Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 169 : Chiến ca thượng cổ
Ngày đăng: 11:55 18/04/20
Trâu Lượng chỉ có thể cố hết sức, hắn nhẹ nhàng đặt khăn mặt ướt lên trán Annie. Khi bị sốt chắc chắn toàn thân khó chịu, huống hồ là trẻ con, khuôn mặt đáng yêu của Nini cũng nhăn nhó, cho dù không phải vì Subaru Trâu Lượng cũng phải cứu nàng.
Trâu Lượng rót ra một bát rượu, hé một góc chăn lên cầm lấy hai bàn chân trắng như tuyết của Nini, hắn nhẹ nhàng lau chùi, hy vọng đánh bại được cơn sốt.
Nếu như cứu chữa sớm một chút thì chỉ cần ra mồ hôi là sẽ khỏi nhưng có lẽ do thời gian đã quá lâu nên thân thể của cô bé đã rất yếu ớt.
Đột nhiên Trâu Lượng vỗ đầu, tại sao lại quên mất Lộ Dao nhỉ, mình cũng lơ mơ theo lão Shaman này rồi.
"Học tỷ, bây giờ là lúc chị phát huy rồi!"
"Tôi..." Lộ Dao sửng sốt.
"Đúng, phải trông chờ vào chị, trông chờ vào chiến ca chữa trị của chị!"
"Nhưng tôi còn chưa thuần thục..."
Bài chiến ca chữa trị Trâu Lượng truyền thụ rất khó, bây giờ Lộ Dao còn chưa nắm giữ được, thường xuyên ngắt quãng, một khi ngắt quãng sẽ mất hiệu quả.
Nhìn khuôn mặt đau đớn của Annie Trâu Lượng biết chỉ dựa vào biện pháp nhà quê của mình là không được, phải kết hợp với chiến ca chữa trị mới xong.
"Em hát trước một lần, chị từ từ hát theo, sau đó chúng ta cùng hát, nhất định chị sẽ làm được, em tin tưởng chị!"
Trâu Lượng giữ hai vai Lộ Dao nói chăm chú.
"Được, để tôi thử xem!"
Trâu Lượng lại dùng rượu lau chân cho Annie một lần, đổi một cái khăn mặt rồi lấy hơi, thú linh ấn trên trán chợt lóe, quyền trượng thiên sứ của hắn xuất hiện.
Bản chất, bức xạ, rãnh khảm...
Thuộc tính bức xạ được lấy ra từ trong uy hiếp, đây vẫn là lần đầu tiên Trâu Lượng mang quyền trượng ra, Lộ Dao cũng lần đầu tiên nhìn thấy trang bị của Arthur, có điều lúc này cũng không có thời gian thán phục.
"Bắt đầu!"
Trâu Lượng thấp giọng nói.
"Every night in my dreams
I see you. I feel you.
That is how I know you go on.
Far across the distance
And spaces between us
"Anh trai, không được bắt nạt chị gái, người ta là phụ nữ nên rất e thẹn, anh ra ngoài trước, bọn em cần thay quần áo..."
Annie lập tức trợ giúp Lộ Dao.
Trâu Lượng ngẩn người, bé con này nghe hiểu được? Đây là trẻ con sao? Không thể chứ?
"Anh trai, mau đi ra, không cho nhìn lén phụ nữ thay quần áo!" Nini thúc giục.
"Được, được, anh ra ngoài, những người ở bên ngoài cũng sốt ruột rồi".
Trâu Lượng xoa đầu Nini, một người đàn ông trưởng thành sẽ không tính toán với trẻ con.
"Anh trai, đợi Nini lớn lên sẽ cho anh xem".
Trâu Lượng vừa bước đến cửa lập tức vấp ngã ra ngoài...
Ngẩng mặt lên hắn lại phát hiện đám người Subaru không hề chờ đợi ở bên ngoài, còn tưởng rằng họ sẽ chờ suốt đêm cơ đấy.
Thấy Trâu Lượng đi ra vẻ mặt người hầu vô cùng cung kính, "Tế ti đại nhân, chủ nhân và Đại chủ tế Thomas đợi ngài trong phòng khách, mời đi theo ta".
Trâu Lượng gật đầu.
Trong phòng khách Subaru và Thomas chuyện trò vui vẻ, tựa hồ một chút cũng không lo lắng cho tình hình của Annie.
Trâu Lượng tiến vào, Subaru chỉ chỉ vị trí bên cạnh:
"Arthur, ngồi đi".
Trâu Lượng cũng không khách sáo nhưng khẩu khí lại chẳng ra gì:
"Tựa hồ đại nhân Shaman không hề lo lắng nhỉ!"
Thomas cười nói:
"Arthur, làm sao lại nói vậy?"
Trâu Lượng nhếch miệng không nói gì, hắn nâng tách trà trên bàn uống ừng ực.
Subaru không hề tức giận:
"Ha ha, tên nhóc này đang giận ta đây mà, tính tình thành thật, Thomas, ngươi thật có phúc".
Thomas giải thích:
" Arthur, con vẫn nóng tính lắm, kỳ thực thông qua sự kiện lần này giáo thụ muốn dạy chúng ta một bài học, quả thật mặt này ta tương đối kém nên mới trúng kế của kẻ thù. Mặt khác giáo thụ cũng muốn biết trong thần miếu có người nào dao động hay không mà thôi".