bánh mì có lỗ?
Trở lại sân huấn luyện, đám người Randy cũng hỏi, Trâu Lượng thuật lại mọi việc một chút, không ai cảm thấy đây là chuyện lớn gì.



Avril lau mồ hôi, "Sợ rằng không đơn giản như vậy, Gina xuất thân danh môn vọng tộc. Dòng họ Roland này là một trong một trăm dòng họ phú hào của đế quốc, Quan cầm quyền Roland và Quan cầm quyền Sarah đều là minh tinh trong hệ thống Quan cầm quyền tỉnh Thần Diệu. Họ là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, tại Santia mọi người chỉ biết Quan cầm quyền, không biết Thần miếu, quyền lực của thần hệ tại Santia hoàn toàn không còn lại gì".



"Khoa trương như vậy?" Randy há to miệng, hắn cũng đã cảm nhận được thứ gì đó, sợ rằng lần này Quan cầm quyền Roland là người đến không thiện.



"Roland là người chống Thần miếu có tiếng, xem như quân tiên phong của hệ thống Quan cầm quyền tỉnh Thần Diệu", Cote nói.



"Ngất, hắn không sợ sứ đồ Thần thú của Thần miếu à, đây tuyệt đối đủ để ám sát rồi!" Randy khoa trương, không nghĩ tới cha của Gina vẫn là nhân vật hoành tráng như vậy.



"Chống Thần miếu cũng không phải không tín ngưỡng Thần thú, chỉ là phải làm nhạt vai trò của Thần miếu để Thần miếu triệt để rời khỏi sân khấu chính trị, các tế ti chỉ cần cầu khẩn là đủ", Avril giải thích, "Nói về bản chất thì cũng không phải dị đoan, mà hàng ngũ sứ đồ thuộc về tồn tại đặc thù nhất của Giáo đình. Từ ngàn năm nay bọn họ chỉ chịu trách nhiệm đối với thần giáo, không hề nhận sự chỉ huy trực tiếp của Giáo hoàng. Nói cách khác họ chỉ quan tâm đến vấn đề tín ngưỡng, thanh trừ tà giáo, nhưng không hề tham dự sự vụ của Thần miếu và của đế quốc."



Điều này làm cho Trâu Lượng cảm thấy đối phương như cơ quan tỉnh báo kiểu CIA, Giáo hoàng có thể thay đổi nhưng Giáo đình còn mãi.



"Tầm ảnh hưởng của thần giáo cũng quan hệ đến cường độ tấn công dị giáo đồ của họ, anh cảm thấy sứ đồ Thần thú cũng sẽ không ngồi nhìn".



Trâu Lượng nói, thần giáo yếu đi thì tất nhiên quyền thế của sứ đồ Thần thú cũng suy sụp. Thú tộc còn chưa đến mức không hiểu những lý lẽ đơn giản như môi hở răng lạnh.



"Lúc hàng ngũ sứ đồ điên cuồng nhất thì ngay cả Giáo hoàng cũng không khống chế nổi. Có điều bởi vì quyền hạn quá lớn, nhất là trong lịch sử đã tạo ra một số sự kiện trọng đại nên hàng ngũ sứ đồ cũng đã nhiều lần thay máu. Quyền lực của họ vẫn rất lớn nhưng nhân số giảm bớt, hơn nữa nghiêm khắc hạn định phạm vi sử dụng quyền lực. Kỳ thực hàng ngũ sứ đồ hiện nay chịu trách nhiệm đối với nguyên lão hội chứ không đơn thuần là Giáo đình".



Avril nói.



"Khó trách", Trâu Lượng cũng cảm thấy như vậy tương đối hợp lý, tựa hồ quyền lực của hàng ngũ sứ đồ này rất lớn. Hơn nữa thuộc về loại hình tiền trảm hậu tấu, sau này vẫn phải cẩn thận một chút. Xét theo quan sát đối với loại cơ quan đặc biệt này trong kiếp trước Trâu bạn học cảm thấy tốt nhất là kính nhi viễn chi, hơn nữa dù sao thì mình cũng là tín đồ thành tín nhất của Thần thú. Tế ti Thần thú vinh quang, kiều gì bọn họ cũng chưa đến mức gây phiền phức cho hắn.



Vừa nghĩ tới đây bạn học Trâu Lượng đã yên lòng rồi.



"Đại ca, nói không chừng Quan cầm quyền Roland đến đây vì anh đấy", Avril suy nghĩ một chút rồi nói.



"Ngất, anh là một nhân vật nhỏ, hắn nhằm vào anh làm gì".



"Ha ha, anh không phải nhân vật nhỏ, cục diện tỉnh Thần Diệu vốn như ao tù nước đọng. Hệ thống Quan cầm quyền hơi chiếm thượng phong, thậm chí làm cho ghế trống Hồng y đại chủ tế cũng không thể bổ sung. Nhưng anh trỗi dậy làm cho tất cả những điều này thay đổi, cộng thêm việc anh dụ dỗ con gái người ta, Quan cầm quyền Roland không mang thành vệ quân tới tìm anh đã không tồi rồi", Avril cười nói.