Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 171 : Tính khí gấu của Trâu thần côn lại phát tác

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


"Ngươi, ngươi dám động ta một chút thử xem!" Mark giật nảy, không nghĩ tới tên nhà quê này lại có thân thủ như vậy. Ai cũng biết giữa quý tộc thường xuyên xảy ra tranh chấp nhưng đều để người hầu chiến đấu, dù tranh chấp thể diện nhưng sẽ không trực tiếp đánh đối phương. Đây là quy củ, một bình dân chủ động tấn công quý tộc hoặc nhân viên chính phủ đó chính là tự tìm phiền toái rồi.



Lúc này chỉ cần Trâu Lượng thu tay lại rời đi thì cũng sẽ không có việc gì, nhưng hiển nhiên Trâu bạn học không phải loại người như vậy.



Đối với những kẻ gây sự Trâu bạn học luôn rét lạnh như mùa đông.



"Ngươi đừng tới đây!"



"Kỵ sĩ đoàn đến rồi, kỵ sĩ đoàn đến rồi..."



Lúc này những người chung quanh kêu lên, Mark lập tức bình tĩnh lại, "Nhóc con, ngang nhiên tấn công quý tộc, ngươi chết chắc rồi!"



Trâu Lượng không hề có ý định bỏ đi, "Lại thêm một cánh tay".



Kỵ sĩ đoàn nhanh chóng giải tán đám người rồi lập tức bao vây lại, Trâu Lượng đưa tay bắt được Mark. Tên nhóc này còn muốn phản kháng nhưng đâu phải đối thủ của Trâu Lượng, một cú vật qua vai, hơi vặn tay, một tiếng răng rắc kèm theo một tiếng kêu thảm kinh thiên động địa vang lên, nước mắt nước mũi tung tóe.



Tất cả mọi người đều há hốc mồm, ai cũng không nghĩ tới gã nhà quê này thật sự dám động thủ, lần này xảy ra chuyện lớn rồi!



Đương nhiên Kỵ sĩ đoàn biết Mark, vừa thấy cảnh này lập tức ra roi thúc ngựa nhanh chóng vây quanh, trường thương chỉ thẳng Trâu Lượng.



"Lập tức buông ra Nam tước Mark, nếu không tự gánh hậu quả..."



Tiểu đội trưởng cả giận nói.



Trâu Lượng ngẩng đầu cười cười, "Đừng nóng vội mà, hắn còn nợ ta một tay và một chân nữa..."



Nói rồi một cước đạp gãy chân Mark trước mặt tất cả mọi người, "Nam tước Mark! Ngươi nói đi, đang tử tế cần gì phải chọc ta. Đừng khóc, ngoan, còn một cánh tay nữa!"



Leng keng...



Tất cả các kị sĩ đều chĩa thương vào người Trâu Lượng, nếu là lúc khác chắc chắn tiểu đội trưởng sẽ lập tức xuống tay nhưng người này thần thái bình tĩnh, biết rõ đối phương là Nam tước Mark mà còn dám động thủ trước mặt kỵ sĩ đoàn, chắc chắn có lai lịch. Điều này làm cho hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.



"Vị tiên sinh này, trước hết buông Nam tước Mark ra, có chuyện gì từ từ nói chuyện!" Stern nói. Bình thường quý tộc đánh nhau kỵ sĩ đoàn đều mặc kệ nhưng nếu như là bình dân tấn công quý tộc thì lại là trọng tội rồi.



Răng rắc...


"Anh trai giỏi nhất, trí dũng song toàn!" Nini ôm cổ Trâu Lượng không chịu xuống.



Kỳ thực tiểu cô nương rất nhẹ, tay chân mềm mại nên để cô bé này ôm cũng rất thoải mái, đặc biệt là trên người cô còn có hương thơm.



Xung quanh truyền đến những tiếng khen tốt, mọi người cũng vô cùng tò mò về tên nhà quê này, đây chính là Thú tộc, chỉ có người thắng mới có thể nhận được sự tôn trọng.



Khi Wigan biết tin tức giận đến mức suýt nữa ngất đi, con trai mình bị đánh gãy tay chân treo ở cửa thành thị chúng. Hắn nhảy dựng lên mang người vọt tới cửa thành, nhưng một tiểu đội trưởng kỵ sĩ đoàn Thần miếu tầm thường mà dám không nể mặt hắn.



"Đại nhân Wigan, thật xin lỗi, có lệnh của cấp trên, chúng ta không thể cãi lại!"



Stern rất khách sáo nhưng không hề có ý định châm chước.



"Ngươi, ngươi, tốt, các ngươi đều nhớ kỹ, ta sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần..." Wigan nhìn con trai ở đó kêu thảm trong lòng sắp tức điên rồi. Lần này quả thật không còn chút thể diện nào. Hắn lập tức mang người đi tìm Hội trưởng đại nhân khóc lóc kể lể.



"Hội trưởng đại nhân, ngài phải giải quyết cho ta, Thần miếu bắt nạt người quá đáng, quả thực coi Công hội điêu khắc sư chúng ta như nô lệ!"



"Wigan, ngươi cũng là người lớn rồi, đừng nước mắt nước mũi như thế!" Megrys gõ gõ bàn, Wigan là trợ thủ đắc lực của hắn, đánh chó còn phải xem mặt chủ, đây là tát thẳng vào mặt hắn còn gì, quá đáng rồi.



"Hội trưởng đại nhân, vì một tế ti kiến tập mà bọn họ đánh gãy tay chân con trai ta rồi còn treo ở cửa thành thị chúng, quả thực không coi phòng thị chính ra gì, Thần miếu cũng không thể giương cờ hiệu Thần thú mà tùy ý làm bậy chứ!"



Wigan sốt ruột, Wigan đau lòng!



"Chuẩn bị xe, tới phòng thị chính!"



***



"Đứa nhỏ Arthur này, mới đến được một ngày đã gây chuyện rồi, có lẽ thật sự phải cấm túc mới được!" Thomas cười khổ nói, loại chuyện này vừa xảy ra đã lập tức được báo cáo cho Thần miếu.



"Đánh cũng đánh rồi, loại con nhà quyền quý này nên tử tế giáo huấn một chút." Subaru lại không để ý.



"Ta sợ ngài khó xử mà thôi!" Thomas cung kính nói.



"Ta khó xử cái gì, Thomas, đứa nhỏ này đang tạo cơ hội cho chúng ta. Có người muốn đánh gãy chân tế ti Vinh Quang Thần thú ngoài đường, không đưa hắn lên cọc thiêu sống là nhẹ tay lắm rồi. Lần này đúng là lúc để ngươi lập uy rồi, đường đường Hồng y đại chủ tế cần gì để ý đến một quan chấp chính".



Nói đến đấu tranh chính trị thì Subaru từng trải hơn Thomas quá nhiều.